Lời này có ý gì
Lam Tiểu Bố vừa nghĩ tới đây thì cảm thấy có từng luồng tin tức đang không ngừng tràn vào đầu của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai hàng chứ càng ngày càng mơ hồ, Lam Tiểu Bố cảm thấy đầu sắp nứt tới nơi, vì thế hắn vội vã thu lại Thần Niệm của mình
Đồng thời hắn cũng biết rõ được hai hàng chữ vừa rồi có ý gì
Đó là trong thời đại mạt pháp, tất cả đạo bắt đầu rơi vào, rồi tiêu tán…
Nhưng còn có một ý niệm khác, đạo ý niệm đó vì gìn giữ đại đạo mà khiến vũ trụ tồn tại bảy âm
Cho dù trong tương lai có một ngày toàn bộ đại đạo vũ trụ đều biến mất thì chỉ cần còn giữ được bảy âm thì đại đạo sẽ không tiếp tục rơi vào rồi biến mất nữa
Sau khi đại đạo sa vào, trong vũ trụ sẽ chỉ còn lại đêm tối vô tận, cho dù vũ trụ cao hơn, lớn hơn nữa thì vẫn sẽ rơi vào số phận bị bóng tối vô tận bao phủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi bảy âm xuất hiện, toàn bộ vũ trụ chỉ còn lại một người theo đuổi đại đạo, người theo đuổi đại đạo ở trong vũ trụ tràn ngập bóng tối vô tận mất đi sự độc lập, hắn nên vì vũ trụ mà mở ra một đại đạo mới
Hắn là một người du hành cô độc, nhưng cũng là người tuyên bố luật pháp của vũ trụ
Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, hắn biết cái hộp này
Niên đại của nó là lúc nào thì hắn không biết, thậm chí nó còn có thể là bảo vật thuở khai thiên lập địa
Nhưng từ khi mở được cái hộp này ra hắn liền biết nó hy vọng hắn làm gì
Nó đang hy vọng hắn có thể trở thành người ban hành luật pháp của vũ trụ, khiến vũ trụ xuất hiện truyền thừa đại đạo
Mà đại đạo trong đó có lẽ là tu tiên, nó muốn mạt pháp vũ trụ tu tiên lần nữa quật khởi sao
Không đúng, đại đạo này có thể không phải tu tiên, khả năng là một thứ khác
Nhưng dù có phải hay không thì hiện tại thực lực của hắn quá thấp, không thể thấy rõ hoàn toàn được chiếc hộp này
Lam Tiểu Bố thu hồi hộp gỗ, hắn khẳng định trong hộp gỗ này còn có công pháp hoặc là thứ khác, tuy nhiên cường độ Thần Niệm hiện tại của hắn vẫn chưa đủ
Đạo không rơi vào bảy âm ra, người cô độc đêm ngày vạn trượng
Lam Tiểu Bố nhìn một màu xanh của tinh cầu Ngọc Khải, trong lồng ngực xuất hiện thêm một phần khí phách, nếu ta đã lấy được bảy âm thì hãy để cho Lam Tiểu Bố ta trở thành một người độc hành trong vũ trụ này đi
“Đi, Cổ Đạo, chúng ta đi phát tài.” Lam Tiểu Bố nhảy ra khỏi hang động xông ra ngoài
Cổ Đạo hú lên một tiếng sau đó nhanh chân chạy theo Lam Tiểu Bố
Lam Tiểu Bố mở rộng Thần Niệm quan sát bên ngoài, hắn có thể thông quan Thần Niệm để cảm nhận nơi nào có nguyên khí thiên địa nồng đậm, hoặc nơi nào có nguyên khí thiên địa mỏng hơn một chút
Khắp tinh cầu Ngọc Khải đều là bảo vật, dĩ nhiên hắn phải tìm nơi có nguyên khí thiên địa nồng đậm rồi, chỉ có những nơi như này mới có khả năng có đồ tốt nhất
Lam Tiểu Bố đã là Tiên Thiên, chạy nhanh mấy trượng hoặc thậm chí chỉ cần điểm mũi chân là tới được ngay
Mà Cổ Đạo lại là một con sói, cho dù cỏ dại mọc um tùm thì vẫn không có một chút ảnh hưởng tới Cổ Đạo
Chạy một tiếng Lam Tiểu Bố mới dừng lại
Hắn nhìn thấy một hòn đá đỏ như lửa, Lam Tiểu Bố dùng Thần Niệm để kiểm tra, phát hiện Thần Niệm của hắn không thể nào xuyên qua được khối đá này
Vì thế hắn không chút do dự nhảy vào, đặt tay lên hòn đá đỏ như lửa, cảm thấy một luồng khí nóng bỏng đang không ngừng trào ra
Mặc dù không biết đây là vật liệu gì, nhưng Lam Tiểu Bố khẳng định thứ này không phải vật tầm thường
Tay vẫn chạm vào h òn đá, Lam Tiểu Bố vừa định cầm lên liền cảm thấy cả người không được tự nhiên, dường như đang bị thứ gì để mắt tới vật
Lam Tiểu Bố căn bản không hề cân nhắc dù chỉ một giây, thân hình hắn lóe lên
Sau đó ngay ở vị trí hắn vừa đứng bị một luồng ánh sáng xuyên qua, đánh vào mặt hòn đá đỏ kia
Sau khi ánh sáng tản đi, mặt ngoài hòn đá đỏ như lửa không chút hư hại
Lúc này Lam Tiểu Bố không để ý tới hòn đá đỏ kia nữa, ánh mắt hắn rơi vào một người đàn ông mặc quần áo màu xám đứng cách đó khoảng hai mươi mét
Người này Lam Tiểu Bố từng gặp qua, hình như là người tới từ một tinh cầu có nền văn minh cấp năm, là một tinh hệ mà hắn không để tâm cho lắm
“Ồ, ngươi đã tránh sung từ quang của ta như thế nào?” Người đàn ông mặc đồ xám kinh nghi ồ một tiếng, sau đó giơ vũ khí màu xám trong tay lên
Chỉ là hắn ta chưa kịp ra tay lần hai thì đã cảm thấy đầu đau nhói, sau đó hắn ta hét lên tiếng kêu thê lương, súng từ quang cũng rơi xuống đất
Lam Tiểu Bố vọt tới, đồng thời huơ lưỡi dao trong tay, một đao liền cắt đứt đầu của người đàn ông mặc đồ xám
Cho tới khi chém chết đối phương xong Lam Tiểu Bố mới thở phào nhẹ nhõm
Đã nói không được phép mang bất kì vũ khí khoa học kỹ thuật vào tinh cầu Ngọc Khải rồi mà, súng từ quang trong tay người này là sao
Hai mắt rơi vào thứ màu trắng treo cạnh quần áo của hắn ta, sau đó Lam Tiểu Bố lập tức nhận ra đây là phi hành khí
Tốc độ bay cao nhất mỗi giờ đạt tới hai trăm cây số, nhiên liệu là Tiệt Thạch
Đặc điểm có lợi duy nhất là có thể gấp gọn, thuận tiện mang theo bên người
Lam Tiểu Bố cầm phi hành khí kia lên, quả nhiên có thể xếp được
Trong tài liệu ngay cả ngay cả Lam Tiểu Bố cũng không thể nhận ra được, có lẽ không phải là vật phẩm tới từ nền văn minh cấp năm, có lẽ là từ một tinh cầu có nền văn minh cao hơn
Khó trách tốc độ của hắn ta lại nhanh như vậy, có thể xem ra người dùng phi hành khí giống hắn ta không chỉ có một
Lam Tiểu Bố cất súng từ quang, đồng thời lấy luôn cả bao bố và phi hành khí của đối phương, trở lại bên cạnh khối đá đỏ kia, lại đặt khối đá lên chính giữa nhẫn trữ vật