Khí Vũ Trụ

Chương 1306: - Bá chủ một phương của Thiên Nhai.




Nghe thấy là Tam Oa Thánh Nhân, Lam Tiểu Bố lập tức hiểu ra, hóa ra tên tiểu tử Đồ Võng kia bị mình dạy dỗ một lần rồi còn không phục, tìm Tam Oa Thánh Nhân đến đây cõng nồi
Lam Tiểu Bố nhìn Đại Vẫn Mệnh Thuật đã sắp hoàn thành trong Vũ Trụ Duy Mô, không chút do dự bỏ thêm hai đầu thần linh mạch cực phẩm vào cung cấp Thần Nguyên
Ở nơi xa, bóng dáng Đồ Võng lắc lư mấy lần, nhưng mà Lam Tiểu Bố vẫn nhìn thấy rõ
Lam Tiểu Bố cười lạnh, đợi lát nữa sẽ đi tìm gia hỏa này tính sổ
“Oa Tử, ngươi tìm ta có chuyện gì?” Lam Tiểu Bố từ tốn nói
“Nghe nói ngươi cầm Luân Hồi Oa của ta, ta hy vọng ngươi có thể trả lại cho ta.” Đàm Cửu Phiến nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, trong lòng hắn thì đang cười lạnh, Oa Tử
Tam Oa Thánh Nhân hắn từ khi có thánh hào cho đến nay, còn chưa có ai dám ở trước mắt gọi hắn là Oa Tử
Đợi lát nữa hắn sẽ cho tên sâu kiến trước mắt này biết, dưới Thánh Nhân tất cả đều là sâu kiến
Dù là ở Thiên Nhai này cũng không ngoại lệ
Giờ phút này người vây xem ở đằng xa mới hiểu được là có chuyện gì, Đàm Cửu Phiến ra ngoài đã rất lâu rồi, gần đây mới quay trở lại Thiên Nhai
Theo lý mà nói, bên trong Thiên Nhai có thể không cần ra tay thì cố gắng đừng nên ra tay
Đàm Cửu Phiến là lão gia hỏa đã sinh tồn ở Thiên Nhai nhiều năm như vậy, đương nhiên hiểu rõ đạo lý này hơn ai hết
Đàm Cửu Phiến vừa về đến đã tìm một tu sĩ có thể tấn cấp ở quảng trường Thiên Nhai để ra tay, chuyện này không bình thường lắm
Nhưng mà dính đến Luân Hồi Oa thì khác, Luân Hồi Oa chính là pháp bảo giữ nhà của Tam Oa Thánh Nhân
Vứt bỏ Luân Hồi Oa đi, thực lực của Tam Oa Thánh Nhân cũng không phải chỉ giảm đi một chút đơn giản như vậy
Nếu như Luân Hồi Oa thật sự ở trên người tu sĩ trước mắt này, vậy Tam Oa Thánh Nhân ra tay là chuyện tất nhiên
“Là ngươi luyện chế ra Luân Hồi Oa sao?” Lam Tiểu Bố hỏi
“Luân Hồi Oa là bảo vật thiên địa, không có người nào có thể luyện chế ra được.” Đàm Cửu Phiến bình tĩnh nói, đây là sự thật
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Nếu như là bảo vật thiên địa, đương nhiên là người có duyên thì lấy được, người có đức thì đạt được
Ngươi đánh mất Luân Hồi Oa, nói rõ nó vô duyên với ngươi, cũng cho thấy ngươi không có đức
Từ đâu đến thì quay về đó ngồi đi cho khỏe, đừng ở chỗ này mà làm mất mặt.”
“Ha ha…” Đàm Cửu Phiến cười ha ha, đồng thời lấy ra một thanh trường thương, thương mang đầy trời cuốn lên đánh về phía Lam Tiểu Bố
“Người khác không dám ra tay ở nơi này, cũng không có nghĩa là Đàm Cửu Phiến ta không dám ra tay.” Khí thế Đàm Cửu Phiến đột nhiên bùng lên, uy thế ra tay tựa như không hề để ý đến chuyện tiêu hao
Tất cả mọi người đều biết Lam Tiểu Bố vừa mới tấn cấp lên Thần Quân, một Thần Quân cho dù dám ra tay ở chỗ này, cũng không dám ra tay toàn lực
Có đạo quả cũng không được, đạo quả khôi phục cũng cần có thời gian
Nếu như toàn lực ra tay, vậy cũng chỉ có một con đường chết
Khi mọi người nhìn thấy Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố cuốn theo kích mang vô cùng mênh mông đánh về phía Đàm Cửu Phiến, người vây xem đều trợn tròn hai mắt
Còn có loại kẻ ngốc như thế này à
Dốc toàn lực cứng đối cứng với một Thánh Nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không còn muốn sống nữa sao
Nếu như ở biên giới Thiên Nhai, một khi thua, có lẽ còn có thể xông ra khỏi Thiên Nhai chạy trốn
Ở nơi này, muốn chạy trốn thì phải đi qua một con đường dài, nếu không thì hoàn toàn không thể trốn thoát
Rầm rầm rầm
Kích mang cuồng bạo và thương mang va chạm vào nhau, sát thế nổ tung, thần nguyên quay cuồng
Cho dù Lam Tiểu Bố dốc toàn lực ra tay, nhưng phản lực từ Thương Đạo đáng sợ ập đến, Lam Tiểu Bố vẫn như bị gió xoáy cuốn lên, hộc máu ở trong hư không rồi bị đánh bay ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảm giác buồn nôn tuyền đến, Lam Tiểu Bố cảm thấy cả thân thể và máu nóng trong người đều như muốn văng ra ngoài
Răng rắc
Tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên, xương ngực và xương tay của Lam Tiểu Bố bị phản phệ thần nguyên mà gãy thành bảy tám khúc
Cũng may hắn điên cuồng vận chuyển Trường Sinh Quyết, kịp thời ngừng xu hướng sụp đổ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nuốt mấy viên đan dược chữa thương vào, vết thương trên người Lam Tiểu Bố nhanh chóng khôi phục
Giờ phút này Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm Đàm Cửu Phiến đang đằng đằng sát khí ở đằng kia thầm nghĩ, cho dù là một Thánh Nhân tinh thần sa sút đến cực hạn, tu vi thậm chí còn không bằng một phần vạn lúc bình thường, hắn dốc toàn lực ra tay vẫn kém xa
May là lúc này Đàm Cửu Phiến không thi triển bất cứ thần thông nào, chỉ lấy lực lượng thần nguyên và thần niệm ra áp chế hắn
Nếu như đối phương thi triển thần thông, chỉ sợ hắn đã bị trọng thương
Thánh Nhân không dám thi triển thần thông ở đây, có lẽ đây chính là ưu thế duy nhất của hắn
Không thể so đấu thần nguyên với đối phương, Lam Tiểu Bố hét lên một tiếng, người còn đang ở trong hư không, Thất âm Kích lại cuốn theo một vùng kích mang, trong chốc lát, trong không gian lập tức bao phủ khí thế sát phạt, một loại khí thế thê lương hùng hậu tựa như từ trong núi thây biển máu, gào thét xông về phía Đàm Cửu Phiến
Lam Tiểu Bố không dùng thần nguyên để liều mạng nữa, mỗi lần ra tay hắn đều dùng thần thông sát phạt Đạo Bất Trầm Luân
Thần thông Lam Tiểu Bố vừa đánh ra, toàn bộ tu sĩ trên quảng trường Thiên Nhai đều lập tức lui lại mấy bước, giờ phút này trong mắt tất cả mọi người, Lam Tiểu Bố chính là một kẻ điên
Chiêu thứ nhất đã liều mạng hao hết một nửa thần nguyên và thần niệm, nếu như lại thêm một thần thông, vậy trên cơ bản không có cơ hội ra tay lần thứ ba, hơn nữa trong tình huống này mà thi triển thần thông không phải muốn chết thì là gì
Thần thông tiêu hao cũng không phải chỉ một hai phần, có thể nói những người tồn tại ở Thiên Nhai từ trước đến nay, ở chỗ này thi triển thần thông, hầu như không đếm hết trên một bàn tay
Nếu có thể thi triển thần thông, lần đầu tiên khi Đàm Cửu Phiến ra tay, hắn đã dùng một đạo thần thông nghiền ép đến, Lam Tiểu Bố đã sớm không còn mạng rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.