Khí Vũ Trụ

Chương 133: Hồng Vân tông




Từng đỉnh núi cao lớn tựa như lợi kiếm xuyên thủng tầng mây, ở giữa các đỉnh núi của nơi này còn có đủ loại cầu, những cây cầu đó thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp mây mù, mà bên dưới những cây cầu là những tòa kiến trúc kì dị
Nếu không nhờ những tòa kiến trúc này thì toàn bộ những cây cầu đều bị đám rêu phong bao lấy, Lam Tiểu Bố khẳng định đây là một thành phố du lịch cực kì to lớn
Những tòa kiến trúc này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, và cũng không biết nơi này đã bao nhiêu năm rồi không có loài người hiện diện, Lam Tiểu Bố nhìn mãi cũng không thấy bất kì một dãy nhà nào bị sụp đổ, có thể thấy những tòa kiến trúc này bền chắc tới mức độ nào
“Cổ Đạo, theo sát phía sau ta.” Lam Tiểu Bố thu hồi Côn Luân, cẩn thận đi về phía dãy nhà nguy nga
Bên ngoài dãy nhà là một quảng trường khổng lồ, quảng trường này đã bị thảm thực vật bao phủ, Lam Tiểu Bố băng qua quảng trường nhìn thấy một cánh cửa ra vào
Cánh cửa đó cũng bị các loài thực vật màu xanh bao trùm, căn bản không thể thấy được dòng chữ bên trên nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng may Lam Tiểu Bố có Thần Niệm, Thần Niệm của hắn có thể xuyên qua lớp thực vật màu xanh này, lúc này mới nhìn thấy ba chữ to đùng bên dưới thảm thực vật, Hồng Vân tông
Lam Tiểu Bố cảm thấy kích động không thôi, quả nhiên là một tông môn
Mặc kệ Hồng Vân tông này là tông môn gì, nhưng hắn khẳng định nó có quan hệ với tu tiên
Xuyên qua cửa vào, Lam Tiểu Bố đi qua một lối đi dài khoảng một nghìn mét
Lối đi này được xây dựng bằng những tảng đó màu đỏ, chỉ là bây giờ nó đã bị một lớp thực vật bao trùm
Cuối lối đi xuất hiện một cánh cửa bị che chắn khá kĩ, khi bước vào cánh cửa, cuối cùng Lam Tiểu Bố cũng nhìn thấy kí hiệu của tông môn này
Một đám mây to đỏ to lớn dựng đứng ở bên trên, bên ngoài bị một lớp thảm thực vật xanh bao trùm khiến đám mây đỏ này càng thêm không nhiễm bụi tràn, không biết làm bằng thứ gì mà lại mang tới hiệu quả như vậy
Thần Niệm của Lam Tiểu Bố quét qua xung quanh một lượt, đẩy ngã vô số đám thực vật xanh bao trùm lên những tấm bảng tên, trên những tấm bảng đó viết “Luyện khí các”, “Tàng kinh các”, “Truyền đạo các”, sau đó là những mũi tên chỉ đường
Lam Tiểu Bố không chút do dự bước theo hướng chỉ dẫn đi tới Tàng kinh các
Dọc theo đường tới Tàng kinh các theo chỉ dẫn, Lam Tiểu Bố đi khoảng hai trăm mét thì nhìn thấy một cái gác lửng cao cao
Phía trên gác lửng treo một tấm bảng, trên đó là ba chữ “Tàng kinh các”
Khóa trên Tàng kinh các đã bị rơi xuống, Lam Tiểu Bố gần như không chút cân nhắc nào giơ tay đây cánh cửa mất khóa của Tàng kinh các
Ở trong mắt hắn, cánh cửa này dù có nguyên vẹn không sứt mẻ đi chăng nữa thì đã qua nhiều năm như vậy rồi, chỉ cần hắn đẩy một cái thì nhất định sẽ sụp đổ
Nhưng ngay khi tay của hắn vừa mới dùng sức thì một cảm giác đáng sợ tấn công về phía Lam Tiểu Bố, hắn nhanh chóng mở cửa nhanh hơn
“Phục phục!” Mấy tia ánh sáng trắng bắn về nơi hắn vừa đứng, nếu động tác của hắn chậm một chút thì hẳn là lúc này thân thể của hắn sẽ bị bắn thành một cái sàng
Là thứ quỷ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố chợt nghĩ tới thứ Côn Luân chạy trốn khi còn bay qua biển khơi, giống như luồng ánh sáng trắng tập kích hắn lúc đó vậy
Mà mấy luồng ánh sáng trắng đột nhiên công kích hắn vừa rồi cũng thế, hơn nữa sau khi bị công kích hắn vẫn không thể thấy được luồng ánh sáng trắng đó là thứ gì
Lam Tiểu Bố nhặt hai cục đá ném vào cửa Tàng kinh các, nhưng cửa của Tàng kinh các vẫn không nhúc nhích, cũng không có ánh sáng trắng bắn qua
Lam Tiểu Bố thở phào nhẹ nhõm, chắc là không có cơ quan gì đâu
Hắn lại nâng cao cảnh giác đi về phía cửa của Tàng kinh các, chỉ là lần này hắn còn chưa kịp đưa tay đẩy cửa thì mấy tia ánh sáng trắng đó lại bắn tới
Mặc dù đã thành công tránh thoát nhưng Lam Tiểu Bố không thể hiểu nổi đã xảy ra chuyện gì
Hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, khắp nơi chỉ có cảnh tàn tạ của đồ đạc và thảm thực vật màu xanh bao trùm mà thôi, không thấy cơ quan nào cả
Không lẽ đây chính là trận pháp trong tin đồn sao
Một khi hắn đụng vào cửa của Tàng kinh các thì sẽ khởi động trận pháp
Lam Tiểu Bố bắt đầu lặp đi lặp lại hành động xông về phía cửa Tàng kinh các, cho dù là trận pháp thì đã qua nhiều niên đại như vậy rồi chắc nó cũng phải có chỗ bị hỏng đúng không
Nó có hỏng hay không thì Lam Tiểu Bố không biết, nhưng hắn cảm nhận rõ ràng được khi hắn không ngừng lặp đi lặp lại hành động đánh vào cửa Tàng kinh các thì nhưng tia sáng trắng bắn ra càng ngày càng ít
Trong suốt hai ngày tiếp theo, những tia sáng trắng kia đã biến mất không thấy tung tích
Khi Lam Tiểu Bố đẩy cửa Tàng kinh các ra trong lòng vẫn cảm thán không thôi, trận pháp này thực sự quá thần kì
Thời gian trôi qua lâu như vậy mà nó vẫn có thể khởi động được
Khiến Lam Tiểu Bố càng kinh dị hơn là sau khi tiến vào cửa, bên trong tàng kinh các ngay cả một cây cỏ dại cũng không có
Nhưng điểm này vẫn chưa đủ để khiến Lam Tiểu Bố rung động, khiến hắn rung động là trong này không những không có một cây cỏ dại mà ngay cả một hạt bụi cũng không có
Nếu không phải vừa rồi chính mắt hắn thấy cửa vào đã bị khóa kín, bên ngoài cửa loang lổ dấu vết thời gian thì hắn sẽ nghi ngờ trong này có người dọn dẹp thường xuyên mất
Bản lĩnh của người tu tiên quả nhiên khác với những người bình thường, đều là những thứ mà hắn chưa từng nghe qua bao giờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố lại dùng Thần Niệm quét qua xung quanh một lần, hắn tin chắc trong này không có ai
Đồng thời khiến hắn cảm thấy mất mát là trong này không có một quyển kinh thư nào
Lam Tiểu Bố lại dùng Thần Niệm truy quét thêm một lần nữa, cả năm tầng hoàn toàn không có thứ gì, không có một món đồ nào
Lam Tiểu Bố đoán tất cả đã bị người khác lấy hết sạch rồi
Lam Tiểu Bố đẩy cửa tầng thứ nhất ra, trong này chỉ còn lại một ít khung không
Trên khung đựng sách mặc dù không có bụi bặm, nhưng cũng không có lấy một quyển điển tịch

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.