Lam Tiểu Bố tin tưởng, với cảm ngộ về quy tắc và đại đạo của hắn, không bao lâu nữa, hắn cũng có thể mở ra đuọc thế giới của tu sĩ từ Thế Giới Thần trở lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
…
Vô Diệp lâm, lúc trước bị Thần Nữ tông chiếm lấy, sau khi Thần Nữ tông bị tiêu diệt, đã có một vài tu sĩ đến Vô Diệp lâm tìm kiếm cơ duyên
Tin rằng qua một khoảng thời gian nữa, Vô Diệp lâm sẽ đông kín người
Lam Tiểu Bố đã nói chuyện Thần Nữ tông Vô Diệp lâm bị tiêu diệt ngay ở quảng trường Địa Mộng Tháp, bây giờ còn có rất nhiều người không biết rõ
Nhưng khi tin tức này truyền đi, sẽ có càng ngày càng nhiều tu sĩ tiến về nơi này
Phi thuyền của Lưu Tinh dừng lại ở bên ngoài Vô Diệp lâm, lúc này chỉ có lẻ tẻ mấy tên tán tu mà thôi
“Lam đạo hữu, chúng ta tiến vào từ đây là được.” Lúc Lưu Tinh nói chuyện đã cất Vẫn Thạch Phi Thuyền của mình đi
Nói xong hắn cũng không chờ Lam Tiểu Bố trả lời, trực tiếp độn vào trong
Lam Tiểu Bố vô cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể đuổi theo phía sau Lưu Tinh vào Vô Diệp lâm
Lần đầu tiên đến Vô Diệp lâm, hắn dẫn theo Lâu Thiêm Hồ, lần này không có Lâu Thiêm Hồ, bên cạnh là một Lưu Tinh không có lòng tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vô Diệp lâm cực kỳ rộng lớn, thần niệm hoàn toàn không thể quét đến biên giới
Cộng thêm bên trong Vô Diệp lâm có rất nhiều người và cấm chế tự nhiên, di chuyển trong Vô Diệp lâm, có thể cảm nhận được phạm vi trong vòng trăm dặm là được rồi
Lưu Tinh giống như rất quen thuộc Vô Diệp lâm, di chuyển chẳng có chút chần chừ nào
Phương hướng mà bọn hắn đang di chuyển, rõ ràng không phải là vị trí của Thần Nữ tông
Với tốc độ của Lam Tiểu Bố và Lưu Tinh, hai người độn trong Vô Diệp lâm bốn ngày, lúc này Lưu Tinh mới ngừng lại
Xuất hiện trước mặt hai người là một vết nứt rộng khoảng một thước, thần niệm tràn vào bên trong, hoàn toàn không thể cảm nhận được đáy của vết nứt này ở đâu
Vết nứt này kéo dài không biết điểm cuối là ở đâu
“Lam đạo hữu, trong vết nứt này có càn khôn đó, ta đã đi vào một lần
Cường giả còn sống bên trong này nhất định không chỉ có mình Mân Nguyên, còn có những người khác, nhưng mà chúng ta chỉ cần tìm Mân Nguyên là được rồi
Nhớ kỹ, gia hỏa ở chỗ này không có ai dễ chọc vào, có thể không động vào bọn hắn thì cố gắng đừng động đến.” Lưu Tinh chỉ chỉ vào vết nứt nói
TRong khoảng thời gian ngắn kHi Lưu Tinh nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã khắc họa một cái truyền tống trận
Bởi vì thời gian quá ngắn, hắn chỉ có thể khắc họa ra một cái truyền tống thần trận cấp ba, đối với Lam Tiểu Bố mà nói vậy là đủ rồi
Thủ đoạn chạy trốn của hắn rất nhiều, Ngũ Hành độn thuật và thần thông Dịch Hình, đều là thủ đoạn chạy trốn cực tốt, nhưng hợp tác với loại người như Lưu Tinh, vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn
Lưu Tinh nhắc nhở Lam Tiểu Bố xong thì nhảy vào trong vết nứt
Lam Tiểu Bố cùng theo sau Lưu Tinh tiến vào trong vết nứt, cái vết nứt này chỉ rộng khoảng một trượng, thần niệm cũng không quét được rõ ràng, Lam Tiểu Bố là Thế Giới Thần tầng một, sau khi tiến vào trong vết rách, cũng cảm nhận được có một loại kiềm nén
Cái vết rách này tựa như vĩnh viễn không có đáy, qua một ngày sau, Lam Tiểu Bố đã biết, so với cái hẻm núi mà Tích Niệm Mạt trốn ra được lúc trước, cái vết rách này không biết còn sâu hơn gấp bao nhiêu lần
Mặc kệ là sâu như thế nào, thần niệm Lam Tiểu Bố từ đầu đến cuối đều tập trung lên người Lưu Tinh, chỉ cần Lưu Tinh còn ở đằng trước, vậy hắn không cần phải lo lắng
Lại qua thêm hai ngày nữa, thần niệm của Lam Tiểu Bố dần dần có thể mở rộng ra, không gian xung quanh hắn cũng từ từ lớn hơn, rất rõ ràng, không gian nơi này càng ngày càng rộng rãi, đã không còn là vết nứt hẹp dài kia nữa
Qua hai ngày nữa, thần niệm Lam Tiểu Bố đã chạm đến được mặt đất, mặt đất nơi này tựa như một khối nham thạch to lớn không gì sánh được
Lưu Tinh đã đáp xuống tảng đá, chờ Lam Tiểu Bố rơi xuống rồi, Lưu Tinh mới cười tủm tỉm nói, “Sau khi lượng kiếp Thần Vực đến, bởi vì nơi này nằm ở bên dưới Vô Diệp lâm, cho nên không bị lượng kiếp ảnh hưởng đến
Cho dù người ở nơi này sinh tồn rất nhiều, nhưng chỉ cần chúng ta không nói, người ở nơi này cũng không biết chúng ta từ bên ngoài vào.”
Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi, “Vì sao người ở nơi này không ra ngoài?”
Nụi cười trên mặt Lưu Tinh thu lại, “Bởi vì từ nơi này ra ngoài rất khó, Lam đạo hữu yên tâm, chúng ta có cách ra ngoài.”
Lam Tiểu Bố sẽ không đặt hết hy vọng lên người Lưu Tinh, hắn tung người bay lên, định lao ra ngoài, nhưng một khắc sau trái tim hắn lập tức chìm xuống
Trước đó khi tiến vào, hắn chẳng có chút cảm giác nào, bởi vì trừ chuyện không gian nhỏ hẹp ra, những chuyện khác đều nằm trong tầm khống chế, nhưng bây giờ hắn mới biết được, nơi này hoàn toàn không thể nào nhảy lên, giống như có cấm chế cấm bay, cho dù hắn có thi triển thủ đoạn gì, vẫn bị trói buộc trong phạm vi này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bị lừa rồi, Lam Tiểu Bố biết Lưu Tinh nhất định có cách ra ngoài
Nếu như không tìm được cách đi lên, hắn tuyệt đối sẽ không đi cùng với Lưu Tinh đi đối phó với Mân Nguyên
Tựa như cảm nhận được tâm trạng của Lam Tiểu Bố, Lưu Tinh lại nói tiếp, “Lam đạo hữu yên tâm, ta có một lá độn phù, tấm phù lục này có thể mô phỏng ra một cái không gian cực lớn, đến lúc đó hai người chúng ta sẽ thông qua không gian này để bỏ chạy là được
Nếu như Lam đạo hữu không yên lòng, ta sẽ đưa lá độn phù này cho Lam đạo hữu.”
Lam Tiểu Bố hầu như không có chút chần chờ nào, mừng rỡ nói, “Vậy thì đa tạ Lưu Tinh đạo hữu, biết ta không có cảm giác an toàn, như thế này thì ta yên tâm rồi.”
Lưu Tinh khẽ giật mình, không nên như vậy mới đúng chứ, ít nhất thì ngươi phải khách sáo một chút, để cho ta rút lại lời vừa nói mới đúng chứ