Ở Trường Sinh Giới, hắn nhất định phải giết một nhóm, kéo một nhóm, đuổi một nhóm…
Một giọng nói đột ngột kéo Lam Tiểu Bố tỉnh táo lại, “Đạo Chủ, chuyện này ngươi cảm thấy nên xử lý như thế nào?”
Đại điện lại càng yên tĩnh hơn, điện chủ vừa lên tiếng này không phải là người Thích gia, cũng không phải người Kế gia, mà là người Tang gia
Điện chủ Tang gia dò hỏi Đạo Chủ, đây là muốn chuyển mâu thuẫn lên người Đạo Chủ Trường Sinh Thánh Đạo
Khó trách người của năm gia tộc lại muốn một người khác họ làm Đạo Chủ, cái này chẳng những có thể giúp cho năm gia tộc không vì tranh đoạt vị trí Đạo Chủ mà tự hao tổn, còn có thể chuyển dời loại mâu thuẫn nội bộ này đi
Cho dù Đạo Chủ xử lý như thế nào, đều sẽ đắc tội với một bên, thậm chí là đắc tội với cả hai phe
Làm thế này có thể giảm bớt mâu thuẫn giữa Thích gia và Kế gia, gia tăng bất mãn của hai nhà hoặc một nhà với Đạo Chủ
Lam Tiểu Bố không khỏi cảm thông với tên Đạo Chủ này, Đạo Chủ mà như vậy thì quá uất ức rồi
Nhưng mà chuyện này đối với hắn là một chuyện tốt, nếu như có thể, hắn sẽ lôi kéo Đạo Chủ này về với mình
Chỉ là bây giờ rõ ràng không được, bây giờ hắn còn không bằng một người qua đường Giáp, sẽ không có ai để ý đến hắn
Ngay khi Lam Tiểu Bố còn đang cảm thông với vị Đạo Chủ này, hắn chợt nghe một giọng nói ôn hòa vang lên, “Ngươi tên là Khổ Hạnh sao
Ngươi nói quá trình người cứu Mục Dư như thế nào ra đi.”
Lam Tiểu Bố ngẩng đầu nhìn một chút, người vừa nói chuyện chính là Đạo Chủ
Hắn cũng dựa vào cơ hội này nhìn lướt qua mấy vị điện chủ còn lại
Tu vi của vị Đạo Chủ này hình như không cao cũng không thấp, chắc hẳn mới vừa bước vào hàng ngũ Chuẩn Thánh, mấy điện chủ kia, tu vi hình như cũng là Hợp Thần cảnh
Đạo Chủ chẳng những có giọng nói ôn hòa, mà gương mặt cũng cực kỳ nhã nhặn, ngay cả ánh mắt cũng vô cùng hiền lành
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ gia hỏa này bị mài mòn hết góc cạnh rồi, ngay cả dung mạo cũng không dám hung hãn
Có lẽ là đã từng bị người của năm gia tộc dạy dỗ qua, hoặc là biết mình mà có chút góc cạnh thì sẽ biến mất khỏi vị trí Đạo Chủ
Thậm chí có khả năng hoàn toàn biến mất khỏi vùng vũ trụ này
“Bẩm Đạo Chủ, ta chính là Khổ Hạnh
Ta là một khổ tu sĩ, vừa hay đi ngang qua một cái hồ, nhìn thấy Thích Mục Dư đạo hữu từ trên trời rơi xuống cái hồ kia
Ta nhanh chóng cứu Thích Mục Dư đạo hữu lên, sau đó mới biết được nàng bị người ta hãm hại.” Giọng điệu Lam Tiểu Bố vô cùng kính cẩn nói
“Khổ Hạnh, ngươi nói chuyện phải chú ý một chút
Thích Mục Dư có bị người ta hãm hại hay không, bây giờ vẫn chưa có kết luận.” Giọng nói chói tai của điện chủ Kế gia truyền đến
Lam Tiểu Bố tỏ vẻ đờ đẫn, vẻ mặt mờ mịt nói, “Lúc đó ta có nhìn thấy vết thương trên người Thích Mục Dư, nàng khẳng định đã bị người hãm hại, là đánh lén vào sau lưng, ta còn bỏ ra một viên thần đan chữa thương cấp một nữa.”
“Ha ha, Kế điện chủ, Khổ Hạnh đạo hữu nói Thích Mục Dư bị người hãm hại, cũng không có nói là ai hãm hại, ngươi đã vội vã lên tiếng như vậy là vì sao?” Điện chủ Thích gia lập tức châm chọc một câu
Kế điện chủ hừ một tiếng, từ tốn nói, “Có phải hay không ngươi và ta nói đều không tính, để Đạo Chủ nói đi.”
Đạo Chủ ôn hòa nói, “Khổ Hạnh, cái nhìn của ngươi là như thế nào?”
Lam Tiểu Bố mắng to, nhìn cái đầu nhà ngươi đấy
Nơi này đều là người của năm gia tộc, một mình ngươi không dám đắc tội, lại đấy lên người Lam Tiểu Bố ta rồi
Ta chỉ là một người đi ngang qua, đi ngang qua thôi đó, ngươi bảo một người đi ngang qua nói lên cái nhìn của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn có chút cảm thông với vị Đạo Chủ này, giờ phút này Lam Tiểu Bố không còn chút cảm thông nào nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì có tùy tiện nói như thế nào, đều khó có thể hỏi thăm đến cái nhìn của hắn, nhưng không ngờ loại chuyện hoang đường này vẫn có thể xảy ra
Lam Tiểu Bố hoang mang nhìn xung quanh, vẻ mặt thật thà nói, “Cái nhìn của ta sao
Ta không có cái nhìn nào cả
Có phải hay không, cứ gọi Kế Tán về đối chất không phải tốt hơn sao?”
Đạo Chủ khẽ nhíu mày, một hồi lâu sau mới lên tiếng
“Ngươi nói gọi Kế Tán về đối chất một chút?”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy, chẳng lẽ không phải nên như thế sao?”
“Cũng được, ngươi có bằng lòng gia nhập Trường Sinh Thánh Đạo ta không?” Đạo Chủ nhìn Lam Tiểu Bố, giọng điệu lại càng hòa nhã
Lam Tiểu Bố lộ ra vẻ mặt vui mừng nói, “Đương nhiên là đồng ý rồi, ta có thể gia nhập Trường Sinh Thánh Đạo thật là tốt quá.”
“Tang điện chủ, con người Khổ Hạnh này cũng không tệ lắm, cộng thêm lại muốn gia nhập Trường Sinh Thánh Đạo ta, nếu như không có gì thì hãy để hắn gia nhập Chấp Pháp điện, trở thành một vị chấp pháp của Chấp Pháp điện được không?” Đạo Chủ nhìn về phía Tang điện chủ CHấp Pháp điện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất cả mọi người đều hiểu Đạo Chủ có ý gì, Đạo Chủ không muốn đắc tội với ai cả, cho nên đề cử Lam Tiểu Bốt trở thành người chấp pháp của Chấp Pháp điện, sau đó sẽ để cho Lam Tiểu Bố bắt Kế Tán về đây
Lam Tiểu Bố đi bắt Kế Tán, đương nhiên sẽ thành bánh bao thịt đánh chó, có đi không về
Chuyện này lại có thể kéo dài một khoảng thời gian, kéo mãi cho đến lần nguy cơ tiếp theo của Đạo Chủ mới thôi
TRong lòng Lam Tiểu Bố âm thầm khinh bỉ, cái cách làm này của Đạo Chủ, đúng là đáng thương lại đáng buồn
Chuyện này có thể làm được mấy lần
Nếu hắn mà thành Đạo Chủ, hắn nhất định sẽ nghĩ cách lôi kéo mấy nhà này, sau đó đắc tội với mấy nhà khác, nghĩ đến chuyện không đắc tội với ai, đừng có mà nằm mơ nữa
Chỉ cần là ở trong giang hồ, nhất định phải xếp hàng, không xếp hàng thì sớm muộn cũng sẽ ngỏm củ tỏi