Khí Vũ Trụ

Chương 161: Phòng cháy, phòng trộm, phòng Cổ Đạo




Nếu pháp bảo này vẫn chưa được luyện hóa thì hắn muốn cầm nó lên để đối địch thì khí lực và chân nguyên hắn phải hao phí thực sự rất nhiều
Lần trước hắn dùng thần niệm mà còn không thể xê dịch nó từng đằng xa được, mà bây giờ khi thần niệm của hắn đã có thể ung dung khống chế pháp bảo này rồi, thì hắn lại dễ dàng di chuyển nó được đủ kiểu
Nắm ở trong tay hệt như kiểu bàn tay có thể điều khiển ngón tay vậy, cực kì ung dung tùy ý
Hầu Dập và Cổ Đạo vẫn đang nỗ lực tu luyện, Lam Tiểu Bố nhìn lên màn hình lớn của Phục Hà
Phục Hà vẫn đang qua lại trong các không gian xếp chồng, không biết còn cách tinh cầu Không Lạc bao lâu nữa
Lam Tiểu Bố lấy ngọc giản nền tảng trận pháp ra, có lẽ vẫn cần dùng tới khi đánh lén Hắc Tu Trần
Trước đây Lam Tiểu Bố không coi nền tảng trận pháp ra gì thế nên hắn chỉ tu luyện Kim Ô quyết, các loại thuật pháp, thậm chí còn tu luyện cả công pháp luyện thể như Bất Tử quyết nữa, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới chuyện học trận pháp
Ở trong mắt Lam Tiểu Bố, trận pháp chính là vật chết
Tựa như trận pháp ở Hồng Vân tông vậy, nếu hắn không tới Hồng Vân tông thì trận pháp ở Hồng Vân tông kia cũng chẳng thể ngăn lại được
Nhưng khi hắn bắt đầu học tập nền tảng trận pháp hắn mới biết suy nghĩ của bản thân hoang đường biết bao nhiêu
“Tiên đạo mênh mông, cường giả như mây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗ* đã từng nghe nói tu hành tiên đạo có thể không mạnh, có thể khinh yếu nhưng lại không thể chọc người luyện đan
Gặp phải người tu hành trận pháp thì cần phải cung kính
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì thế muốn tu luyện được trận pháp tốt nhất dĩ nhiên còn giới hạn cả trong tư chất, mấy trăm năm cũng chỉ học được một chút da lông
Nay truyền thừa lại thứ này, không khỏi hổ thẹn quá mức
Viên Hữu Ngấn.”
(*Mỗ: Chỉ một người hoặc một vật nhưng không nói tên ra.)
Nguyện vọng ở phần mở đầu vừa đơn giản vừa sáng tỏ, chính là tiên giới mênh mông rộng lớn, cường giả có rất nhiều
Nhưng có hai loại người mà ngươi không nên chọc, một cái trong số đó là không có chuyện gì thì đừng chọn tới người luyện đan
Còn nếu gặp được người tu trận pháp thì phải kính cẩn nhún nhường
Lòng hư vinh của Viên Hữu Ngấn này khá nặng, sau khi nghe thấy người tu luyện trận pháp sẽ có được địa vị cao thì bắt đầu nghiên cứu trận pháp
Đáng tiếc tư chất của người này có hạn, nghiên cứu mấy trăm năm cũng chỉ học được một chút da lông của trận pháp cơ bản
Không nói Viên Hữu Ngấn có khiêm tốn hay không, Lam Tiểu Bố đã bị những nội dung thâm sâu rộng mở bên trong hấp dẫn
Lúc này hắn mới hiểu được những bụi mờ mịt mà trước khi hoàn toàn có được nhẫn trữ vật và những đường vân trên chiếc rìu ngăn trở thần niệm của hắn cũng là một loại trận pháp, gọi là cấm chế
Trận đạo chú trọng địa lợi*, nơi đó không chỉ là một mảnh đất bằng phẳng mà bất kì nơi nào trên mảnh đất đó đều có thể bố trí trận pháp
(*Địa lợi: Ưu thế về địa lí.)

Lam Tiểu Bố đắm chìm vào nghiên cứu trận pháp, bên trong Phục Hà trở nên yên lặng
Hầu Dập và Cổ Đạo đang bận tu luyện, do sử dụng linh thạch để tu luyện nên trong một thời gian dài không phải dùng tới thuốc nguyên tố sinh cơ
Còn Lam Tiểu Bố cũng hoàn toàn rơi vào kiến thức mênh mông của trận pháp, hắn cảm thấy mình hệt như một chiếc thuyền lá nhỏ đang nổi trên đại dương mênh mông
Mà đại dương vô tận vô biên kia chính là một trận đạo thật lớn
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Lam Tiểu Bố bị đánh thức bởi âm thanh của Phục Hà
“Đã tìm được tinh cầu Không Lạc, sắp tới gần lớp phòng vệ của tinh cầu Không Lạc, xin chỉ thị!” Thanh âm của Phục Hà không ngừng lặp đi lặp lại
Chẳng những Lam Tiểu Bố bị đánh tỉnh mà ngay cả Hầu Dập cũng đã tỉnh táo lại
Chỉ còn mỗi Cổ Đạo tiếp tục kiên trì tu luyện, có lẽ nó biết cho dù nó không tu luyện thì nó cũng chẳng giúp được gì
“Tiểu Bố, nếu không ta trực tiếp để Phục Hà công kích tinh cầu Không Lạc đi, như thế tên Hắc Tu Trần kia sẽ lập tức trở lại
Tinh cầu Kim Tuyền vẫn chưa bị công phá, nhưng ta lo lắng tấm phòng vệ ở tinh cầu Kim Tuyền sẽ không chống đỡ được bao lâu.” Thanh âm của Hầu Dập có phần vội vã
Lam Tiểu Bố phất tay chặn lại: “Đừng lo lắng, ta có cách khác tốt hơn, chờ ta luyện mấy trận cờ đã.”
Lam Tiểu Bố lấy một ít sắt tinh luyện bình thường, một tay thì sử dụng ngọn lửa để luyện chế trận cờ
Bây giờ hắn không có tài liệu trong tay nên sẽ không luyện khí, chỉ có thể dùng sắt tinh luyện để luyện chế theo yêu cầu cơ bản của trận cờ
Hầu Dập nhìn mà không cảm thấy bất ngờ cho lắm, đây là Uẩn Đan chân hỏa, sau khi hắn ta tu luyện Đoàn Hồn thuật thì giờ cũng có thể sử dụng được, chỉ là không mạnh bằng ngọn lửa của Lam Tiểu Bố mà thôi
Nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố đã luyện chế được xấp xỉ ba mươi tấm sắt tinh luyện, mặc dù chưa luyện khí nhưng Lam Tiểu Bố vẫn rất hài lòng với những trận cờ trong tay mình
Mỗi một trận cờ này hắn đều khắc lên đó một cấm chế, miễn cưỡng cũng được coi là trận cờ
Cái này chủ yếu không phải do thực lực của hắn mạnh, thực tế mà nói thì cảnh giới Uẩn Đan mới miễn cường được coi là ngưỡng cửa đầu của tu luyện mà thôi, đối với Lam Tiểu Bố mà nói, hắn có thể luyện chế ra mấy chục trận cờ trong nửa ngày chủ yếu là do thần niệm của hắn rất mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Có thể rồi, chờ ta rời khỏi Phục Hà thì ngươi lập tức công kích tinh cầu Không Lạc.” Lam Tiểu Bố cầm một đống trận cờ đi về phía lối ra của Phục Hà
“Được, bọn ta chờ tin tức của ngươi.” Hầu Dập kích động nắm chặt hai tay, bây giờ hắn ta vẫn chưa biết biệp pháp mà Lam Tiểu Bố nói là gì, nhưng chắc chắn sẽ không kém đâu
Nên nhớ ngay cả pháp bảo của tinh cầu Li mà Lam Tiểu Bố cũng có thể lấy được thì cái này có gì khó khăn
Sau khi Phục Hà mở cửa, Lam Tiểu Bố xuyên qua lối đi bước vào tinh không rộng lớn vô biên
Cảnh giới Uẩn Đan có thể hô hấp ở bên trong, hơn nữa trên người Lam Tiểu Bố có rất nhiều linh thạch, hắn không hề lo lắng bản thân không thể sinh tồn nổi ở trong tinh không

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.