Khí Vũ Trụ

Chương 175: Thành phố Mâu Bắc Phường




Bởi vì tinh hệ văn minh khoa học kỹ thuật phát triển nhanh chóng nên ngôn ngữ đã được thống nhất
Mặc dù các tinh hệ lớn, thậm chí là tinh cầu vẫn có chút khác biệt, nhưng dựa trên nguyên tắc thì vẫn tương tự nhau
Ngôn ngữ trong trí nhớ của Lam Tiểu Bố có trên trăm loại, nhưng tiếng của đối phương là ngôn ngữ bình thường thông dụng nhất
Điều này đã nói rõ ràng vấn đề, đó là nơi này có liên lạc với tinh hệ văn minh khoa học kỹ thuật
“Ta lạc đường tới nơi này, giờ ta muốn đi mua ít đồ nhưng không biết…” Lam Tiểu Bố thầm nghĩ trong lòng, nơi tu tiên thì chắc thành phố vẫn gọi là thành phố đi
Lam Tiểu Bố muốn đổi giọng thì người đàn ông cao gầy lập tức hiểu ra, vội vàng hỏi: “Đạo hữu muốn tới thành phố Mâu Bắc Phường đúng chứ?”
Lam Tiểu Bố lập tức nói: “Đúng, chính là thành phố Mâu Bắc Phường.”
Người đàn ông cao gầy xua tay nói: “Đội buôn của chúng ta cũng đang muốn tới thành Mưu Bắc, không bằng ngươi đi cùng chúng ta đi
Thật ra chúng ta đã tới rất gần thành Mưu Bắc rồi, nhiều lắm là đi thêm nửa ngày nữa là tới.”
“Vậy thì cảm ơn rất nhiều.” Lam Tiểu Bố vội vàng cảm ơn
Những thành viên còn lại trong đội buôn thấy tuy vũ khí của Lam Tiểu Bố khá hung tợn, nhưng bù lại hắn nói chuyện với mọi người rất khách khí, vừa lễ phép lại chu đáo khiến mọi người buông lòng cảnh giác
Qua cuộc nói chuyện phiếm, Lam Tiểu Bố biết người đàn ông cao gầy này tên Lưu Mân, là người quản lí của đội lái buôn Tiền Tiêm
Hằng năm đội lái buôn này của họ đều phải đi tới thành Mưu Bắc tới năm sáu lần, chủ yếu kinh doanh đan dược cấp thấp, bùa chú và một ít pháp khí
Hắn ta đang vận chuyển đan dược và phù chú tới thành Mưu Bắc, sau đó lại thu mua thật nhiều linh thảo cấp thấp, vật liệu để luyện khí và luyện phù
“Lưu huynh, lần nào ngươi cũng phải vận chuyển nhiều đan dược và bùa chú như vậy thì trên đường đi có an toàn không?” Thần niệm Lam Tiểu Bố đã quét qua chiếc xe lớn, bên trong thực sự có rất nhiều đan dược, bùa chú và pháp khí, số lượng rất lớn
Lưu Mân cười ha hả nói: “Lam huynh, giá trị của đống đan dược này không quá cao, cùng lắm chỉ thắng về số lượng mà thôi
Ở khu vực này chưa có ai liều mạng ra tay với chúng ta chỉ vì những thứ này cả, hơn nữa đội của chúng ta còn có một vị cường giả Uẩn Đan che chở mà.”
Uẩn Đan cảnh là cường giả
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ trong lòng, không lẽ hắn cũng được coi là cường giả
Bây giờ hắn đang ở Ngưng Đan cảnh, so với Uẩn Đan thì cao hơn một tầng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn bộ dạng này thì Mưu Bắc hẳn là một nơi vô cùng hẻo lánh, vì thế Uẩn Đan mới được coi là cường giả
“Ta nghe nói có không gian bảo vật, nếu các ngươi có một món không gian bảo vật thì không phải sẽ ung dung hơn rất nhiều hay sao?” Lam Tiểu Bố thuận miệng hỏi một câu
Khiến Lam Tiểu Bố không nghĩ tới là, chỉ là một câu nói thuận miệng của hắn nhưng lại khiến cho vẻ mặt của Lưu Mân trở nên cảnh giác, mà mấy người bên cạnh cũng nổi lòng phòng bị với hắn
Lam Tiểu Bố cũng lập tức nhận ra vừa rồi hắn không nên hỏi câu đó
Lưu Mân cười khan mấy tiếng: “Đừng nói là chúng ta không xài nổi pháp bảo trữ vật, ngay cả dùng nổi cũng không dám dùng.”
Lam Tiểu Bố lập tức liền biết, đống đan dược cấp thấp, bùa chú này sợ rằng có nhiều hơn nữa cũng chẳng ai thèm lấy
Nhưng một khi có không gian bảo vật thì lại không giống vậy, nói không chừng sẽ có người đặc biệt vì không gian bảo vật mà tới để chặn cướp
“Thì ra là vậy.” Lam Tiểu Bố không hỏi lại, mọi người vốn không quen biết, ai cũng đề phòng mình, hỏi nhiều trái lại cũng không tốt
Thần niệm của Lam Tiểu Bố cảm ứng được bên trong túi của Lưu Mân còn một cái túi khác, mặc dù thần niệm của hắn vẫn chưa xâm nhập vào trong, nhưng hắn đã cảm nhận được cấm chế bên trong, vậy khẳng định đó không phải là không gian bảo vật
Mọi người đều rơi vào im lặng, khi sắp tới thành phố, Lưu Mân thở dài một hơi nhẹ nhõm
Hắn ta cảm thấy hình như bản thân có chút căng thẳng thái quá, vì thế liền chủ động nói với Lam Tiểu Bố: “Lam huynh, cái rìu này của ngươi hẳn là một món pháp bảo, nếu không cần thiết thì ta đề nghị ngươi tốt hơn hết là cất…”
Lưu Mân không nói tiếp nữa, hắn ta tin rằng Lam Tiểu Bố có thể hiểu lời của mình
Lam Tiểu Bố không tìm được nơi nào để cất chiếc rìu này, vì thế hắn ta liền đề nghị Lam Tiểu Bố tốt nhất đừng nên vào thành Mưu Bắc lúc này
“Trong thành Mưu Bắc lúc nào cũng bị người khác cướp đồ sao?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi
Lưu Mân lắc đầu nói: “Dĩ nhiên là không, nhưng lần đầu tiên ngươi vào thành phố này sẽ phải để lại một món đồ làm tín vật
Một khi chiếc rìu này của ngươi bị nhìn trúng thì ngươi chỉ có thể dâng lên cho người khác.”
Nói xong dường như lại lo lắng Lam Tiểu Bố không tin lời mình, Lưu Mân liền bổ sung một câu: “Thành Mưu Bắc này có một tên cường giả Kim Đan, hơn nữa còn có quan hệ không tồi với Bặc Đạt trong thành phố này
Ngay cả Bặc Đạt, nghe nói cũng là cường giả Ngưng Đan rồi.”
“Bặc Đạt là ai?” Lam Tiểu Bố lại hỏi
Nhưng lần này không có ai trả lời Lam Tiểu Bố, từ xa có hai tên người đang cưỡi ngựa lai nhanh về phía bọn họ, từ tiếng vó ngựa có thể cảm nhận được khí thế của nó rất mạnh
Lưu Mân đã sớm bày ra tư thế nghênh đón, giọng điệu kính cẩn hỏi thăm: “Đội lái buôn Tiềm Tiên ra mắt hai vị thống lĩnh, đa tạ hai vị đã hộ tống vật liệu cho đội buôn Tiềm Tiên chúng ta.”
Lam Tiểu Bố ngẩn ra, hắn đã nhìn thấy thành Mưu Bắc, là nơi ở ngay phía trước cách nơi này không tới một nghìn mét
Trên biển hiệu cửa lầu trước mặt đã viết rất rõ, thành Mưu Bắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đoạn đường này dù có nhắm mắt cũng đi tới được, sao còn phải cần người hộ tống
Hệt như một người đi công tác bên ngoài trở về, đã đi hơn một nghìn dặm đường rồi, nhưng khi tới cửa tiểu khu nhà mình thì gặp một chiếc xe dừng ở cửa tiểu khu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó người này lại cực kì cảm kích nói: “Cảm ơn đã lái xe đưa ta về nhà.”
Hai tên đang ngồi trên yên ngựa cũng không xuống ngựa, chỉ ngạo nghễ gật đầu một cái, có một người trong đso nói: “Bảo vệ tất cả người buôn bán trong chợ là chức trách của Mưu Bắc Minh ra.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.