Khí Vũ Trụ

Chương 177: Một ác nhân tới thành Mưu Bắc




Người đứng xung quanh không khỏi kinh ngạc, mỗi lần có người mới tới nơi này thì đồ tốt nhất trên người sẽ phải nộp lên cho Mưu Bắc Minh, đây là quy tắc ngầm có từ trước rồi
Nhưng người tới nơi này đa phần trên người chẳng có bao nhiêu thứ tốt, cộng thêm xung quanh thành Mưu Bắc còn có hai nơi có linh thạch rất tốt, cũng là một nơi thích hợp cho người mới tu tiên nên nhân khí của nơi này khá là cao
Lam Tiểu Bố nhìn Lưu Mân, Lưu Mân vội vàng nói: “Là như vầy, đúng là lần đầu tiên tới nơi này phải nộp tín vật.”
Nhưng tín vật chỉ cần nộp một thứ lên mà thôi, mà Lam Tiểu Bố lại có hai thứ bị nhìn trúng, nếu được thì cần nộp một món lên là được, nhưng lời này Lưu Mân không dám nhắc nhở Lam Tiểu Bố
Đừng nói là nộp hai món đồ, cho dù là một Lam Tiểu Bố cũng không định giao nộp: “Nếu đã vậy thì ta không vào nữa.”
Nói xong Lam Tiểu Bố liền xoay người rời đi
Vất vả lắm mới dụ được Lam Tiểu Bố tới thành Mưu Bắc, sao có thể để hắn đi mất được
Hai người hộ vệ lập tức ngăn trước mặt Lam Tiểu Bố, một người trong đó cười lạnh nói: “Đã bước chân vào địa bàn thành Mưu Bắc của chúng ta rồi thì nhất định phải nộp tín vật lên, nộp xong rồi ngươi muốn đi đâu cũng chẳng ai muốn đếm xỉa tới.”
Một trong hai tên hộ vệ còn rút trường kiếm ra, bao quanh thanh trường kiếm là một luồng sát khí
Lam Tiểu Bố lập tức nắm chiếc rìu trong tay, sau đó hỏi: “Không lẽ nơi này không có pháp luật quản lý sao
Có thể tùy tiện cướp đồ của người khác như thế này.”
Trong đám người truyền tới giọng nói giễu cợt: “Cướp đồ của người khác á hả
Ha ha, đợi thêm một lúc nữa sợ rằng còn muốn giết luôn cả ngươi đó
Luật pháp còn có thể quản lý tới tận chỗ này
Ngươi vẫn nên quay về bú sữa mẹ đi.”
Lam Tiểu Bố lập tức hiểu, mục đích mà hắn hỏi không phải muốn để luật pháp tới hỗ trợ, hắn chỉ muốn biết giết người ở nơi này có ai quản hay không
Nếu không ai quản thì quá tốt
Nghĩ tới đây, Lam Tiểu Bố không chút do dự làm ra động tác muốn rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai tên hộ vệ kia sao có thể để Lam Tiểu Bố rời đi được, một tên trong đó lập tức vọt tới, trường kiếm đâm vào gáy của Lam Tiểu Bố
Một tên khác cũng xuống ngựa, rút trường đao bên hông chém về phía thắt lưng của Lam Tiểu Bố
Lam Tiểu Bố thầm cười nhạo trong lòng, sợ rằng hai tên này còn chưa cả tới Trúc Cơ mà cũng dám ngăn cản hắn
Chiếc rìu trong tay vạch ra một vết cắt, sắc mặt hai tên hộ vệ lập tức tái nhợt
Bọn họ phát hiện ra rằng, dưới uy áp của chiếc rìu đó, bọn họ muốn động cũng khó khăn
“Chờ đã….” Một tên trong số đó muốn cầu xin tha thứ, nhưng mới chỉ nói được vài chữ đang bị Lam Tiểu Bố chặt đứt, chiếc rìu khổng lồ lướt qua chém đứt eo ếch của một trong hai tên
Sắc mặt Lưu Mân cũng tái nhợt, hắn ta không ngờ Lam Tiểu Bố lại mạnh mẽ như vậy, chẳng những mạnh mà còn là loại người không chịu thua thiệt, binh khí của người ta mới đâm tới mà hắn đã giết chết hai mạng người
Đám người xem náo nhiệt xung quanh lập tức yên tĩnh, tên giễu cợt Lam Tiểu Bố lần trước muốn hắn quay về bú sữa mẹ lúc này hai chân run bần bật, không ngừng lui về sau đám người
Lúc này tất cả mọi người chợt nhận ra, một ác nhân vừa tới thành Mưu Bắc
Tuy nói tên ác nhân này cuối cùng vẫn sẽ bị giết, nhưng hiện tại không ai dám tiếp xúc với rủi ro
Người đàn ông râu chữ bát hơi khựng lại, sau đó lập tức phản ứng kịp, lấy ra một lá bùa báo hiệu ném đi
Một luồng ánh sáng rực rỡ phóng lên bầu trời, sau đó biến thành màu đỏ như máu
Tất cả mọi người đều biết đây là tín hiệu cảnh báo của Mưu Bắc Minh rằng có cường địch xâm nhập
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Loại tín hiệu này bao nhiêu năm qua Mưu Bắc Minh chưa từng sử dụng lần nào, không ngờ lại dùng vào lúc này
Người đàn ông râu chữ bát mới vừa phát lá bùa báo hiệu thì một rìu của Lam Tiểu Bố đã bổ tới, vết máu rơi xuống, ông ta chỉ sống lâu hơn hai tên hộ vệ kia có mười mấy giây mà thôi

Dạo gần đây tâm tình của Bặc Đạt không tệ, bởi vì cách đây không lâu hắn ta vừa có được viên Uẩn Thanh Đan, sau một thời gian ngắn dùng viên thuốc này để tu luyện thì cảnh giới của hắn ta đã tăng lên được một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không vào được tông môn tu tiên thì sao chứ
Bặc Đạt hắn chiếm cứ một vùng đất trù phú phong thủy này, cho dù bây giờ bảo hắn ta bước vào tông môn thì hắn ta cũng chẳng muốn đi đâu
Tuy tông môn tu tiên có nhiều công pháp hơn bên ngoài một chút, nhưng liệu có tài nguyên tu luyện phong phú như hắn ta không
Vì thế hôm nay hắn ta cố tình mời hộ vệ Tần Mạch Tài của Mưu Bắc Minh tới, Tần Mạch Tài đã sớm bước vào Kim Đan, ở nơi như Mưu Bắc này tu vi Kim Đan đã có thể áp đảo chín phần mười người tu tiên rồi
Nhưng Tần Mạch Tài chưa tới thì hắn ta đã nhận được tín hiệu cầu cầu có cường địch xâm phạm của Mưu Bắc Minh
Mưu Bắc Minh này yên bình không biết đã bao nhiêu năm, từ khi nào có cường địch dám tới nơi này
Không lẽ tên đó không biết nơi này có Kim Đan
Không biết Bặc Đạt hắn đã là Ngưng Đan đỉnh phong
Nhưng suy nghĩ đó chỉ chợt lóe qua rồi lập tức biến mất, Bặc Đạt nhanh chóng xông về phía cửa vào
Hơn mười tên côn đồ của Mưu Bắc Minh cũng nhanh chóng xông về phía cửa vào với Bặc Đạt
Khi Bặc Đạt nhìn thấy Lam Tiểu Bố, lo lắng trong lòng đã biến mất, hắn ta lạnh lùng nhìn một vòng xung quanh, lạnh lẽo nói: “Là ai phát tín hiệu
Chỉ có một người mà cũng dám phát tín hiệu cường địch xâm phạm?”
Thủ hạ của người đàn ông râu chữ bát vừa rồi dưới con mắt của minh chủ Bặc Đạt của Mưu Bắc Minh không dám nói một câu nào, vội vàng cúi thấp đầu đứng sang một bên
Bặc Đạt không tiếp tục hỏi ai là người phát tín hiệu nữa, mà tầm mắt rơi xuống người Lam Tiểu Bố: “Vừa rồi là ngươi giết người của Mưu Bắc Minh ta?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.