Khí Vũ Trụ

Chương 1805: - Tam Sinh Thạch.




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố nhớ kỹ nội dung trong mười tám mảnh ngọc giản này, thậm chí bao gồm cả ngọc giản mà Luân Hồi Thánh Nhân đã đưa cho hắn
Có lúc tâm phòng bị người không thể không có, khi Luân Hồi Thánh Nhân hợp tác với hắn, vốn có kế hoạch nham hiểm
Hắn cũng không tin, trong cái Lục Đạo Niết Bàn này, người khác có thể tìm đến vị trí lạc ấn, mà Lam Tiểu Bố hắn thì không tìm ra được
Rời khỏi hẻm núi này, Lam Tiểu Bố dứt khoát ở một nơi trống trải trong Lục Đạo Niết Bàn này cảm ngộ đạo tắc Lục Đạo vụn vặt xung quanh
Theo Lam Tiểu Bố nghĩ, đạo tắc Nhập Luân và đạo tắc Kiến Luân đều dựa vào cảm ngộ ban đầu của Lục Đạo Niết Bàn, chuyện này không thành vấn đề
Nhưng Vãng Sinh, Kim Sinh và Lai Sinh là thuộc về chính bản thân hắn, cho nên hắn hoàn toàn có thể thông qua đại đạo của mình mà cảm ngộ
Ai có thể nói, đạo tắc Vãng Sinh, Kim Sinh và Lai Sinh hắn cảm ngộ ra kém hơn đạo tắc Vãng Sinh, Kim Sinh và Lai Sinh ở nơi này
Nếu là cảm ngộ đạo tắc Vãng Sinh, Kim Sinh và Lai Sinh, vậy thì bắt đầu từ đạo tắc Vãng Sinh đi
Hắn đã từng trùng sinh một lần, đồng thời giữ lại được ký ức kiếp trước, với hắn mà nói, cả ngộ đạo tắc Vãng Sinh, có lẽ dễ dàng hơn so với người khác
Thời điểm ban đầu, Lam Tiểu Bố chỉ cố gắng tạo dựng đạo tắc Vãng Sinh thuộc về mình
Đến sau đó, Lam Tiểu Bố hoàn toàn tiến nhập vào trong việc thôi diễn đạo tắc Vãng Sinh
Thời gian từ từ trôi qua, cũng không biết qua bao lâu, một đạo sát ý đáng sợ đánh thức Lam Tiểu Bố còn đang thôi diễn, hắn theo bản năng lách mình qua, lập tức có một đạo sát mang ô quang lướt qua bên tai
Lam Tiểu Bố ngừng lại, hắn biết đạo ô quang kia không phải nhằm vào hắn, chỉ là hắn vừa đến nơi này, cho nên đạo ô quang này suýt chút nữa đánh trúng hắn
Một bóng người chật vật phóng đến, đuổi theo sau bóng người này là một tu sĩ mặc hồng bào
Lam Tiểu Bố đã hiểu ra, đạo ô quang kia là do tu sĩ mặc hồng bào kia đánh ra, mục tiêu là đánh về phía thân ảnh chật vật đang xông về phía mình kia
“Vị đạo hữu áo lam mau giúp ta chặn hắn lại, ta nhất định có báo đáp.” Giọng nói của tu sĩ mặc hồng bào hơi khàn khàn, hắn ta rõ ràng muốn nhờ Lam Tiểu Bố giúp đỡ chặn bóng người chật vật đang phóng về phía hắn
Bóng người chật vật đang xông về phía hắn chỉ là một tên nhị chuyển Thánh Nhân, vóc người trung đẳng, hơi thở trên người hỗn loạn, rõ ràng là đã bị thương nặng
Mà tu sĩ mặc hồng bào kia, thân hình cao lớn, tóc thưa thớt, cũng đã là tứ chuyển Thánh Nhân
Lam Tiểu Bố không cản tên nhị chuyển Thánh Nhân, mà là nhìn chằm chằm tu sĩ mặc hồng bào
Tu sĩ mặc hồng bào kia cực kỳ phách lối, hắn ta nhìn thấy Lam Tiểu Bố không hề để ý đến hắn ta, ngược lại bỏ qua người mà hắn ta đang truy sát, trong lòng giận dữ, một thanh Lang Nha Sạn đã đánh về phía đầu Lam Tiểu Bố, hoàn toàn không giải thích một câu
Có lẽ trong mắt hắn ta, sâu kiến không đáng để giải thích
Lang Nha Sạn nện xuống, lĩnh vực tứ chuyển Thánh Nhân cường đại cũng khóa không gian Lam Tiểu Bố lại
Hắn ta thấy, tu vi của Lam Tiểu Bố tuyệt đối không quá cao, nhiều nhất cũng không quá tam chuyển
Một con kiến hôi như vậy đến Lục Đạo Niết Bàn còn chưa nói, còn dám không nghe theo lời Cô Đình hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên hắn ta tiện tay xử lý luôn Lam Tiểu Bố mà thôi, hoàn toàn không suy nghĩ nhiều
Hoặc là trong lòng hắn ta, tất cả người có tu vi không bằng hắn ta, đều là sâu kiến
Nhưng mà sau khi đánh một đòn này ra, hắn ta lập tức cảm thấy không đúng
Theo lý mà nói, khi lĩnh vực của hắn ta khóa lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố ở trong không gian lĩnh vực của ta chắc hẳn phải phản ứng chậm chạp hoặc nhất thời chậm lại mới đúng
Nhưng mà trên thực tế, một đòn sau khi hắn ta đánh ra như bị chìm vào trong vũng bùn sền sệt, Lang Nha Sạn trở nên chậm chạp không nói, khí thế đạo vận quanh người hắn ta cũng trở nên bất ổn và chậm lại
Còn khí thế sát phạt kia, ở bên trong vũng bùn này, đã nhanh chóng yếu bớt
Một khắc sau, tu sĩ mặc hồng bào cảm nhận được một luồng lực lượng tử vong bao phủ hắn ta
Đạo vận sát phạt đáng sợ phủ trời ngập đất nghiền ép xuống, hắn ta thậm chí không biết mình có thể trốn được ở nơi nào
Không chỉ như vậy, tốc độ tránh né của hắn ta cũng bởi vì cũng bùn sền sệt này mà biến thành chậm chạp
“Đạo hữu…” Tu sĩ mặc hồng bào vội vàng quát to một tiếng
Phốc
Một đạo huyết quang nổ tung, trường kích của Lam Tiểu Bố đã bổ nửa người tu sĩ mặc hồng bào ra
Giờ phút này tu sĩ mặc hồng bào mới tránh thoát được lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, sắc mặt tái nhợt lui ra vài dặm, thân thể bị Lam Tiểu Bố bổ ra nhanh chóng phục hồi lại như cũ
Ai cũng biết, giờ phút này tu vi của hắn ta đã rơi xuống một nửa
Tu sĩ mặc hồng bào không dám trốn, hắn ta khẳng định, mình trốn cũng không thoát
“Đạo hữu, vừa rồi là do ta quá lỗ mãng, ta xin lỗi.” Tu sĩ mặc hồng bào thu hồi Lang Nha Sạn trước, hành tiên thủ lễ với Lam Tiểu Bố
TRong lòng hắn ta vô cùng hối hận, lại quá chủ quan
Vừa rồi nếu như không phải hắn ta xem thường Lam Tiểu Bố, đã không bị Lam Tiểu Bố đánh trọng thương
“ĐƯợc, ta nhận lời xin lỗi của ngươi…”
Lời Lam Tiểu Bố nói khiến tu sĩ hồng bào thở phào một hơi, chỉ là hắn ta còn chưa kịp hoàn hồn, khí thế sát phạt từ Trường Sinh Kích đã khóa hắn ta lại, một khắc sau một đạo sát thế dường như có thể xé rách toàn bộ Lục Đạo Niết Bàn lập tức bổ xuống
Tử vong bao trùm xuống, thần hồn của tu sĩ mặc hồng bào nứt ra, giờ phút này thậm chí hắn ta có muốn đánh trả cũng không kịp, chỉ tức giận hét lên, “Ngươi đã nói là nhận…”
Chỉ là còn chưa chờ hắn ta nói xong, Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố đã xé rách mi tâm của hắn ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.