Khí Vũ Trụ

Chương 183: Cá ánh bạc




Lúc này, có một con cá ánh bạc có phần lưng toàn màu vàng bơi tới, nhìn thấy ánh sáng màu vàng, thậm chí còn pha một ít màu tím của nó, cô gái kia không nhịn được mà nhảy cỡn lên vui sướng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây chắc chắn là cá ánh bạc loại phẩm cấp đặc biệt trong truyền thuyết, nó đã bị hấp dẫn tới
Chỉ thấy con cá ánh bạc kia đang bơi vòng quanh bên dưới chiếc lồng trúc một hồi lâu, đột nhiên nó nhảy bật lên khỏi mặt biển, trực tiếp vọt vào bên trong lồng trúc
Ngay khi con cá ánh bạc kia nhảy vào bên trong lồng trúc, người đàn ông gọi là tiểu thúc kia nhanh chóng phi tới, sau đó nhấc cái lồng trúc kia lên
“Dừng tay…” Vào lúc đó, một giọng nói lớn tiếng truyền tới, sau đó là một người khác cũng vọt tới
Tiểu thúc dùng thời gian cực ngắn cho con cá ánh bạc kia vào trong một cái hộp, sau đó đặt cái hộp vào túi đeo sau lưng
“Lấy đồ ra.” Hai người đàn ông một trái một phải chặn kín đường đi của tiểu thúc
Hai người đó cực kì cường tránh, khí tức trên người mang theo vị mặn của nước biển, trên mặt còn có cả đốm biển, vừa nhìn cái là biết người hàng năm sinh tồn ở Bất Dạ Hải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đồ của chúng ta tại phải đưa cho các ngươi?” Cô gái kia cũng xông tới, trong tay cầm một cây giáo Càn Khôn, giọng nói lạnh lùng cực độ
“Tại sao à
Bởi vì nơi này là Bất Dạ Hải, mà đồ của Bất Dạ Hải cũng là đồ của chúng ta.” Người đàn ông bên trái phất tay một cái, trong tay hắn ta nhiều thêm một cây giáo Phân Thủy, cùng một loại binh khí, nhưng cây giáo Phân Thủy của người đàn ông kia rõ ràng là loại pháp khí được tạo ra để sinh tồn trong biển
Cho dù đang ở trong tình huống thực lực ngang bằng nhau thì một khi hai người cùng rơi xuống nước thì người đàn ông có cây giáp Phân Thủy kia sẽ chiếm được lợi thế
“Thực lực của hai người này đều rất mạnh, không nên tranh chấp cùng bọn họ, chờ một chút nữa chúng ta phải trốn thật nhanh.” Tiểu thúc mới vừa truyền lời cho cô gái kia thì hai người đàn ông kia đã dùng pháp bảo đánh về phía tiểu thúc
Bọn họ có kinh nghiệm đầy mình khi sinh tồn ở môi trường Bất Dạ Hải, biết rõ cái gì gọi là tiên hạ thủ vi cường*
(*Tiên hạ thủ vi cường: Ra tay trước thì chiếm được lợi thế.)
Trái lại, tiểu thúc kia trong lúc vội vàng đã lui về phía sau, nhưng dù đã lui bước, hắn ta vẫn bị người đàn ông phía bên phải đánh lén nên bị thương không nhẹ
Người phụ nữ thấy tiểu thúc bị thương, vội vàng một lá bùa ra
“Không được, thực lực của bọn họ không chênh lệch nhiều với chúng ta đâu, chẳng qua kinh nghiệm chiều hơn một chút mà thôi…” Tiểu thúc thấy cô gái kia lấy ra lá bùa liền vội vàng ngăn cản
Chỉ là lá bùa trong tay cô gái kia đã bị kích phát, người đàn ông bên phải dùng đao Lưỡng Nhận để đánh lén xong chưa kịp thu hồi thế đánh đã bị một luồng ánh sáng màu đen đánh trúng ngực, cả cơ thể bắn ra ngoài vọt vào trong Bất Dạ Hải
Tiểu thúc thấy thế thì không kịp trách cứ cô gái, vội vã sử dụng pháp bảo đánh về phía người đàn ông sử dụng cây giáo Phân Thủy
Nhìn đồng bạn của mình bị đánh bay vào Bất Dạ Hải, người đàn ông bên trái gào lên một tiếng, sau đó cũng vọt vào trong Bất Dạ Hải theo
Có thể thấy, hắn ta không hề sợ Tiểu thúc, mà hắn ta đang lo lắng cho đồng bạn của mình
“Đi nhanh thôi, hai người này không đơn giản.” Tiểu thúc thấy vậy thì vội vàng nói
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Bất Dạ Hải, cô gái kia áy náy nói: “Xin lỗi, tiểu thúc, ta đã sử dụng hết bùa Kim Ô mà sư phụ đưa cho rồi.”
Tiểu thúc phất tay nói: “Giờ không phải lúc để nói tới chuyện này, dùng hết cũng tốt
Thực lực của chúng ta không chênh lệch quá nhiều với hai người kia, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hai người họ lại hơn xa chúng ta
Nếu không phải vừa rồi dùng hết bùa Kim Ô thì chưa chắc chúng ta đã chạy ra khỏi Bất Dạ Hải được đâu.”
“Vậy chúng ta mau trở lại sơn môn đi, ta lo mấy người nọ còn đồng bạn khác, một khi chúng đuổi theo thì e rằng chúng ta sẽ không đi được đâu.” Cô gái kia vội vã nói
Tiểu thúc lắc đầu nói: “Chỉ sợ không kịp rồi, ta đoán hai chúng ta còn chưa kịp quay trở lại Thiên Vân môn thì đã bị đuổi kịp rồi
Ta nhớ rồi, hình như hai người đó chính là Bất Lao Song Sát ở Bất Dạ Hải.”
“A…” Hiển nhiên cô gái này cũng từng được nghe nói tới danh tiếng của hai người kia, hai người đó là huynh đệ, một người tên là Khương Bất Lao, một người gọi là Khương Bất Di
Sở dĩ gọi là Bất Lao Song Sát là vì hai người này sinh tồn hàng năm ở Bất Dạ Hải, nhưng cho tới hiện tại hai tên này chưa từng chủ động đi tìm linh vật hoặc tài nguyên để đổi lấy linh thạch, nguồn linh thạch của bọn chúng đều tới từ một chữ, cướp
Nếu gặp hai tên này ở Bất Dạ Hải thì phải đi ngay lập tức
Bởi vì cho dù thực lực của chúng không mạnh bằng ngươi thì ngươi chưa chắc đã là đối thủ của chúng
Bọn chúng ở trong biển tựa như trên đất liền, gần như không phải chịu chút ảnh hưởng nào
Người tu tiên chết trong tay hai huynh đệ này không biết đã bao nhiêu người rồi
Giọng nói của Tiểu thúc có phần ngưng trọng: “Thoạt nhìn hình như ta không đoán sai rồi, chắc bọn chúng chỉ có hai người thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
May mà ngươi đã dùng bùa Kim Ô, nếu không chúng ta cũng bỏ mạng lại Bất Dạ Hải rồi
Bây giờ chúng ta không thể về tiên môn được, giờ mà quay về tiên môn thì chắc chắn sẽ bị hai tên kia chặn trên đường
Thủ đoạn của chúng vừa âm hiểm lại vừa cay động, chúng có hàng tá biện pháp để đối phó với chúng ta, đặc biệt chúng còn có một đám thủ hạ nữa.”
“Vậy giờ làm thế nào?” Cô gái kia vội vàng hỏi
“Biện pháp duy nhất là tới thành Mưu Bắc trước, ta nghe nói thành chủ thành Mưu Bắc là người chính trực, chưa bao giờ chèn ép người tu tiên cấp thấp, chúng ta ẩn núp ở thành Mưu Bắc một thời gian rồi nói tiếp
Nếu không thì chúng ta sẽ gây họa liên lụy tới cả tông môn.” Tiểu thúc nói
Từ xa truyền tới tiếng gió rít, vẻ mặt tiểu thúc thay đổi ngay lập tức: “Không hay rồi, hắn ta đã dẫn người đuổi tới, chúng ta phải đi nhanh.”
Bất Lao Song Sát không đơn đả độc đấu*, nhưng đa phần chúng đều đơn đả độc đấu cả, nhưng một khi cần có người giúp thì chúng nhất định sẽ gọi tới một đám người liều mạng đông đảo xông tới
(*Đơn đả độc đấu: Đánh một mình.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.