Khí Vũ Trụ

Chương 1834: - Tứ chuyển Thánh Nhân.




“Đây là cái gì?” Lam Dĩ khó hiểu nhìn chiếc nhẫn
Lam Tiểu Bố mỉm cười nói, “Đây là nhẫn không gian, nhẫn không gian này chỉ có ý niệm của ngươi mới có thể lấy được đồ ở trong đó
Bên trong còn có rất nhiều công pháp thần thông, đan dược, linh thạch và tiên tinh, còn có một ít thần tinh
Ta tin tưởng với tư chất của ngươi, chỉ cần nửa đường không vẫn lạc, tuyệt đối có thể dùng những tài nguyên này tu luyện đến Thần cảnh.”
“A…” Lam Dĩ không để ý đến lời Lam Tiểu Bố nói, bởi vì lời Lam Tiểu Bố nói hắn ta không hiểu
Nhưng mà ý niệm của hắn ta cảm nhận được không gian trong chiếc nhẫn kia rộng rãi không gì sánh bằng, lập tức kinh hô sợ hãi
“Chiếc nhẫn này là không gian...” Lam Dĩ kinh ngạc hỏi
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Chính là không gian, bên trong không gian này ngươi có thể cất giữ bất cứ đồ gì thuộc về ngươi
BÌnh thường ngươi có thể dùng linh thạch và tiên tinh ở trong đó để tu luyện, trước khi tu vi chưa tăng đến một trình độ nhất định, tốt nhất ngươi đừng rời khỏi Điềm Nguyên thành và đại viện Lam gia, ta có bố trí phòng ngự đại trận ở nơi này, cho dù Tiên Nhân có đến, cũng đừng hòng mở ra được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn khi tu luyện có chỗ nào không hiểu, đợi lát nữa ta sẽ đưa cho ngươi mấy mảnh ngọc giản.”
Cả người Lam Dĩ choáng váng, cho đến bây giờ, hắn ta cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì
Chỉ biết là Lam Tiểu Bố cho hắn ta một cái nhẫn không gian, trong cái nhẫn không gian này có vô số đồ vật trong truyền thuyết, hắn ta dùng những thứ này tu luyện, có thể nhanh chóng tăng cao tu vi

“Lam tiền bối không đến?” Cho dù Chủng Kình không đồng ý Tể Thiên đi mời Lam Tiểu Bố, nhưng Tể Thiên đi, trong lòng hắn vẫn hy vọng có thể mời được Lam Tiểu Bố đến
Tể Thiên thất vọng nói, “Không, hắn chỉ bảo ta dẫn binh đi công kích Hắc Già Chiến Hạm, nói rằng cơ hội chỉ để lại cho người có dũng khí.”
TRên tường thành vô cùng im lặng, bầu không khí vô cùng đè nén
Có dũng khí lớn đến đâu, trước kẻ địch có thực lực mạnh đến nghiền ép, cũng đều là hư vô
Từng tiếng ầm vang truyền đến, sau đó mọi người khiếp sợ nhìn thấy, một chiếc chiến hạm màu đen khổng lồ từ trên hư không rơi xuống, trực tiếp hạ xuống mặt đất trống trải bên ngoài Điềm Nguyên thành, bụi bay lên tung tóe
Từng đội ngũ mặc khôi giáp chói sáng đi ra khỏi Hắc Già Chiến Hạm, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đã tạo thành quan trận khiến người ta hít thở không thông bên ngoài Điềm Nguyên thành
Cho dù không cách này còn cách Điềm Nguyên thành mấy dặm, nhưng sát khí kia khiến tất cả binh sĩ trên tường thành Điềm Nguyên thành đều cảm thấy khó thở
Giờ phút này chẳng những vương thượng Tể Thiên đang đứng trên tường thành sắc mặt tái nhợt, ngay cả cường giả Uẩn Đan cảnh duy nhất Chủng Kình cũng sắc mặt trắng bệch
Một phần binh sĩ đừng nói là ra tay, chỉ đứng đó thôi cũng cảm thấy tay chân run rẩy, ngay cả binh khí cũng không thể nắm chặt
Nhưng cái này vẫn không phải điều khiến quân sĩ Điềm Nguyên thành sợ nhất, khiến mọi người tuyệt vọng nhất là, trước Hắc Già Chiến Hạm có mười cái pháo lớn
Mười cái pháo lớn này xếp thành một hàng, giống như miệng Tử Thần đang mở lớn
TRong không khí có một loại tĩnh mịch khiến người ta hít thở không thông, Tể Thiên vốn đang lấy dũng khí liều chết một trận, lúc này cũng tay chân lạnh buốt, dũng khí vừa rồi mới nhen nhóm lên cũng biết mất tăm
Mười vạn đại quân cứ như vậy đứng ở bên ngoài Điềm Nguyên thành, không có bất cứ động tác nào, cũng đã khiến toàn bộ Điềm Nguyên thành mất đi dũng khí liều mạng
Loại tĩnh mịch này không tiếp tục được bao lâu, một giọng nói có vẻ già nua giận dữ hét lên, “Ta thà rằng liều chết, cũng không để bọn hắn đồ sát giống như giết chó mà chết
Không sợ chết, thì cùng Ô Lý ta xông ra ngoài.”
Tiếng gầm thét này khiến quân sĩ đang toàn thân run rẩy giật nảy mình, khi bọn hắn nhìn thấy người nói chuyện chính là chấp quan đứng đầu Ô Lý, một vài người cũng dâng lên một chút dũng khí
Ngay cả chấp quan cũng không sợ chết, tình nguyện xông ra ngoài, bọn hắn còn sợ chết gì nữa
Chủng Kình hít một hơi thật sâu, “Ô chấp quan nói không sai, bây giờ chúng ta không còn đường lui, xông về phía trước là con đường duy nhất
So với bị người ta giết như giết chó, còn không bằng chết oanh liệt một chút
Ô chấp quan, Chủng Kình ta cùng ngươi lao ra ngoài.”
Cái HÌnh cười ha ha một tiếng, “Cái HÌnh ta mặc dù sợ chết, nhưng không phải hạng người hèn nhát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quân sĩ vùng lãnh chúa Kỳ Nguyên ta, không có ai là kẻ hèn nhát, chư quân, theo ta cùng xông ra ngoài
Giết một tên thì đủ vốn, giết hai tên thì lời một tên.”
Tể Thiên cuối cùng cũng từ chấn động và sợ hãi tỉnh táo lại, hắn ta đã nghĩ thông rồi, không có cường giả giúp đỡ, cuối cùng vẫn chỉ có một chữ chết
Nếu đều là chết, vậy thì tại sao phải uất ức mà chết chứ
“Xông ra, ta là vương thượng của vùng lãnh chúa Kỳ Nguyên, không có năng lực bảo vệ mọi người, nhưng tình nguyện là người đầu tiên chết vì Kỳ Nguyên quốc.” Nói xong câu đó, Tể Thiên hoàn toàn không chú ý đến cái gì mà trận hình hay không trận hình, cũng không để ý đến sách lược gì đó, trực tiếp cưỡi ngựa định xông ra ngoài
Binh sĩ thủ thành thấy thế, nhanh chóng mở cửa thành ra
Cái HÌnh vốn định ngăn cản vương thượng, chuẩn bị đội hình công kích, do dự một chút rồi từ bỏ suy nghĩ này
Đối mặt với mười vạn đại quân của Đại Quảng đế quốc, còn cả Hắc Già Chiến Hạm
Cho dù hắn ta có xếp trận hình vô cùng hoàn mỹ, kết cục cũng đều giống nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã như vậy, còn không bằng oanh oanh liệt liệt cùng nhau xông ra ngoài

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.