Dạo gần đây Lam Tiểu Bố rất hài lòng, đúng là có địa bàn riêng có khác, không nói tới khi tu luyện không có ai quấy rầy, mà qua vài hôm hắn lại có được một đống công pháp, phương thuốc các loại
Mặc dù Lam Tiểu Bố chưa bao giờ nghĩ tới chuyện không đưa linh thạch, nhưng Lưu Mân lại nói những thứ đó không cần linh thạch, phần lớn đều thu thập từ mấy thương gia sống trong thành Mưu Bắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một số đồ không cần thiết thì dùng để làm phí bảo trì của thành Mưu Bắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên người Lam Tiểu Bố có khá nhiều linh thạch, hắn vốn định từ chối nhưng khi nghĩ kĩ thì cũng không thấy có gì
Dù gì hắn cũng là thành chủ của thành Mưu Bắc, nếu ngay cả một chút phúc lợi cũng không có thì cái vì trí thành chủ này của hắn không phải sẽ khiến cho những người khác lo lắng hay sao
Nếu không vì linh thạch thì ngươi thử nói xem ngươi làm thành chủ ở chỗ này làm gì
Do không có quấy nhiễu nên tiến độ học tập trận pháp của Lam Tiểu Bố rất nhanh, có thể tự bố trí Tụ Linh trận cấp một, trận Phòng Ngự và các loại trận pháp khác
Không chỉ trận pháp tiến bộ nhanh mà ngay cả Đoàn Hồn thuật cũng tiến bộ nhanh chóng, chỉ trong thời gian ngắn thần niệm của hắn đã có thể càn quét trong hai mươi lăm dặm
“Bùm!’ Một tiếng nổ vang trời truyền tới, vừa rồi Lam Tiểu Bố đã dùng thần niệm để thăm dò trước tiên, hắn nhìn thấy một hộ vệ của thành Mưu Bắc bị thổi bay ra ngoài hơn trăm mét, sau đó ngã ùm xuống đất, thoạt nhìn không còn sống nữa
Lam tiểu Bố vô cùng tức giận, trực tiếp phi ra khỏi lầu tu luyện bằng cửa sổ, một quyền đánh về phía người đàn ông giết chết hộ vệ của thành Mưu Bắc
“Thành chủ, chờ một chút…” Lưu Mân vội vã chạy theo sau, lo lắng nói
Thần niệm của Lam Tiểu Bố đã khóa chặt tên giết chết hộ vệ của thành Mưu Bắc, quay đầu nhìn về phía Lưu Mân
Hắn vừa phát hiện bản thân có hơi lỗ mãng, dù trong bất kì tình huống nào, hắn muốn giết người cũng phải hỏi cho rõ nguyên nhân
Đôi lúc chưa chắc người của mình đã là người đúng, quyền lực thực sự là thứ khiến cho con người ta trở nên vọng động
“Ngươi chính là thành chủ mới của thành Mưu Bắc?” Người đàn ông giết chết một hộ vệ của thành Mưu Bắc nâng mắt đánh giá Lam Tiểu Bố, hiển nhiên hắn ta không coi Lam Tiểu Bố ra gì cả
Lam Tiểu Bố phớt lờ hắn ta, trái lại quay đầu nhìn sang Lưu Mân rồi nói: “Nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì?”
Ra tay vì giận cũng được, nhưng trước khi ra tay, cơn giận đó có thể làm ảnh hưởng tới hành động của hắn
Lưu Mân lắc đầu nói: “Ta không biết, ta cũng vừa mới tới.”
“Ngươi vừa mới tới?” Lam Tiểu Bố cau mày, thầm nói ngươi cũng vừa mới tới, không biết cái gì còn muốn kêu ta chờ một chút
Được rồi, chờ đợi một chút cũng đúng
“Thành chủ…” Một cô gái cả người nhuộm đẫm máu tươi bước lên, khom người thi lễ với Lam Tiểu Bố: “Chuyện này là do ta và tiểu thúc mà ra.”
Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy dưới chân người phụ nữ này còn có một người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên này đã ngất xỉu, thoạt nhìn thì thương tích không nhẹ
Vết thương nặng nhất là lỗ máu ở ngang hông, rõ ràng đã bị vật gì đó đâm qua
Không đúng, thần niệm của Lam Tiểu Bố rơi vào người cô gái kia, hắn lập tức cảm nhận được loại khí chợp chờn quen thuộc
Sau đó hắn lập tức biết người phụ nữ này cũng tu luyện Kim Ô quyết, do bị thương nên khí tức không yên, cộng thêm cô ta mới vừa vào Uẩn Đan cảnh nên đã vận dụng Kim Ô quyết để chữa thương trước mặt hắn khiến hắn nhận ra được
Thật là trùng hợp, từ một khía cạnh nào đó thì hắn cũng được gọi là gặp mặt đồng môn
Bề ngoài Lam Tiểu Bố vẫn tỉnh bơ nói: “Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”
Cô gái kia cung kính nói: “Vãn bối là Phiến Thiên Nguyệt, ta và tiểu thúc tới Bất Dạ Hải để tìm cá ánh bạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Qua mấy ngày chờ đợi thì vô tình bắt được một con cá ánh bạc thượng phẩm…”
Phiến Thiên Nguyện không dám nói đó là cá đẳng cấp đặc biệt, cô ta lo lắng Lam Tiểu Bố cũng muốn cướp vào tay
Quả nhiên sau khi nghe thấy cá ánh bạc thượng phẩm, mọi người xung quanh hít một ngụm khí, vô số người nhìn về phía Phiến Thiên Nguyệt với ánh mắt khác nhau
Đừng nhìn vào Bất Dạ Hải bây giờ chỗ nào cũng có cá ánh bạc, chúng đều là loại trung và hạ phẩm không đáng giá tiền mà thôi
Bây giờ một con cá ánh bạc thượng phẩm có thể bán được với giá một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm, hơn nữa còn cực kì hiếm trên thị trường
Vừa rồi Lam Tiểu Bố đã lấy được mấy trăm nghìn linh thạch hạ phẩm, đó đều là tích lũy bao nhiêu năm của Bặc Đạt, dù sao thì linh thạch hạ phẩm cũng chẳng phải thứ rơi đầy dấy
Bây giờ, hơn một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm đối với bất kì người tu tiên nào đang sinh sống trong thành Mưu Bắc mà nói thì đó là một khối tài sản to lớn
Ngươi cũng đừng nghĩ tới chuyện bắt một con cá ánh bạc trung hoặc hạ phẩm về nuôi rồi chờ nó trưởng thành, đó là chuyện không thể
Trước không nói ngươi không thể nuôi sống nó, mà cho dù ngươi có thể nuôi nó còn sống thì trong một tỷ con cá ánh bạc chưa chắc có nổi một con có thể biến thành cá ánh bạc thượng phẩm
Lam Tiểu Bố hiểu ý của của Phiến Thiên Nguyệt, có lẽ cô ta bắt được cá ánh bạc thượng phẩm, kết quả lại bị người khác mơ ước rồi bị đuổi giết tới tận thành Mưu Bắc
Hộ vệ thành Mưu Bắc thấy vậy liền ngăn lại kẻ đuổi giết, kết quả lại bị người giết chết luôn
Hiện tại Lam Tiểu Bố không nghĩ tới cá ánh bạc trong tay Phiến Thiên Nguyệt, mà hắn đang nghĩ tới nếu cá ánh bạc có thể lên cấp thì không phải gen của chúng nó cũng khác nhau hay sao
Nếu hắn có thể nghiên cứu được phương diện này, đột phá gen di truyền thì không chừng hắn có thể bồi dưỡng ra được những con cá ánh bạc thượng phẩm khác
Sau đó Lam Tiểu Bố lập tức lắc đầu, thời gian tu luyện hắn còn không đủ, lấy đâu ra thời gian để bồi dưỡng cá ánh bạc thượng phẩm
Trước không nói tới việc để trở thành chuyên gia hóa sinh và sinh vật học cần bao nhiêu thời gian, chỉ có nguyên nhân duy nhất là hắn không thích mà thôi