Khí Vũ Trụ

Chương 186: Thành chủ mới ác độc tới vô biên




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố rút lại ánh mắt, có chút kinh ngạc nhìn vào Phiến Thiên Nguyệt
Phiến Thiên Nguyệt tu luyện Kim Ô quyết, cũng nói tới từ Thiên Vân môn, không lẽ thực sự có mối liên hệ nào đó với Hồng Vân Tông
Li tiên tử không để ý tới Phiến Thiên Nguyệt, cũng chẳng nhìn Lam Tiểu Bố, mà mắt chỉ nhìn vào chỗ Khương Bất Lao: “Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”
“Ta là người nhìn thấy một con cá ánh bạc thượng phẩm, đang định đi bắt nó thì bị người đàn bà này đoạt mất, người này còn lén giết chết em trai ruột của ta là Khương Bất Di
Ta đuổi theo cô ta, kết quả thủ hạ lại bị thành chủ thành Mưu Bắc này giết chết, ngay cả ta cũng bị đánh trọng thương làm mất đi hai chân.” Khương Bất Lao mặt mũi tèm lem nước mắt, sớm không còn bộ dáng ta là lão đại như ban đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cá ánh bạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Li tiên tử hai mắt sáng lên khi vừa nghe thấy ba chữ này, cô ta không hề quan tẩm tới thảm trạng của Khương Bất Lao, mà chỉ đặt mắt lên người Phiến Thiên Nguyệt: “Ngươi đã cướp cá ánh bạc thượng phẩm sao?”
Sắc mặt Phiến Thiên Nguyệt tái nhợt, cô lắc đầu nói: “Là bọn họ cướp cá ánh bạc của chúng ta.”
Li tiên tử đột nhiên nói: “Dù là hắn cướp của ngươi, hay là ngươi cướp của hắn thì ngươi cứ ra giá đi, ta sẽ mua con cá ánh bạc này.”
“Ta không thể bán được, nó dùng để cứu mạng…” giọng Phiến Thiên Nguyệt run run, có lẽ cô biết bản thân không thể ngăn cản đối phương
Ánh mắt Li tiên tử trở nên lạnh lùng: “Thế nào, cướp cá ánh bạc của người khác, ta cho ngươi bậc thang để xuống mà ngươi còn muốn nhiều hơn?”
Lần này không đợi Phiến Thiên Nguyệt nói chuyện thì Lam Tiểu Bố đã bật cười, nói: “Ông đây từng gặp qua rất nhiều người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy loại đàn bà nào không biết xấu hổ như ngươi
Cho dù là đồ ngu cũng có thể thấy được tên cướp đoạt đồ của người khác là Khương Bất Lao, rồi đuổi giết người ta tới tận thành Mưu Bắc
Thế nào
Muốn đồ của người khác nên ngay cả thể diện cũng không cần tới mức đó à
Tới đây, ông nội Tiểu Bố nhà ngươi thích nhất là dạy dỗ loại đàn bà không biết xấu hổ như ngươi đấy…”
Lòng Lam Tiểu Bố cực kì khó chịu, trước không nói Phiến Thiên Nguyệt có quan hệ gì với Hồng Vân tông hay không
Nhưng người phụ nữ muốn cá ánh bạc này thực sự là người không biết xấu hổ
Ở thành Mưu Bắc này hắn lười phải nuông chiều đối phương
“Ngươi…” Mặt Li tiên tử giận tới đỏ bừng, từ khi cô ta xuất đạo tới nay chưa từng có ai dám nói cô ta vô liên sỉ trước mặt cô ta
Lưu Mân bị dọa sợ tới tái mặt, vị thành chủ mới này lá gan lớn tới vô cùng, mặc dù hắn ta muốn gạt bản thân sang một bên, nhưng lúc này vẫn phải cắn răng truyền âm cho Lam Tiểu Bố: “Thành chủ, nàng ta là Li tiên tử của tiên môn năm sau Tây Côn Luân phái, có tin đồn nàng ta chính là người kế nhiệm đời tiếp theo…”
Lúc này Lam Tiểu Bố mới hiểu, khó trách Phiến Thiên Nguyệt lại sợ hãi như vậy, còn Lưu Mân muốn tiến lên chào hỏi cũng không dám tiến lên, hóa ra là do địa vị chênh lệch quá nhiều
Đoán chừng người kế nhiệm này quanh năm luôn cao cao tại thượng
Cô ta cho rằng cả thế giới đều vì cô ta mà tồn tại
Đôi mắt trịch thượng nhìn từ trên cao xuống không phải là do cố ý, mà là do thói quen
Có lẽ trong mắt của cô ta, chỉ có cô ta là người, còn những người khác đều như con kiến hôi mà thôi
“Tự tìm chết!” Liễu Li trực tiếp sử dụng pháp bảo, chân nguyên cuồng bạo quét về phía Lam Tiểu Bố
Người này thoạt nhìn là một người phụ nữ cực kì đẹp, nhưng một khi động tay động chân thì lại dũng mãnh vô cùng
Lam Tiểu Bố lấy rìu ra rồi đánh mạnh xuống
Người khác nuông chiều cô ta, nhưng Lam Tiểu Bố hắn lại không có thói quen đó
Muốn mạng của hắn thì dĩ nhiên phải lấy mạng ra trao đổi
“Ầm!” Chân nguyên bắn ra, chỉ cần những cửa hàng xung quanh bị ảnh hưởng tới thì đều hóa thành đống phế tích hoàn toàn
Đám người rối rít tránh đi, còn Lam Tiểu Bố kịp thời truyền âm cho Phiến Thiên Nguyệt: “Bây giờ ngươi còn không đi đi, không lẽ muốn chờ người khác tới cướp đồ của ngươi sao
Hay là muốn ta mời ngươi ăn một bữa cơm ngon?”
Phiến Thiên Nguyệt tỉnh lại từ nỗi sợ hãi bất an, vội vàng khom người cúi chào Lam Tiểu Bố, sau đó cõng tiểu thúc nhanh chóng vọt chạy khỏi đường phố
Khương Bất Lao muốn bắt Phiến Thiên Nguyệt đã bị Lam Tiểu Bố đánh bị thương rất nặng, đám thủ hạ của hắn ta không biết có nên đuổi theo hay không
Khương Bất Lao cũng biết tuyệt đối không thể để cho Phiến Thiên Nguyệt chạy thoát được
Hắn ta nháy mắt ra hiệu, mấy tên thủ hạ lập tức tỉnh ngộ, vội vã đuổi theo Phiến Thiên Nguyệt
Lam Tiểu Bố không chút ngần ngại sử dụng mấy đợt Thần Hồn châm, mấy tên thủ hạ của Khương Bất Lao chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã bị mấy lưỡi phong nhận xé rách cổ
Thấy bộ dáng Lam Tiểu Bố hung hãn như vậy, những người đứng gần lập tức tránh xa theo bản năng
Chưa nói tới thực lực của Phiến Thiên Nguyệt, nơi này không có mấy ai có thể so được, cho dù có thể sánh ngang thì cũng không có ai dám đuổi theo Phiến Thiên Nguyệt
Sắc mặt Khương Bất Lao tái nhượt, thương thế của hắn ta rất nặng, nhưng máu đã tự ngừng chảy
Khi thấy Lam Tiểu Bố không hề sợ hãi Li tiên tử, hắn ta chỉ muốn trốn đi thật nhanh, nhưng hắn ta không dám đi
Chỉ cần hắn ta dám động thì dù hắn ta có dùng pháp bảo gì để chạy trốn, Lam Tiểu Bố vẫn sẽ giết chết hắn ta trước tiên bằng thủ pháp vừa rồi, thành chủ mới của thành Mưu Bắc này thực sự ác độc tới vô biên
Liễu Li không thèm đếm xỉa tới Phiến Thiên Nguyệt, Lưu Vũ kiếm trong tay nổ ra thành vô số thanh kiếm khác, những thanh kiếm Lưu Vũ kia bao phủ toàn bộ không gian mà Lam Tiểu Bố đừng
Đồng thời, cô ta cắn rách đầu lưỡi, há miệng phun ra mấy chục tia máu tươi nhỏ như sợi tóc, những tia máu đó nhỏ tới mức hầu như không thể nhìn thấy
Chân nguyên của Lam Tiểu Bố rất hùng hậu, vừa rồi động thủ với nàng ta còn giết chết mấy người vô tội
Có thể thấy thực lực của Lam Tiểu Bố không hề yếu
Cô ta phải nhanh chóng để đuổi theo Phiến Thiên Nguyệt, vì thế phải dốc toàn lực để giết chết Lam Tiểu Bố rồi lại nói tiếp
Dưới bao phủ của thần niệm, chiêu mưa kiếm của Liễu Li đã bị hắn bắt bài, chiếc rìu lớn của hắn lập tức hóa thành một tàn ảnh quét ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.