Khí Vũ Trụ

Chương 188: Vô tông chủ Không Vân Tiên Môn




Lam Tiểu Bố thở dài, hắn vừa tìm được một nơi để trụ tốt, có lẽ sắp phải đổi chỗ ở rồi
Lưu Mân nơm nớp lo sợ đi sau lưng Lam Tiểu Bố: “Thành chủ, người phụ nữ kia là đệ tử kế thừa của Tây Côn Luân phái, rất có khả năng trở thành Thánh nữ.”
Tuy rằng hắn ta rất muốn ở lại thành Mưu Bắc tiếp tục ở lại làm cái chức đại quản gia này, nhưng hắn ta biết, nếu đã đắc tội tới Thánh nữ của Tây Côn Luân phái thì đừng nói là hậu quả của hắn ta, cho dù là Lam Tiểu Bố cũng có thể nhìn ra được
Chỉ là thành chủ mới tới thực sự quá đáng sợ, ngay cả Liễu Li cũng không làm gì được người này, thực lực thật sự kinh người
Ở Nguyên Châu này, người tu tiên Kim Đan cảnh có mạnh có yếu, nhưng Liễu Li ở Kim Đan cảnh đã tiếng tăm lừng lẫy
Một cường giả như cô ta lại bị thành chủ mới tới của thành Mưu Bắc ép phải chạy trốn, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì Lưu Mân cũng không tin
Lam Tiểu Bố thuận miệng hỏi: “Vì sao lại gọi là Tây Côn Luân phái?”
Ban đầu Lưu Mân nói Tây Côn Luân phái có quan hệ với lão tổ khai phái, lúc đó Lam Tiểu Bố cũng không để ý quá nhiều
Bây giờ gặp được Liễu Li, đôi bên còn đại chiến một làn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lấy tính cách ngang ngược kiêu ngạo của Liễu Li, e rằng cô ta sẽ không bỏ qua đơn giản như vậy
Cuối cùng Lưu Mân cũng bình tĩnh lại sau một trận hoảng hồn, thành chủ suýt chút nữa giết chết Liễu Li còn không sợ, một tiểu nhân vật như hắn ta sợ cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Li là ai chứ
Cô ta sẽ để ý tới con kiến hôi không có một chút giá trị tồn tại như hắn ta sao
Chuyện sang hướng khác, Lưu Mân liền nhanh nhẹn nói: “Ta nghe nói Tây Côn Luân phái được truyền lại từ chỗ Diêu Trì Kim Mẫu*, mà lão tổ tạo dựng nên Tây Côn Luân phái chính là dưỡng nữ Đỗ Lan Hương của Tây Vương Mẫu….”
(*Diêu Trì Kim Mẫu-
瑤池金母

: Tây Vương Mẫu (chữ Hán:
西王母

; Hangu: 서왕모
; Kana:
せいおうぼ

), còn gọi là Diêu Trì Kim Mẫu (
瑤池金母

), Tây Vương Kim Mẫu (
西王金母

), Vương Mẫu Nương Nương (
王母娘娘

) hoặc Kim Mẫu Nguyên Quân (
金母元君

), là vị nữ thần cổ đại rất nổi tiếng trong truyền thuyết Đạo giáo Trung Quốc.)
Lam Tiểu Bố nghe vậy thì ngẩn người, thậm chí câu nói kế tiếp của Lưu Mân như nào hắn cũng không nghe rõ
Lần trước xuất hiện lão tổ Hồng Vân hắn chỉ cảm thấy đó là trùng hợp
Nhưng bây giờ ngay cả Tây Vương Mẫu cũng xuất hiện, hơn nữa không phải Giao Trì chính là nơi ở của Tây Vương Mẫu ở Côn Luân hay sao
Những vị này đều nằm trong thần thoại viễn cổ của Hoa Hạ cả, không lẽ đó không phải là truyền thuyết mà thực sự có trên đời
Nếu thật thì tại sao ở Hoa Hạ chưa bao giờ nghe nói tới chuyện tu tiên
Lam Tiểu Bố chợt nhớ tới hai hoặc ba mươi năm trước địa cầu từng khai quật một di tích, di tích đó có lịch sử truyền thừa khác biệt cực lớn so với truyền thống văn hóa của trung hóa, là biểu hiện của một nền văn minh khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đống đồ bên trong di tích đó hệt như tế phẩm, được chế tạo tinh tế, vào bề ngoài rất khác so với văn hóa truyền thống, bây giờ nhìn lại thì càng cảm thấy giống pháp khí
Một trong số đó có một cây quyền trượng màu vàng dài chừng một mét rưỡi, thứ đó ngoại trừ là pháp khí ra thì còn có thể giải thích như thế nào được nữa
Còn nữa, mười năm trước cách Hồ Châu khoảng trăm dặm đã khai quần được một chiếc Liễn Thuyền có niên đại hơn vạn năm còn nguyên vẹn, mấu chốt là chiếc Liễn Thuyền này không hề có công cụ khởi động nào, chỉ thấy trên đó khắc đủ loại hoa văn
Bây giờ nghĩ lại mới thấy có khả năng những hoa văn đó chính là trận pháp
Mà Liễn Thuyền kia cũng không phải là trang sức như các chuyên gia đã nói, mà là một loại pháp bảo phi hành
Cũng bởi vì như vậy nên các chuyên gia mới không biết Liễn Thuyền được chế tạo từ loại vật liệu gì
Chỉ vì mọi người ở địa cầu không có thần niệm nên không thể khởi động hay là luyện hóa cấm chế của nó mà thôi
Nếu nói như vậy thì ghi chép lịch sử ở địa cầu có khả năng đã thiếu sót một ít, nó không hề được ghi lại trong sử sách
Nhưng bất luận thế nào, chỉ cần là nền văn minh từng tồn tại thì nhất định phải có truyền thừa
Thế nên đoạn văn minh bị thiếu sót này bị mọi người truyền miệng, cuối cùng trở thành truyền thuyết thần tiên của Hoa Hạ, hay còn gọi là Sơn Hải Kinh
Những câu chuyện về nền văn minh Tu Tiên bị thiếu sót có thể là do địa cầu xuất hiện tai họa
Nhưng dù có thiếu sót thế nào thì vẫn có một vài phần được giữ gìn, ví dụ như di tích, hay như Liễn Thuyền…
Hơn nữa các vị chuyên gia khoa học của địa cầu đã phát hiện ra vách ngăn vũ trụ từ lâu, sau khi phát hiện ra nó, rất nhiều người cho rằng đây chính là rào ngăn của một đấng đại năng nào đó để ngăn lại phiên vũ trụ mà họ đang ở
Dựa theo sự thăm dò của các chuyên gia khoa học trên địa cầu, vách ngăn vũ trụ dài chừng ba tỉ rưỡi năm ánh sáng
Nhưng Lam Tiểu Bố là người từng đi qua vách ngăn vũ trụ rồi, hơn nữa hắn cũng biết vách ngăn vũ trụ thực sự tồn tại
Lam Tiểu Bố khẳng định vách ngăn vũ trụ không phải ba tỉ rưỡi năm ánh sáng, vách ngăn vũ trụ rất có khả năng là một cái trận pháp cực lớn, hay còn gọi là động trời vũ trụ
Mà trận pháp cực lớn này rất có khả năng có quan hệ với cường giả thời thượng cổ trên địa cầu, dùng vách ngăn vũ trụ để cô lập không được coi là rào ngăn cấm, nhưng nó lại được coi là bị vứt bỏ
Lam Tiểu Bố đột nhiên nghĩ tới một vấn đề khác, nơi này gọi là Nguyên Châu, không lẽ cũng có quan hệ với truyền thừa của Hoa Hạ
Cuốn [Thập Châu Ký trên biển] cũng có ghi chép về nơi gọi là Nguyên Châu, Hán Vũ đế từng nghe Tây Vương Mẫu nói bốn phương tám hướng trên biển lớn có Tổ Châu, Doanh Châu, Huyền Châu, Viêm Châu, Trường Châu, Nguyên Châu, Lưu Châu, Sinh Châu, Phượng Lân Châu, Tụ Quật Châu
Mà trên mười châu lục này đều là nơi hiếm người cả
Trên thực tế, hắn sống ở địa cầu nhiều năm như vậy mà chưa từng nghe nói tới chúng
Nếu có ghi chép lưu lại thì rất có thể được lưu trữ lại ở trong mười châu này
Nhưng bản ghi chép đó được ghi lại từ thời Tây Hán, lúc đó chắc cũng ghi chép theo lời đồn mà ra
“Đỗ Lan Hương còn không?” Lam Tiểu Bố hỏi
Lưu Mân lắc đầu nói: “Chắc là không còn đâu, cho dù có tu thành Địa Tiên thì cũng không sống được thời gian lâu như vậy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.