TRong lòng Lam Tiểu Bố thầm than, những người này thật sự là vô tình vô nghĩa mà, xem vừa rồi chuyện mình cứu bọn hắn từ dưới cát đá lên, sau đó gỡ bỏ cấm chế trên người lại là chuyện đương nhiên, hoặc là chẳng tốn chút sức lực nào, cho nên cảm tạ thời điểm ngay cả lai lịch và tính danh cũng không dám báo ra
Nếu như không phải còn muổn rời khỏi Vĩnh Dạ Lan, nói không chừng những người này sẽ không nói đến chuyện thù lao
Sau năm người này thì lại có hai người khác đứng dậy, bọn hắn một người biểu thị sẽ đưa ra ngàn đầu Thần Linh Mạch cực phẩm, một người thì tỏ vẻ đưa hai đầu Hỗn Độn Thần Linh Mạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố đều gật đầu, thấy cuối cùng hai người kia không bước lên, Lam Tiểu Bố chủ động hỏi, “Hai người các ngươi thì sao?”
Thấy Lam Tiểu Bố hỏi, một người trong đó sắc mặt có chút hổ thẹn, “Trên người ta trừ một ít Thần Linh Mạch thượng phẩm, một chút đồ ra dáng cũng không có
Ta biết, những thứ này chướng mắt tiền bối.”
Lúc nói chuyện, người này còn chủ động mở rộng thế giới của mình ra
Nhìn thấy bạn tù mở rộng thế giới của mình ra, người kia cũng nhanh chóng mở rộng thế giới của mình, thế giới của bọn hắn quả thật không có thứ gì tốt
CHo dù là Thần Linh Mạch thượng phẩm, cộng lại cũng không quá 1000 đầu
Nhưng mà tên gia hỏa đầu tiên mở thế giới của mình ra quả thật không có đồ gì, hắn ta cũng thật sự hổ thẹn, dao động hơi thở không thể nào gạt được Lam Tiểu Bố
Hai hỏa này mặc dù khi cảm tạ ơn cứu mạng không nói ra lai lịch của mình, nhưng mà Lam Tiểu Bố không thèm để ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu là xấu hổ, vậy đã nói rõ có tâm biết ơn
Còn về gia hỏa thứ hai, mặc dù hắn ta chỉ mở thế giới của mình ra một chút thì lập tức đóng lại, nhưng thần niệm Lam Tiểu Bố mạnh đến mức nào
Đã sớm quét thấy một thứ dùng huyết cấm phong ấn nằm trong một góc của thế giới
Thần niệm của Lam Tiểu Bố không phá vỡ cái phong ấn này, nhưng lại cảm nhận được đó là một chí bảo cấp bậc còn cao hơn Tiên Thiên, hơn nữa còn có một loại tác dụng ôn dưỡng thần hồn lớn mạnh, chắc hẳn là một loại đạo quả thụ không kém gì Ngũ Tùng Châm
Tần Khung Sam và Trâu âm Nhi cũng đầy lúng túng đi đến, khom người thi lễ nói, “Tiền bối, trên người hai người chúng ta cũng chỉ có một chút Thần Linh Mạch thượng phẩm, không có đồ tốt.”
Mặc dù bọn hắn không mở rộng thế giới của mình, nhưng mà dựa vào nét mặt của bọn họ, Lam Tiểu Bố đã nhìn ra, hai người này thật sự không có ý định cầu xin mình cứu ra ngoài, lời nói cũng là nói thật
Tiêu Thanh Tự thở dài một tiếng nói, “Thanh Mộc tinh của ta đã bị cường giả Vĩnh Dạ Lan công phá, ta biết bản thân mình không thể đi được, cho nên đồ trên người đều giao cho đệ tử của ta, để nó chạy trốn.”
Hắn ta cũng rất bấc đắc dĩ, nếu như Lam Tiểu Bố thật sự cần phải có thứ gì đó mới dẫn bọn hắn đi, vật thì hắn ta cũng cảm thấy không có gì quá đáng
Cứu người ở nơi nguy hiểm như thế này, bỏ ra thù lao là chuyện đương nhiên
Người ta có bản lĩnh, đó là chuyện của người ta, người khác lại không nợ hắn
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Được, đã như vậy thì chúng ta đi thôi.”
Lúc nói chuyện, tay Lam Tiểu Bố vung lên, năm đạo lực lượng không gian lập tức quét ra, chỉ trong chớp mắt, năm người bị lực lượng không gian của Lam Tiểu Bố quấn lấy dường như bị truyền tống đi
Chờ bọn hắn lấy lại tinh thần, đã đứng bên ngoài Vĩnh Dạ cung
Ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy nước biển lưu động trong Vĩnh Dạ Lan, bọn người Tiêu Thanh Tự không thể tin được nhìn Lam Tiểu Bố, “Tiến bối, chúng ta là…”
Hắn ta phát hiện, Lam Tiểu Bố cứu người ra, trừ Luân Hồi Thánh Nhân mà hắn muốn cứu, còn bao gồm Tần Khung Sam, Trâu âm Nhi, tên tu sĩ đã mở rộng thế giới nhưng trong thế giới không có đồ tốt kia
Điều kỳ quái duy nhất là còn một người khác mở rộng thế giới của mình thì Lam Tiểu Bố không cứu
“Tiền bối…” Tần Khung Sam và Trâu âm Nhi, ngạc nhiên nhìn Lam Tiểu Bố, bọn hắn cũng cho rằng Lam Tiểu Bố từ bỏ bọn hắn, kết quả Lam Tiểu Bố lại từ bỏ những người kia
Điều khác biệt duy nhất chính là, người Lam Tiểu Bố từ bỏ lại là những người hứa hẹn đưa đồ cho Lam Tiểu Bố
Chỉ trong chớp mắt mọi người đã hiểu vì sao Lam Tiểu Bố lại không cứu những người kia, nếu như vào thời điểm ban đầu khi Lam Tiểu Bố cứu bọn hắn, bọn hắn lấy đồ ra cho Lam Tiểu Bố, vậy Lam Tiểu Bố tuyệt đối sẽ kéo bọn họ ra ngoài, thậm chí không lấy đồ của bọn họ
Sau lần đầu tiên Lam Tiểu Bố cứu bọn hắn ra, bọn hắn lại cảm thấy đó là chuyện dương nhiên, cho nên không lấy ra thù lao gì cả
Ngược lại còn cầu xin Lam Tiểu Bố tiếp tục cứu bọn họ rời khỏi Vĩnh Dạ Lan, hứa hẹn đưa bảo vật cho Lam Tiểu Bố, cái này khiến tiền bối trước mắt này cảm thấy cứu không đúng người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tấm lòng tiền bối rộng rãi, Tiêu Thanh Tự ta mặc cảm
Ơn cứu mạng, Tiêu Thanh Tự ta vĩnh viễn ghi khắc trong lòng.” Tiêu Thanh Tự cảm thán một câu, khom người một lần nữa
Luân Hồi Thánh Nhân cười ha ha, “ĐẠo Quân chúng ta xưa nay không cứu hạng người tư lợi, bỏ lại trong sa lao kia nhất định là bạch nhãn lang, cứu có ích lợi gì?”
Lam Tiểu Bố xua tay chặn lại, “Ta tên là Lam Tiểu Bố, tuổi tác còn nhỏ hơn các ngươi, mọi người sau nay cứ gọi nhau là đạo hữu đi
ĐỢi lát nữa ta đưa các ngươi rời khỏi Vĩnh Dạ Lan
Nhưng mà bây giờ ta còn một chút chuyện, muốn tìm Vĩnh Dạ Thánh Nhân tâm sự một chút, hỏi tại sao hắn lại muốn bắt bằng hữu của ta, các ngươi ở chỗ này chờ ta là được rồi.”
Tại sao Vĩnh Dạ Thánh Nhân lại muốn bắt Luân Hồi Thánh Nhân, Lam Tiểu Bố đại khái cũng đoán được một chút
Gia hỏa này rất có thể chính là vì Thất Giới Thạch, nếu không, vì sao Luân Hồi Thánh Nhân vừa tìm được cách tìm kiếm Thất Giới Thạch, lập tức bị gia hỏa này bắt được
“Lam đạo hữu, Tiêu Thanh Tự ta mặc dù tu vi suy yếu quá mức, nhưng cũng có thể dốc ra chút sức lực, tình nguyện đi cùng đạo hữu.” Tiêu Thanh Tự lập tức nói
Tần Khung Sam và Trâu âm Nhi cũng vội vàng nói, “Chúng ta cũng tình nguyện tiến lùi cũng tiền bối.”
Tiêu Thanh Tự có thể gọi Lam Tiểu Bố là đạo hữu, nhưng bọn hắn thì không dám