Nghi Thanh San ngẩn ngơ, lập tức thì thào nói, “Đúng vậy, sao ta không tiến đến vũ trụ trung đẳng tiếp tục chứng đạo Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh
Mà lại ở Tần Thiên Cổ Đạo này lãng phí thời gian?”
Mạc Vô Kỵ cười cười, “Đây cũng không phải là lãng phí thời gian, ở Tần Thiên Cổ Đạo, lúc vận chuyển đạo tắc tự thân sẽ vô cùng rõ ràng, cho nên cũng có chỗ tốt khi cảm ngộ đại đạo của mình, ngươi lựa chọn ở chỗ này tìm kiếm nguyên nhân thất bại vào lần chứng đạo Tạo Hóa Thánh Nhân đầu tiên, cũng không có gì sai.”
Nghi Thanh San tỉnh ngộ ra, khẽ khom người với Mạc Vô Kỵ, “Đa tạ đạo ngôn của đạo hữu chỉ điểm, nếu không vết rách đại đạo của ta nói không chừng sẽ càng lúc càng lớn.”
Rõ ràng Mạc Vô Kỵ nói ở chỗ này khi vận chuyển đạo tắc vô cùng rõ ràng thuần túy chỉ là đang an ủi người khác, cảm ngộ đại đạo ở chỗ này, thật ra chưa chắc tốt hơn ở chỗ khác
Lam Tiểu Bố vừa rồi nói không suy nghĩ, thật ra vừa rồi hắn thuận miệng nói một câu, nhưng không nghĩ sẽ tạo ra ảnh hưởng với đại đạo của Nghi Thanh San
“Không có gì, có một câu gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường
Đúng rồi, ngươi có biết đến Hỗn Độn Hà như thế nào không?” Mạc Vô Kỵ tiếp tục hỏi
Lôi Đình Thánh Nhân cũng cười ha ha một tiếng, “Mạc huynh, đã như vậy thì chúng ta đến Hỗn Độn Hà làm gì chứ
Dứt khoát đến vũ trụ trung đẳng Hạo Uyên vũ trụ không được sao
Dù sao thì cũng đi tìm bước đại đạo thứ tư.”
Mạc Vô Kỵ cười cười, “Dựa theo suy đoán của ta, đến vũ trụ trung đẳng, nhất định phải đi qua Hỗn Độn Hà.”
Nghi Thanh San khâm phục nhìn thoáng qua Mạc Vô Kỵ, trong lòng tự nhủ người này tâm tư thật kín đáo, nàng gật đầu nói, “Đúng, mặc dù không phải rời khỏi Tần Thiên Cổ Đạo nhất định phải đi qua Hỗn Độn Hà, nhưng mà muốn rời khỏi vùng vũ trụ này, nhất định phải đi qua Hỗn Độn Hà
Chỉ là những năm qua ta vẫn luôn cân nhắc đến đại đạo Tạo Hóa, cho nên không chú ý đến chuyện này.”
“Đã như vậy, thế thì ngươi không cần cân nhắc nữa, bây giờ chúng ta một lòng đi đường, ta tin sớm muộn gì cũng có thể nhìn thấy dịch trạm.” Mạc Vô Kỵ nói
CHo dù Mạc Vô Kỵ không nói, Nghi Thanh San cũng không có ý định suy nghĩ trên Tần Thiên Cổ Đạo nữa
Cân nhắc đại đạo là chuyện tốt, nhưng mà lỡ như có thể đến vũ trụ trung đẳng, đạo tắc Tạo Hóa rõ ràng, nàng căn bản cũng không cần cân nhắc, cũng có thể hiểu được
“Được, ta cũng có ý này
Còn chưa thỉnh giáo mấy vị bằng hữu xưng hô như thế nào?” Nghi Thanh San thi lễ một cái
Mạc Vô Kỵ giới nhiệu, “Ta tên Mạc Vô Kỵ, đây là Lam Tiểu Bố, Tề Mạn Vi, Phàn Thiên Trường Luân.”
Nghi Thanh San chỉ nhìn qua đã biết tu vi của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ chắc hẳn thấp hơn nàng, nhưng không nhìn ra được thực lực của Lôi Đình Thánh Nhân và Tề Mạn Vi mạnh hơn nàng
Chỉ là tính cách Nghi Thanh San ôn hòa, cho dù tu vi cao hơn Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, vẫn cúi chào
Trong đội ngũ có thêm một Nghi Thanh San, nhưng vẫn không thay đổi bất cứ chuyện gì
Trên Tần Thiên Cổ Đạo, một mực đi về phía trước, nhưng mà tốc độ của mọi người rõ ràng đã tăng nhanh
Mười năm sau, cho dù là Lam Tiểu Bố hay Mạc Vô Kỵ, đều cảm nhận được ở Tần Thiên Cổ Đạo mặc dù không có quy tắc đại đạo khác quấy nhiễu, nhưng mà muốn ở chỗ này tiến thêm một bước, hoặc hiểu rõ đại đạo, vô cùng khó khăn
Nếu như trong một không gian này đều là đại đạo của mình không có bất cứ đạo tắc ngoại giới nào
Ở chỗ này cảm ngộ đại đạo, trên thực tế còn không bằng ở trong thế giới của mình cảm ngộ
Dù sao thì ở trong thế giới của mình còn an tĩnh một chút, nơi này còn phải vừa đi vừa cảm ngộ
Trăm năm sau, đừng nói là dịch trạm ở Tần Thiên Cổ Đạo, ngay cả phạm vi nhìn thấy trên Tần Thiên Cổ Đạo càng ngày càng nhỏ
Lại qua thêm trăm năm nữa, phạm vi tầm nhìn càng ngày càng nhỏ, không có gì thay đổi nữa
Hôm nay, Lam Tiểu Bố là người đầu tiên ngừng lại, “Các vị, ta cảm thấy tiếp tục như vậy thì chúng ta vĩnh viễn không thể đến được dịch trạm.”
Mạc Vô Kỵ cũng dừng lại, hắn gật đầu, “Không sai, mọi người có phát hiện ra không, cho dù chúng ta đi bao lâu, trừ phạm vi tầm nhìn càng lúc càng hẹp, không cảm ứng được bất cứ gì khác
Ta đoán, cứ tiếp tục như vậy, đừng bảo là ngàn năm, cho dù là vạn năm, 100.000 năm, cũng không tìm thấy dịch trạm.”
“Thế nhưng nơi này không có con đường thứ hai, cho dù chúng ta quay đầu lại, vẫn nằm ở trên Tần Thiên Cổ Đạo này
Hơn nữa trên đường cũng chẳng có tiêu chí hay đồ vật gì đặc biệt.” Lôi Đình Thánh Nhân khổ não nói, hắn ta sao lại không biết cứ tiếp tục như vậy thì cơ hội đến đích càng xa vời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố nói, “Không, nơi này có thứ đặc biệt, trước đó chúng ta nhặt được một vài tảng đá, ta nghi ngờ là dùng những tảng đá này có thể tìm được dịch trạm trên Tần Thiên Cổ Đạo.”
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Đúng, ta cũng nghĩ như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người tập trung tảng đá lại đi, ta luyện chế một ít trận kỳ.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]