Khí Vũ Trụ

Chương 2189: - Tác dụng của Tần Thiên Thạch.




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thiên Thạch của bốn người cộng lại có tất cả là 78 tảng, Mạc Vô Kỵ không dùng hết toàn bộ, hắn đưa cho mỗi người mười tảng, chỉ dùng ba mươi tám tảng Tần Thiên Thạch, luyện chế ra 38 lá trận kỳ
38 lá trận kỳ này sau khi luyện chế ra, Lam Tiểu Bố lập tức bố trí ra một cái Tầm Tích Trận
Sau khi bố trí xong Tầm Tích Trận, Tần Thiên Cổ Đạo vốn đang trống không đột nhiên xuất hiện thêm một lối rẽ
Phải biết rằng từ khi bọn hắn tiến vào Tần Thiên Cổ Đạo cho đến bây giờ, chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ lối rẽ nào trên Tần Thiên Cổ Đạo
Bây giờ xuất hiện lối rẽ, cho thấy phương vị đã có thay đổi
Mạc Vô Kỵ là người đầu tiên bước vào lối rẽ, bốn người còn lại cũng theo sát Mạc Vô Kỵ mà tiến vào lối rẽ
Sau khi năm người đều tiến vào lối rẽ, Mạc Vô Kỵ vươn tay ra thu hồi trận kỳ, sau đó mọi người phát hiện con đường lúc nãy họ bước đi đã biến mất
Bọn hắn vẫn đứng trên Tần Thiên Cổ Đạo, nơi này vẫn chỉ có một con đường
Lôi Đình Thánh Nhân thở dài, khi đang muốn nói không có gì khác trước đó đã, đám người đã kinh ngạc phát hiện ra, cách bọn hắn không xa có một cái dịch trạm, trên dịch trạm có viết, dịch trạm Tần Thiên thứ 2706
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đến đó xem một chút.” Lam Tiểu Bố tăng nhanh tốc độ, rất nhanh đã đến cửa vào dịch trạm
Không có người sao
Sau khi mọi người đến đây, không nhìn thấy bất cứ kẻ nào, không nhịn được nói thầm trong lòng
“KHông đúng, trên Tần Thiên Cổ Đạo không có người nào là thật
Nhưng người ở dịch trạm là nhiều nhất, mỗi lần ta tiến vào dịch trạm đều có thể nhìn thấy một hai ngàn người.” Lôi Đình Thánh Nhân nghi ngờ nói
Nghi Thanh San cũng nói, “Đúng, ta đã từng nhìn thấy, một cái dịch trạm có ít nhất cũng hơn mấy trăm, nơi này sao lại không có người?”
Lam Tiểu Bố đã bước vào cửa lớn dịch trạm, xuất hiện trước mặt hắn là một cấm chế che chắn
Lam Tiểu Bố không để ý, trực tiếp vượt qua cái cấm chế này, sau đó hắn đã nhìn thấy một cái đại sảnh
TRong đại sảnh có người, hơn nữa còn không ít
Lam Tiểu Bố nhìn lướt qua, nơi này có ít nhất bảy mươi, tám mươi người
Mặc dù có người, nhưng so với con số một hai ngàn người mà Lôi Đình Thánh Nhân nói, vẫn còn kém rất xa
Người bên trong nhìn thấy bọn người Lam Tiểu Bố tiến vào, đều kinh ngạc nhìn bọn họ, một nam tu râu dài rời khỏi động phủ trong suốt của mình bước đến
Khi đi đến trước mặt mấy người này, hắn ta kinh ngạc đánh giá một chút, lúc này mới hỏi, “Xin chào mấy vị đạo hữu, nơi này đã hơn nghìn năm rồi không có người đến, vì sao các ngươi có thể đến?”
Sau khi mấy người Lam Tiểu Bố nghe xong thì hai mặt nhìn nhau, cảm thấy cái này không phải là bọn hắn không tìm được dịch trạm, mà là tất cả mọi người đều bị nhốt trên Tần Thiên Cổ Đạo, tìm không được dịch trạm
Nếu không thì sao có thể có chuyện cả ngàn năm mà không có người đến
“Chúng ta cũng chỉ vừa mới đến nơi này, xin hỏi một chút, vì sao cái dịch trạm này đã ngàn năm mà không có người đến?” Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, hỏi một câu
Nam tu râu dài giải thích, “Vào ngàn năm trước, người trong dịch trạm đột nhiên phát hiện ra, hình như chỉ có người rời khỏi dịch trạm, nhưng lại không có người đến dịch trạm, cái này hoàn toàn khác biệt với tình cảnh người đến người đi lúc trước
Sau đó xác nhận được chuyện này không sai, quả thật chỉ có người đi, không có người đến
Những người chúng ta sau khi biết được tình huống này, trong lúc nhất thời không dám rời khỏi đây nữa
Chúng ta cũng lo lắng không tìm ra được dịch trạm, cuối cùng chỉ có thể ở lại trên Tần Thiên Cổ Đạo.”
Nghi Thanh San gật đầu nói, “Ý nghĩ của các ngươi là đúng, ta ở Tần Thiên Cổ Đạo đi hơn một ngàn năm cũng không nhìn thấy một cái dịch trạm nào cả, nếu như… Ta cũng chỉ vừa tìm được nơi này, cái này còn phải dựa vào may mắn.”
Lúc đầu Nghi Thanh San định nói, nếu như không phải Mạc Vô Kỵ dùng Tần Thiên Thạch bố trí đại trận truy tìm dấu vết, nàng cũng không thể tìm thấy dịch trạm được
Nhưng mà nghĩ lại ở đây có nhiều người như vậy, lỡ như có người để ý đến Tần Thiên Thạch, nói vậy thì chẳng khác nào kéo thù hận cho bọn người Lam Tiểu Bố
Ánh mắt Lam Tiểu Bố đã đánh giá toàn bộ đại sảnh này, đại sảnh này không nhỏ, bốn phía còn có rất nhiều quầy hàng tạm thời, nhưng mà những quầy hàng này đều không có người
Còn bảy mươi, tám mươi người kia, đều tự mình chiếm một động phủ, chắc hẳn ở chỗ này không có mục đích gì
Chỉ là những động phủ này, trừ một vài cấm chế phòng ngự đơn giản ra, không có thứ gì có thể ngăn cản ánh mắt người khác
Phía sau đại sảnh còn có một cánh cửa, bởi vì thần niệm không thể nào quét đến được, cho nên Lam Tiểu Bố dứt khoát đi tới
KHi hắn đến phía sau đại sảnh, phát hiện ra phía sau cái cửa này, vẫn là Tần Thiên Cổ Đạo
Nhưng mà hai bên đoạn Tần Thiên Cổ Đạo này, còn có một ít trận văn truyền tống
Lôi Đình Thánh Nhân cũng đi theo, thấy Lam Tiểu Bố quan sát những trận văn truyền tống này ngây người, lập tức giải thích, “Mỗi dịch trạm ở Tần Thiên Cổ Đạo đều giống như vậy, nếu như muốn dừng lại ở dịch trạm, có thể thuê một tòa động phủ
Động phủ trong đại sảnh kia có ít nhất một hai ngàn cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như không muốn ở lại, muốn rời khỏi nơi này, vậy thì có thể trực tiếp từ nơi này ra ngoài, tiến vào Tần Thiên Cổ Đạo
Nhưng mà một khi bước vào Tần Thiên Cổ Đạo, thì không thể quay lại dịch trạm được nữa, nếu muốn tiến vào dịch trạm, phải quay lại con đường lúc đến

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.