Quần áo trên người bị ngọn lửa đốt cháy lỗ chỗ, thoạt nhìn thì hình như hắn đã bị thương
Nhưng không ai biết rằng, bề ngoài là do Lam Tiểu Bố cố tình tạo ra cho người khác nhìn thấy
Nếu không, đừng nói là làm thương tổn tới hắn, thậm chí hắn còn vận chuyển Bất Tử quyết để chuyển hóa ngọn lửa này thành chân nguyên không chừng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nghi ngờ tên đệ tử của tiên môn năm sao đó đã bị Trâu Tranh gài bẫy, có lẽ là Trâu Tranh thấy pháp kĩ do chân nguyên và thần niệm của tên đệ tử kia dung hợp quá mạnh mẽ nên muốn chiếm làm của riêng
Mặc dù đó chỉ là suy đoán của hắn, nhưng Lam Tiểu Bố cảm thấy suy đoán của mình đúng tới chín mươi phần trăm
Nếu không tại sao lại có chuyện trùng hợp như vậy
Người ta vừa mới triển lộ kỹ năng đặc biệt mà đã bị giết chết ngay tức khắc rồi
Cũng may hắn chỉ nhìn thấy qua dư quang tầm nhìn, nếu không hắn có thể bị giết người diệt khẩu hay không
Lam Tiểu Bố nhanh chóng khẳng định rằng Trâu Tranh không hề biết hắn đã nhìn thấy quá trình tên đệ tử của tiên môn năm sao kia chết, bởi vì sau khi thần niệm của hắn tu luyện tới tầng thứ tư, tầm mắt của hắn đã vượt xa đám tu sĩ bình thường, thậm chí còn nhìn xa gấp đôi
Chỉ cần Trâu Tranh coi Lam Tiểu Bố hắn như những tu sĩ bình thường thì sẽ không hoài nghi rằng hắn đã nhìn thấy
Bởi vì trong này có tới mấy nghìn tu sĩ tham gia khảo sát, Trâu Tranh không thể kiểm tra tỉ mỉ từng người một được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố bị ngọn lửa hành hạ tới mức phải vứt bỏ nửa cái mạng, cuối cùng cũng đi xuyên qua được khu vực núi lửa
Đồng thời, hắn cũng thấy được cửa ra của túi càn khôn Tứ Hải
Sau khi chắc chắn mấy tên đệ tử trước mặt đã xông ra ngoài, lúc này Lam Tiểu Bố mới lảo đảo lao ra khỏi túi càn không
Khi đi ra khỏi miệng túi của túi càn khôn Tứ Hải, trong nháy mắt nhìn thấy hình ảnh bên ngoài của quảng trường Côn Khư, Lam Tiểu Bố cảm giác dường như bản thân vừa đi một vòng trở về khỏi ranh giới của cái chết vậy
Nếu còn lần nữa thì hắn thà không đi Côn khư còn hơn là phải tiến vào loại pháp bảo tư nhân để tham gia tuyển chọn kiểu này
“Sư huynh…” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đi ra, đám người Phiến Thiên Nguyệt và Tuyên Phủ lập tứ mừng rỡ không thôi vọt tới
Sau đó bọn họ lập tức nhìn thấy bộ dạng chật vật của Lam Tiểu Bố, cả người hệt như vừa đi ra khỏi đống lửa, thân thể đen nhánh, mái tóc dài cũng bị thiêu tới mức thất linh bát lạc
Không ai cười nhạo Lam Tiểu Bố, bởi vì thứ hạng của hắn là thứ bảy
Sau khi đi ra bằng lối ra của miệng túi càn khôn Tứ Hải, một người đàn ông trung niên mỉm cười híp mắt nhìn Lam Tiểu Bố nói: “Chúc mừng chúc mừng, đây là ngọc bài tiến vào Côn Luân của ngươi.”
Nói xong liền đưa cho Lam Tiểu Bố một cái túi vải nhỏ, thần niệm của Lam Tiểu Bố thử xâm nhập vào thì phát hiện bên trong có mười tấm ngọc bài
Từ xa có một đám người đi tới, dĩ nhiên là đánh chủ ý tới ngọc bài trong tay của Lam Tiểu Bố
“Đi thôi, quay về lại nói.” Lam Tiểu Bố không chờ những người này mở miệng đã nhanh chóng đi về địa phận của Thiên Vân môn
“Lam tông chủ, nếu ngươi không cần ngọc bài vào Côn Khư thì có thể bán cho ta, ta đảm bảo giá cả sẽ khiến ngươi hài lòng.” Một tên thương nhân mập mạp lớn tiếng kêu lên từ xa
“Linh thạch thì có gì chứ
Chỗ ta còn có đan dược cao cấp và một ít pháp bảo, nếu Lam tông chủ muốn giao dịch ngọc bài của Côn Khư thì rất dễ thương lượng.”
“Lam tông chủ….”
…
Thân phận của Lam Tiểu Bố đã sớm bị mọi người tra rõ, ai cũng biết hắn không phải là đệ tử của Thiên Vân môn, mà là tông chủ của Thiên Vân môn
Lam Tiểu Bố đứng ở cửa ngoài của Thiên Vân môn, ôm quyền nói: “Các vị đạo hữu, vừa rồi khi ta đi qua túi càn khôn Tứ Hải đã bị thương nặng, suýt chút nữa thì chết
Ta muốn vào trong tắm táp một chút, sau đó nghỉ ngơi một hồi sẽ ra ngoài giao dịch cùng các vị
Chỗ ta có hơn năm mươi tấm ngọc bài tiến vào Côn Khư, mọi người muốn đổi thể nào đều được.”
“Đúng đúng, Lam tông chủ cứ tự nhiên, chúng ta ở chỗ này chờ là được.” Thương nhân trục lợi, nghe thấy Lam Tiểu Bố nguyện ý giao dịch ngọc bài tiến vào Côn Khư, dĩ nhiên điều kiện gì cũng dễ nói rồi
Loại ngọc bài tiến vào Côn Khư này có ai mà không muốn, dưới tình huống như vậy thì đa phần đều là đệ tử của những tiên môn lớn
Mà đừng nói là mười vị trí đi theo của đệ tử tiên môn lớn, cho dù là một nghìn vị trí cũng dùng hết, sao có thể mang ra đổi chác chứ
Cũng chỉ có tiên môn hai sao Thiên Vân môn này là có khả năng mang ngọc bài ra bán mà thôi, cả Thiên Vân môn chỉ có bốn người tới, nên bọn họ vẫn còn thừa hơn sáu mươi tấm ngọc bài
“Sư huynh, của ngươi.” Lam Tiểu Bố vừa vào lều xong thì Phiến Thiên Nguyệt đã đưa túi vải cho Lam Tiểu Bố, bên trong là nhẫn trữ vật của hắn
“Cảm ơn ngươi.” Lam Tiểu Bố thầm sợ hãi trong lòng, nếu hắn thực sự mang theo nhẫn trữ vật vào trong túi càn khôn Tứ Hải thì e rằng hắn sẽ mất mạng thật
Làm cái gì cũng nên cẩn thận một chút
Sau khi Lam Tiểu Bố trở lại vùng cấm chế, đầu tiên hắn lập tức dùng thần niệm sao chép trí nhớ vào thủy tinh cầu, sau đó mới tắm táp sạch sẽ, thay một bộ quần áo khác
Khi Lam Tiểu Bố đi ra, lúc này, bên ngoài Thiên Vân môn đã có ít nhất mấy nghìn người đang chờ
“Lam tông chủ, chúc mừng chúc mừng.” Mạnh Ngạo ôm quyền chúc mừng hắn, hắn ta cũng khát khao có được một tấm ngọc bài tiến vào Côn Khư từ chỗ Lam Tiểu Bố
Lam Tiểu Bố không chút do dự đưa cho Mạnh Ngạo một tấm ngọc bài: “Mạnh thành chủ, ngày đó nhờ có ngươi chiếc cố, tấm ngọc bài này tặng cho ngươi.”
Mạnh Ngạo kích động nhận lấy, miệng nói: “Tặng không thì không ổn, như vậy đi, người khác mua bao nhiêu thì ta mua giá bấy nhiêu
Mạnh Ngạo biết rõ, cho dù có linh thạch cũng chưa chắc có thể mua được một tấm ngọc bài này
Lam Tiểu Bố phất tay nói: “Ha ha, Mạnh thành chủ xem thường Lam Tiểu Bố này rồi, ta nói tặng là tặng.”
Có đôi lúc, đồ miễn phí chính là đồ đắt tiền nhất