Liễu Ly lại im lặng, nhưng không trả lời vấn đề này của Lam Tiểu Bố mà nói đến chuyện khác, “Nghe nói muốn vượt qua tường vũ trụ, nhất định phải có được đại đạo truyền thừa của Phi Đạo Tổ
Chỉ khi nào học được đại đạo truyền thừa của Phi Đạo Tổ, lúc nay mới có cơ hội tìm kiếm được cửa ra vào của tường đại đạo.”
“Cho nên “Đệ Nhị Đạo Điển” chính là nó
Những người kia cướp đoạt “Đệ Nhị Đạo Điển” đều biết được khi tu luyện được bộ đạo điển này thì sẽ có cơ hội xuyên qua tường đại đạo rời khỏi Nguyên Châu?”
Liễu Ly lắc đầu, “Chỉ có ta và một số ít ngời cướp đoạt “Đệ Nhị Đạo Điển” là vì nguyên nhân này, phần lớn những người khác cướp đoạt “Đệ Nhị Đạo Điển” đều không vì lý do đó, bọn họ cho rằng “Đệ Nhị Đạo Điển” là công pháp đại đạo đỉnh cấp, cho nên chỉ muốn cướp về tu luyện mà thôi
“Đệ Nhị Đạo Điển” cũng không phải là do người tu luyện công pháp này đặt tên, mà là do người đời sau đặt tên
Nghe đồn “Đệ Nhị Đạo Điển” được truyền thừa từ La Hầu lão tổ, hắn cũng là Ma Đạo tổ sư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì phần lớn công pháp trên vũ trụ Đại Hoang đều là truyền thừa của Đạo Tổ, cho nên truyền thừa của La Hầu được người khác gọi là “Đệ Nhị Đạo Điển”
Bọn họ cho rằng truyền thừa của La Hầu lão tổ, so với truyền thừa của Đạo Tổ thì yếu hơn một chút, nhưng trên thực tế thì chuyện này vẫn chưa được kiểm nghiệm qua.”
“Cho nên cho dù bản thân ngươi trọng thương chưa lành, cũng muốn đoạt “Đệ Nhị Đạo Điển”, lý do chính là muốn rời khỏi Nguyên Châu, tiến vào tầng cao hơn?” Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía “Đệ Nhị Đạo Điển” trong tay Liễu Ly
Liễu Ly gật gật đầu, “Đúng vậy, nếu như ngươi muốn bộ đạo điển này thì ngươi có thể lấy đi
Nhưng mà ta muốn nói với ngươi biết một chuyện, cho dù ngươi có giết ta, lấy “Đệ Nhị Đạo Điển”, ngươi vẫn không thể nào rời khỏi quảng trường Côn Khư được
Bởi vì tất cả mọi người đều biết “Đệ Nhị Đạo Điển” nằm trong tay của ngươi, tất cả mọi người cũng sẽ đoán được rằng ngươi giết ta.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Nếu nói như vậy thì cho dù là Đạo Tổ hay La Hầu đều là nhân vật không tầm thường, nhưng ta vẫn cảm thấy mình nghiên cứu ra được một bộ truyền thừa cao hơn một chút
Bây giờ ta đang nghiên cứu truyền thừa thuộc về chính mình, ngươi nói xem ta còn coi trọng bộ “Đệ Nhị Đạo Điển” trong tay ngươi à?”
Liễu Ly kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố, “Ta nghe nói ngươi giao dịch một lượng lớn công pháp cấp thấp, hơn nữa còn là cảnh giới mới nhập môn, chắc là ngươi muốn dùng những công pháp cấp thấp này để nghiên cứu bộ đại đạo của ngươi?”
Lam Tiểu Bố kiêu ngạo nói, “Đương nhiên, trong tương lai, truyền thừa của ta sẽ không hề kém cạnh gì với truyền thừa của Đạo Tổ và “Đệ Nhị Đạo Điển”, ngươi có muốn bái nhập Thiên Vân Tiên Môn ta
Ta sẽ thu ngươi làm đại đệ tử.”
Liễu Ly im lặng nhìn Lam Tiểu Bố, con hàng này não tàn đến trình độ nào mới có thể nói ra được những lời này, làm ra loại chuyện này
Loại lời nói này có lẽ cũng chỉ có người của Thiên Vân Tiên Môn mới tin, cho nên mới mời cái kẻ không đáng tin cậy này làm tông chủ, đúng không
Lam Tiểu Bố đương nhiên có thể thấy rõ ánh mắt của Liễu Ly, hắn không thèm để ý chút nào, công pháp do Thất âm mô tạo dựng nên, chắc chắn không hề kém hơn truyền thừa Đạo Tổ
“Liễu tiểu thư…”
Liễu Ly nhướn mày, “Lam Tiểu Bố, mời ngươi gọi tên của ta, ta không phải là tiểu thư gì cả.”
“ĐƯợc rồi được rồi, ta cho ngươi một đề nghị, đương nhiên Liễu tiểu thư có nghe hay không đó là chuyện của ngươi, đề nghị này có liên quan rất lớn đến ngươi.”
Liễu Ly vốn đang định phát tác thì nghe thấy giọng điệu nghiêm túc của Lam Tiểu Bố, ngược lại muốn biết Lam Tiểu Bố định nói gì
Lam Tiểu Bố chỉ chỉ “Đệ Nhị Đạo Điển”, “Liễu tiểu thư, nếu như ngươi muốn học “Đệ Nhị Đạo Điển”, ta đề nghị bây giờ ngươi nên học thuộc toàn bộ nội dung của bộ đạo điển này đi
Nếu không thì đợi đến khi ngươi ra ngoài rồi, chỉ sợ bộ đạo điển này không phải chỉ có mình ngươi mới có thể đọc.”
Hắn không để Liễu Ly sao chép “Đệ Nhị Đạo Điển” trước, nếu như Liễu Ly sao chép “Đệ Nhị Đạo Điển” sẽ xuất hiện hai tình huống, thứ nhất mỗi khi nàng sao chép một đoạn văn tự, trên “Đệ Nhị Đạo Điển” sẽ lập tức mất đi đoạn văn tự đó
Thứ hai là nàng vừa sao chép được một phần, còn chưa đợi nàng sao chép xong phần tiếp theo, phần vừa mới sao chép cũng sẽ biến mất
Làm sao hắn biết được
Khi Thất âm mô tạo dựng “Đệ Nhị Đạo Điển”, đã nói rõ, “Đệ Nhị Đạo Điển” thuộc về đạo điển Hồng Hoang, không thể nào phỏng chế được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên ngoại trừ Thất âm mô
Bởi vậy có thể thấy được so với “Đệ Nhị Đạo Điển”, Thất âm mô còn cao cấp hơn nhiều
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố giật mình
Trong tương lai chỉ cần hắn khó chịu, hắn có thể khiến “Đệ Nhị Đạo Điển” biến mât
Làm sao để biến mất
Ha ha, hắn chỉ cần để Thất âm mô, khắc ra một bản “Đệ Nhị Đạo Điển” mới, “Đệ Nhị Đạo Điển” ở bên ngoài sẽ lập tức biến mất
Nguyên Châu không thể cùng lúc xuất hiện hai bộ đạo điển Hồng Hoang giống nhau, chính là cái đạo lý này
Vậy thì dựa vào cái gì bộ biến mất không phải là bộ của hắn
Đạo lý rất đơn giản, bộ này của hắn là do Thất âm mô tạo dựng ra, thậm chí còn hoàn thiện hơn so với bộ ban đầu, ngươi lại xóa đi bản chính của ta sao
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố cảm thấy không thú vị gì cả, rõ ràng là hắn phục chế lại, kết quả lại thành bản chính, còn đồ bị phỏng chế lại thành đồ lậu
A, sorry sorry nha
“Có ý gì?” Ánh mắt Liễu Ly không mấy thiện cảm nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố
Lam Tiểu Bố uể oải nói, “Loại công pháp như “Đệ Nhị Đạo Điển” này, vừa đi ra ngoài sẽ tạo nên chấn động lớn, với uy danh của Tây Côn Lôn phái, nhất định sẽ cử ra người mạnh nhất đến bảo vệ, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng “Đệ Nhị Đạo Điển” sẽ bị cướp đi
Nhưng “Đệ Nhị Đạo Điển” có liên quan đến chuyện có thể bước chân đến tầng cao hơn, còn có thể rời khỏi Nguyên Châu, cho dù ngươi là một đệ tử truyền thừa, tạm thời cũng không đến lượt ngươi tu luyện
Chờ những vị lãnh đạo cao tầng kia tu luyện xong, thì lại đến lãnh đạo trung tầng, sau đó còn có những vị con cái thân thuộc của những vị lãnh đạo đó
Còn một người đệ tử truyền thừa như ngươi, thậm chí còn chưa trở thành thánh nữ, ta thấy ngươi nên đi tắm rửa ngủ sớm thì hơn.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]