Khí Vũ Trụ

Chương 2522: - Đại đạo thiếu thốn.




LY Kiệt đáp, “Nghe nói người bằng hữu kia của Lam Tiểu Bố dùng Hỗn Độn Quy Tắc Tương trao đổi môt cái Hỗn Độn Thời Gian Kết, ta đoán bọn hắn chắc hẳn muốn dùng Hỗn Độn Thời Gian Kết để bế quan.”
Nghe thấy vậy, Lôi Vân Hãn lập tức nhíu mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dựa vào Hỗn Độn Thời Gian Kết để bế quan, vậy thì nơi tốt nhất chính là khu vực Hỗn Độn
Bởi vì chỉ có khu vực Hỗn Độn, Hỗn Độn Thời Gian Kết mới có thể phát huy tác dụng đến mức cao nhất
Chỉ là ở Trung Ương thế giới, khu vực Hỗn Độn quá nhiều, ai biết được bọn hắn đến đâu chứ
Lúc đầu Vương Tùng Kinh định nói bọn họ có thể đến khu vực Khô Sinh Hỗn Độn, nhưng mà nghĩ đến khu vực Khô Sinh Hỗn Độn cũng chỉ có bước đại đạo thứ tám mới có thể bình yên vô sự ở trong đó, cho nên không thể nào đến khu vực Khô Sinh Hỗn Độn được

Lam Tiểu Bố dừng tu luyện, theo lý mà nói, nơi này có Hỗn Độn Quy Tắc Tương, có đạo mạch cực phẩm đỉnh cấp, nguyên khí Hỗn Độn lại càng nhiều, tu vi của hắn phải tăng lên rất nhanh mới đúng
Mấy trăm năm trước, tu vi của hắn quả thật tăng lên rất nhanh, thực lực cũng từ từ tăng lên
Nhưng mà sau trăm năm, hắn giống như gặp phải bình cảnh, đừng nói là phá vỡ cách chắn bước thứ sáu, bước vào bước thứ bảy, ngay cả đang ở bước đại đạo thứ sáu cũng không thể tiến thêm chút nào
“Có lẽ gần đây tốc độ tăng lên quá nhanh.” Lam Tiểu Bố thở dài, cho dù có dùng Hỗn Độn Thời Gian Kết, trong mấy ngàn năm từ Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh nhảy lên đến bước đại đạo thứ sáu vẫn hơi nhanh một chút
Nhưng mà Lam Tiểu Bố nhanh chóng cảm nhận được tốc độ tu luyện của Tề Mạn Vi và Thái Xuyên, cho dù là Thái Xuyên hay Tề Mạn Vi, tu vi dường như đang càng ngày càng tăng cao
Có thể cảm nhận được, khí thế của hai người không ngừng tăng lên, với tình hình này, rất có thể là hắn còn chưa bước vào bước đại đạo thứ bảy, Tề Mạn Vi đã bước vào bước đại đạo thứ bảy trước hắn một bước
Còn Thái Xuyên, bước vào bước thứ sáu, hầu như là chuyện chắc như đinh đóng cột
Hỗn Độn Thể đúng là khác biệt, Tề Mạn Vi là Hỗn Độn Đạo Thể, còn Thái Xuyên là Hỗn Độn Thánh Thú
Cho dù là Hỗn Độn Đạo Thể, hay là Hỗn Độn Thánh Thú, tu luyện với Hỗn Độn Quy Tắc Tương, không tiến bộ cũng khó
Thần niệm Lam Tiểu Bố tập trung vào cái đạo chủng Hồng Mông ở trong Trường Sinh giới của mình, hắn đoán bản thân mình dựa vào đạo chủng Hồng Mông, chắc hẳn có một chút cơ hội xông vào bước đại đạo thứ bảy
Nhưng từ đầu đến cuối hắn đều cảm thấy không nên dùng đạo chủng Hồng Mông, nếu không đại đạo của hắn rất có thể sẽ không còn là đại đạo Trường Sinh nữa
Không đúng, Mạc Vô Kỵ hình như cũng không tiến triển bao nhiêu, khí thế tu luyện hình như rất bình lặng
Ngay khi Lam Tiểu Bố còn định quan sát một chút, kết giới không gian tu luyện của Mạc Vô Kỵ đột nhiên mở ra
Đúng như Lam Tiểu Bố đoán, thực lực của Mạc Vô Kỵ mặc dù tăng lên không ít, nhưng vẫn không thể bước vào bước đại đạo thứ bảy
“Tiểu Bố, có phải khi đột phá lên bước đại đạo thứ bảy có vấn đề không?” Mạc Vô Kỵ vừa ra đã hỏi ngay, sau khi hắn nhìn thấy Lam Tiểu Bố cũng mở kết giới bế quan ra, đã biết Lam Tiểu Bố cũng xuất hiện vấn đề giống như hắn
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy đại đạo của ta là Trường Sinh Đạo
Khi ta còn ở Tiên giới, bởi vì khát vọng trường sinh, cho nên quẳng đi những đại đạo khác, với ý nghĩ của mình sáng tạo ra đại đạo TRường Sinh
Sau khi ta sáng tạo đại đạo Trường Sinh rồi, tu luyện đến ngày hôm nay, vẫn chưa từng gặp phải bình cảnh gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
KHi tu vi của ta càng tăng cao, đại đạo của ta cũng không ngừng hoàn thiện, không chỉ như vậy, quy tắc Trường Sinh trong Trường Sinh giới của ta cũng là do đại đạo của ta diễn sinh ra
Theo lý mà nói, có Hỗn Độn Quy Tắc Tương và đạo mạch cực phẩm, ta chắc hẳn có thể bước vào bước đại đạo thứ bảy
Nhưng mà khi ta trùng kích lên bước đại đạo thứ bảy, tu vi lại chững lại
Không chỉ như vậy, ta còn cảm thấy đại đạo của ta đã đến điểm cuối, cũng chính là đã đến cực hạn, không biết là có chuyện gì xảy ra.”
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, Mạc Vô Kỵ cũng nhíu mày, nói theo, “Ta cũng là từ Phàm Nhân Quyết của người khác dẫn dắt, theo thời gian từ từ trôi qua mà sáng tạo ra đại đạo Phàm Nhân thuộc về mình
Đại đạo tự thân quả thật không có bất cứ bình cảnh nào, có lúc, thậm chí ta còn phải cố gắng trì hoãn lại tiến độ tu vi của mình
Nhưng lần này ta cũng gặp phải vấn đề giống như ngươi, khi đột phá lên bước đại đạo thứ bảy thì bị kẹt lại, tu vi không thể nào tiến thêm…”
Nói đến đây, Mạc Vô Kỵ dường như nhớ đến cái gì đó, chân mày nhíu lại chặt hơn
Lam Tiểu Bố cũng giống như vậy, chẳng lẽ đại đạo tự thân chỉ đến cực hạn là bước đại đạo thứ sáu
“Tiểu Bố, ngươi nói xem, đại đạo của Hồng Quân lão tổ có phải là đại đạo tự thân không?” Cũng không biết đã qua bao lâu, Mạc Vô Kỵ mới đột nhiên hỏi
Lam Tiểu Bố nói, “Ta có một dự cảm, đại đạo của Hồng Quân lão tổ chính là đại đạo tự thân.”
“Nếu như Hồng Quân lão tổ là đại đạo tự thân, vậy hắn có thể mở ra được tràng cảnh như vậy ở đây, nói rõ thực lực của hắn tuyệt đối cao hơn bước đại đạo thứ bảy, nói cách khác, cực hạn của đại đạo tự thân không phải là bước đại đạo thứ sáu…”
“Có phải là do chúng ta đã quá chấp nhất
Ta một lòng nghĩ đến trường snh, cho nên đại đạo đều chạy theo trường sinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi một lòng hoàn thiện phàm nhân, cố gắng khiến đại đạo của mình càng thêm bình thường, cho nên đại đạo cũng chạy đến cực hạn của bình thường …”
Lúc mới đầu Lam Tiểu Bố còn nói với Mạc Vô Kỵ, sau đó đã trở thành tự lẩm bẩm
“Ta hiểu rồi.” Mạc Vô Kỵ đột nhiên cắt ngang Lam Tiểu Bố
“Ta cũng hiểu rồi.” Lam Tiểu Bố kích động siết chặt tay thành nắm đấm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.