Khí Vũ Trụ

Chương 2583: - Xuất xứ của bạch cốt trong Táng Đạo đại nguyên.




Thất Trụ Thiên là một lão cáo già, chỉ cần nhìn lướt qua sắc mặt Trang Tích Nguyệt là biết, đây là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình mà, hắn ta cũng không thể cưỡng cầu, chỉ có thể cười khan
Lam Tiểu Bố chỉ có thể truyền âm cho Tề Mạn Vi, “Mạn Vi sư muội, ngươi đối với ta như vậy, trong lòng ta đã xem ngươi là thê tử, chỉ là chuyện thành hôn cần phải có Thải Tư chứng kiến mới dược, ta cảm thấy mình đã có lỗi với Thải Tư.”
Tề Mạn Vi gật đầu, không hề có chút bất mãn nào
Nàng biết mình là kẻ đến sau, hơn nữa Lam Tiểu Bố không chỉ một lần nhắc đến Lạc Thải Tư với nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chính mình đi theo Lam Tiểu Bố, đã đến bước đại đạo thứ bảy, còn Lạc Thải Tư có vẻ như chỉ mới đến Sáng Đạo cảnh, đối với Lạc Thải Tư mà nói, có chút không công bằng
Nàng đồng thời cũng hiểu rõ, nếu như không phải vì Lạc Thải Tư, chuyện Lam Tiểu Bố cười nàng cũng sẽ không lề mà lề mề như vậy
Thất Trụ Thiên đang định nói vài lời phá vỡ tình cảnh lúng túng, đã thấy một đạo quang mang từ đằng xa nhanh chóng lao đến
Quy tắc trong hư không chấn động kịch liệt, giờ phút này ngay cả không gian đều đang sôi trào
“Là lão Thạch.” Lam Tiểu Bố nhận ra người đang lao đến là Thạch Trường Hành, lập tức lấy Trường Sinh Kích ra, Mạc Vô Kỵ cũng đã nhận ta là Thạch Trường Hành, hắn cũng lấy Phàm Nhân Kích ra
Trong tay Thạch Trường Hành kéo theo một người, không biết người này sống hay chết, chỉ là từ vết máu và hơi thở hỗn loạn trên người Thạch Trường Hành, chắc hẳn Thạch Trường Hành vừa mới đánh nhau với người khác, hơn nữa còn rơi vào thế hạ phong
“Tiểu Bố đạo hữu, Vô Kỵ đạo hữu, nhanh chóng giúp ta cản…”
Thạch Trường Hành còn chưa nói hết câu, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đã đồng thời bước ra, Trường Sinh Kích và Phàm Nhân Kích cuốn lên hai luồng đạo tắc Sát Phạt khác nhau đánh ra
Oanh
Mấy đạo quy tắc thần thông trong nháy mắt nổ tung trong hư không, một gia hỏa mặt người thân thú bị Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ liên thủ ngăn trở
Gia hỏa này có thân hình cao lớn, khoảng chừng một trượng
Trên cánh tay hắn ta có kéo theo một cái xiềng xích thô to
“Bước đại đạo thứ chín?” Thất Trụ Thiên kinh ngạc nói
Thạch Trường Hành thở ra một hơi, lắc đầu nói, “KHông phải bước đại đạo thứ chín, nhưng mà công pháp người này tu luyện rất quỷ dị, có thủ đoạn cắn nuốt đạo tắc, ta không phải là đối thủ của hắn.”
“Hắn không tính là người đi, chỉ có thể xem là một con quái vật.” Lam Tiểu Bố châm chọc một tiếng, Trường Sinh Kích trong tay lại vung lên một lần nữa
Con quái vật mặt người thân thú này vung xiềng xích thô to trong tay lên đánh về phía Lam Tiểu Bố, nhưng mà cùng lúc đó, Phàm Nhân Kích của Mạc Vô Kỵ cũng cuốn lên trăm triệu vạn sát cơ, sau đó lĩnh vực Phàm Nhân lập tức khóa quái thú mặt người thân thú này lại
Oanh
Xiềng xích còn chưa đụng vào Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố, quy tắc trong hư không đã nổ liên miên, sau đó Mạc Vô Kỵ lại đánh ra một quyền
Bởi vì bị lĩnh vực của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ trói buộc, cộng thêm đáng đấu pháp với Lam Tiểu Bố, một quyền đạo tắc này của Mạc Vô Kỵ chuẩn xác mà đánh vào người tên gia hỏa mặt người thân thú này, một tiếng kêu rên đau đớn thảm thiết vang lên, sau đó quái thú mặt người thân thú này lại có thể xé mở lĩnh vực mà Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ liên thủ tạo ra, chạy thoát, chỉ trong nháy mắt đã biến mất
“Tiểu Bố, ngươi có cảm thấy gia hỏa này có chút quen thuộc?” Mạc Vô Kỵ không đuổi theo mà trầm giọng hỏi một câu
“Bạch cối trong Táng Đạo đại nguyên kia?” Lam Tiểu Bố cũng cảm nhận dược, bạch cốt ở Táng Đạo đại nguyên kia chắc hẳn cùng đồng loại với tên gia hỏa này
“Thứ này thật lợi hại, khi ta nhìn thấy nó, nó đang giết người này
Từ pháp bảo của người này, ta cảm nhận được có vết tích luyện khí của Vô Kỵ đạo hữu, cho nên mới ra tay giúp một chút.” Thạch Trường Hành thả nam tử trong tay xuống, nhưng mà người này đã hôn mê, đạo tắc trên người hỗn loạn, bị thương rất nặng
“u Bình?” Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng nhận ra tu sĩ cả người vết thương chồng chất, dường như không còn hình người này là ai, chính là u Bình đã chạy trốn cùng hắn và Mạc Vô Kỵ
Không ngờ u Bình cũng đến đại vũ trụ, hơn nữa còn bị thương nặng như vậy
Mạc Vô Kỵ bắn ra một viên đan dược, đan dược bay vào trong miệng u Bình, u Bình mở mắt ra, nhìn thấy Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố, lập tức vui mừng nói, “Đa tạ Mạc huynh và Lam huynh lại cứu ta một mạng.”
Sau khi nói xong, hắn ta giãy dụa muốn ngồi dậy, vận chuyển công pháp chữa thương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không ngờ ngươi cũng đến đại vũ trụ, thứ truy sát người là gì vậy?” Lam Tiểu Bố hỏi
“Đó là thổ dân của đại vũ trụ, mỗi người đều cường hãn đến cực hạn, hơn nữa nơi bọn hắn chiếm cứ ở đại vũ trụ là nơi có nguyên khí thiên địa nồng đậm nhất…”
Lời u Bình nói còn chưa dứt đã bị Thất Trụ Thiên cắt ngang, “Ngươi nói là Thiên Mông Nhân sao?”
u Bình lập tức vội vàng gật đầu, “Đúng, chính là Thiên Mông Nhân.”
“Thiên Mông Nhân là gì?” Lam Tiểu Bố nhíu mày hỏi
Thạch Trường Hành nghe thấy Thiên Mông Nhân, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng, rất rõ ràng cũng biết Thiên Mông Nhân là gì
Thất Trụ Thiên hít vào một hơi, chậm rãi nói, “Thực lực của Thiên Mông Nhân rất đáng sợ, cũng may trí lực thấp, không đánh dấu lãnh thổ, nếu không thì chúng ta cũng không thể nào đến đại vũ trụ
Theo lý mà nói, người mới là Đạo Thể phù hợp với tu đạo nhất, nhưng Thiên Mông Nhân thì hoàn toàn không cần tu luyện, chỉ cần hô hấp cũng có thể tăng thực lực của mình lên, hơn nữa khi còn cấp bậc thấp, cực ít khi gặp phải trở ngại
Vào thời điểm ban đầu, đại vũ trụ chính là do Thiên Mông Nhân khống chế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng ta chỉ là kẻ đến sau, hơn nữa ta còn đến sau mấy Đạo Tổ kia một chút
Nhưng vừa rồi tên kia cũng không phải là Thiên Mông Nhân mà, Thiên Mông Nhân không phải mặt người thân thú…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.