Khí Vũ Trụ

Chương 2593: - Mục đích lãng quên Hồng Quân.




“Làm thế nào để ngăn cản tộc Thiên Mông, Lăng Trục Chân ta tình nguyện hợp tác với hai vị.” Giọng điệu Lăng Trục Chân nghiêm túc, ôm quyền nói
Lam Tiểu Bố nói, “Trước đó chúng ta còn chưa nghĩ đến, giữa các giới vực ở đại vũ trụ, trừ đạo tắc Di Vong ra, còn có quy tắc thiên địa áp chế thần thông của tu sĩ ở đại vũ trụ
Có thể tưởng tượng được, nếu như thực lực của chúng ta bị giảm đi một nửa, còn chiến đấu với tộc Thiên Mông, trên cơ bản là cục diện chỉ có thua chứ không thể thắng.”
Mạc Vô Kỵ cũng gật đầu, “Bây giờ, chuyện thứ nhất chính là tìm Vũ Trụ Thụ, đồng thời xem thử có thể xóa đi quy tắc đại đạo mà tộc Thiên Mông đã bố trí ở đại vũ trụ hay không.”
Lúc Mạc Vô Kỵ nói chuyện, ánh mắt đã nhìn về phía cái rễ cây thô to lúc trước hắn nhìn thấy, Lam Tiểu Bố cũng nhìn qua đó
Cho dù là Lam Tiểu Bố hay là Mạc Vô Kỵ, trong lòng đều hiểu rõ, cần phải gỡ bỏ những đạo tắc thiên địa mà tộc Thiên Mông đã dung nhập vào trong đại vũ trụ
Nhưng mà khiến Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố kinh dị chính là, cái rễ thô to màu vàng óng kia lại đột nhiên biến mất
”Ta không phát hiện ra là nó biến mất như thế nào.” Lam Tiểu Bố nhíu mày, thật ra mặc dù hắn có ra tay với tộc Thiên Mông, nhưng mà vẫn luôn chú ý đến cái rễ cây kia, nhưng bây giờ sau khi cái rễ cây này biến mất, hắn lại chẳng có chút ấn tượng nào
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Đúng là có chút kỳ quái, rất có thể là do quy tắc có vấn đề.”
Vừa rồi hắn cũng không biết cái rễ cây kia biến mất như thế nào, Trữ Thần Lạc của hắn mở rộng ra ngoài, cũng không cảm nhận được bất cứ dấu vết nào cả
Nếu như Trữ Thần Lạc của hắn cũng không thể nào tìm được chút dấu vết nào, vậy thì có tiếp tục tìm kiếm cũng chẳng có ý nghĩa gì cả
Hơn nữa Trữ Thần Lạc của hắn tăng cường thần niệm, đã sớm cảm nhận được, mặc dù ở đây có mặt trời, nhưng cũng là một không gian bị phong bế
Vùng không gian này cũng không lớn, biên giới không gian đã bị Đạo giới ngăn trở
Cho dù thần niệm của Mạc Vô Kỵ không thể nào xuyên qua Đạo giới này, cũng biết cho dù có người đi đến đây, cũng sẽ giống như không gian mà bọn hắn đang đứng, là một giới vực không gian bị phong bế khác
ÁNh mắt Mạc Vô Kỵ nhìn về phía tu sĩ tộc Thiên Mông bị hắn trói lại kia, “Ngươi là tộc Thiên Mông?”
Người này lúc đầu mặc dù bị đạo tắc của Mạc Vô Kỵ trói buộc, nhưng cũng không để ý nhiều, bây giờ nghe thấy Mạc Vô Kỵ nói, sắc mặt hắn ta đột nhiên thay đổi, người bên ngoài không thể nào biết được chuyện tộc Thiên Mông, sao những người này lại biết hắn ta là tộc Thiên Mông
Sau đó đạo vận quanh người hắn ta vô cùng cuồng loạn, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, thân thể người này hoàn toàn biến mất.
“Chủng tộc này thật quỷ dị.” Lăng Trục Chân hơi nhíu mày nói một câu
Vừa rồi tu sĩ tộc Thiên Mông này rõ ràng đã bị Mạc Vô Kỵ kiềm chế, đã bị kiềm chế mà còn có thể biến mất, đương nhiên là phải dùng đến quy tắc thiên địa
“Vị trí của chúng ta là hang ổ của tộc Thiên Mông sao?” Khổ Nhất Sí không nhịn được hỏi một câu
“Quy tắc thiên địa ở nơi này đầy đủ, hơn nữa còn có trời trăng sao sáng, lại ở dưới mặt đất, nói không chừng thật sự là hang ổ của tộc Thiên Mông.” Bùi Cung Hổ đáp
Lam Tiểu Bố lại nói, “Nơi này có phải là hang ổ của tộc Thiên Mông hay không thì ta không biết, nhưng mà có một chuyện ta có thể khẳng định, nơi này rất có thể là nơi rễ Vũ Trụ Thụ sinh tồn.”
Vũ Trụ Thụ là mạch lạc của Hạo Hãn, cho dù là rễ cây, có lẽ cũng chỉ có một giới mới có thể khiến nó sinh tồn
“Lăng đạo hữu, ngươi vốn đánh nhau với mấy người này ở phía trên, cuối cùng sao lại xuống dưới này?” Mạc Vô Kỵ nhìn về phía Lăng Trục Chân
Lăng Trục Chân thở dài, “Lúc đầu, ta đã có cách bỏ chạy, ta biết cứ tiếp tục đấu như vậy, ta cũng chẳng có chỗ nào tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở dĩ ta không nỡ đi, là bởi vì nếu như ta muốn đi, nhất định phải bỏ lại Phá Vực Phiên của ta
Chỉ cần ta có thể sử dụng Phá Vực Phiên khóa lĩnh vực của mấy người đối phương lại, ta có thể rời khỏi được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ban đầu ta quả thật không nỡ bỏ lại Phá Vực Phiên của ta, nhưng khi cục diện càng này càng tệ hơn, ta dự định bỏ lại Phá Vực Phiên rồi bỏ chạy
Mấy tên Thiên Mông Nhân này dường như đã đoán ra được ý nghĩ của ta, vậy mà bọn hắn liên thủ phá vỡ không gian, kéo ta đến nơi này
Sau khi đến nơi này, cho dù ta có bỏ lại Phá Vực Phiên cũng không thể chạy thoát được…”
Nói đến đây Lăng Trục Chân dường như nhớ ra cái gì đó, “Đúng rồi, làm sao các ngươi đến đây được?”
“Ta cảm nhận được đạo tắc của Vũ Trụ Thụ, sau đó ở một nơi tìm được vị trí giao thoa đạo tắc Không Gian, phá vỡ không gian tiến vào đây.” Mạc Vô Kỵ trả lời đơn giản, trong lòng vẫn đang suy nghĩ làm sao để tìm được Vũ Trụ Thụ
“Mạc đạo hữu, Lam đạo hữu, nơi này rất có thể là giới vực sinh tồn của tộc Thiên Mông
Chúng ta cùng nhau tìm kiếm ở chỗ này một chút, ta tin rằng sẽ có phát hiện.” Trong lòng Lăng Trục Chân vô cùng khâm phục Mạc Vô Kỵ, đổi thành hắn ta, chỉ sợ hắn ta không thể tìm được điểm giao thoa đạo tắc Không Gian này
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, “Không, nơi này có lẽ là một trong những nơi mà tộc Thiên Mông sinh tồn, nhưng chúng ta ở chỗ này tuyệt đối không thể tìm được tộc Thiên Mông, hơn nữa chúng ta cũng không có thời gian ở chỗ này tìm kiếm tộc Thiên Mông.”
KHông đợi Lăng Trục Chân hỏi, Mạc Vô Kỵ đã chủ động giải thích, “KHông gian giống như nơi chúng ta đang đứng có vô số, hơn nữa vô số không gian này cũng không dính liền nhau…”
“Sao ngươi biết được?” Bùi Cung Hổ bật hỏi theo bản năng
Mạc Vô Kỵ bình tĩnh nói, “Ta dùng thần niệm rà quét.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.