Lam Tiểu Bố lấy Thất Giới Thạch ra, bởi vì không có phương vị hư không, Thất Giới Thạch độn hành trong hư không với tốc độ nhanh nhất
ĐỐi với ba người bây giờ mà nói, chỉ cần tìm được tinh cầu có sự sống là được
Lúc đầu, Lam Tiểu Bố không nghĩ rằng có thể tìm được tinh cầu có sự sống trong thời gian ngắn, bọn hắn ở trong không gian sai chỗ kia không biết đã xuyên qua bao nhiêu vị diện rồi, ai biết bây giờ đang ở một phương hư không nào đó
Cũng may quy tắc trong hư không khiến bọn hắn biết, nơi này vẫn là vị diện vũ trụ cao cấp
Một năm sau, Thất Giới Thạch vẫn không tìm được bất cứ tinh cầu có sự sống nào cả, Lam Tiểu Bố dứt khoát bố trí một cái đại trận Khống Chế trên Thất Giới Thạch, bắt đầu bế quan
Chẳng những là Lam Tiểu Bố, Cú Mang và Mạc Vô Kỵ cũng đều bế quan
Cú Mang lấy được hai cái Vũ Trụ đạo quả chín vân, hắn ta dự định đột phá lên bước đại đạo thứ tám
Dựa theo lời Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố nói, ở trong hư không mà đột phá lên bước đại đạo thứ tám, so với đột phá lên bước đại đạo thứ tám ở đại vũ trụ thì càng có tiềm lực hơn
Dù sao thì hư không không phải là của một người nào đó, mà đại vũ trụ bây giờ lại mơ hồ có bóng dáng của tộc Thiên Mông
Cú Mang vô cùng tin tưởng lời Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố nói, bởi vì thực lực của hai người này, hắn ta đã chính mắt nhìn thấy
TRong lúc ba người bế quan, thời gian không ngừng trôi qua, chỉ chớp mắt đã qua mười năm, trong mười năm này, Thất Giới Thạch không biết đã xuyên qua bao nhiêu vị diện, vượt qua bao nhiêu hư không, nhưng không hề gặp được một tinh cầu có sự sống nào cả
Đừng nói là tinh cầu có sự sống, ngay cả thiên thạch và tinh cầu bị vứt bỏ trong hư không, cũng chẳng gặp được mấy lần
Bọn hắn đến vùng hư không này, tựa như là một vùng hoang vu chưa từng có dấu chân người
Ở trong vùng haong vu này, trừ Thất Giới Thạch đang không ngừng độn hành, không có bất cứ vật gì khác di động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù Lam Tiểu Bố đang bế quan, nhưng mà cũng không hề tu luyện, hắn vẫn đang nghiên cứu làm thế nào để thông qua Hỗn Độn diễn hóa ra thế giới
Cho dù là hắn hay là Mạc Vô Kỵ, đều là đại đạo tự thân
Nhưng cho dù hắn thôi diễn như thế nào, chỉ cần lấy đạo tắc đại đạo của bọn hắn làm đạo tắc khởi nguyên Hỗn Độn, ở trong Hỗn Độn chân chính diễn hóa ra thế giới, đều không thể tránh được có vết tích tồn tại của hai người
Nhưng mà cái này còn không phải là thứ thiếu hụt lớn nhất, thứ thiếu hụt lớn nhất chính là, mặc dù có đạo tắc Trường Sinh và đạo tắc Phàm Nhân bổ sung, nhưng khi diễn hóa ra thế giới, đạo tắc vẫn là lấy đạo tắc Trường Sinh làm đạo tắc khởi nguyên mà diễn hóa ra vô số quy tắc thiên địa và lấy đạo tắc Phàm Nhân làm đạo tắc khởi nguyên, lại diễn hóa tiếp ra vô số quy tắc thiên địa
Tốt nhất là đạo tắc Trường Sinh và đạo tắc Phàm Nhân có thể dung hợp được với nhau, tạo thành một đạo tắc khởi nguyên hoàn toàn mới
Nhưng mà ý nghĩ này, Lam Tiểu Bố lập tức bỏ qua, bởi vì cái này không thực tế
Hôm nay, Lam Tiểu Bố vẫn đang thôi diễn đạo tắc mới trong thế giới, đột nhiên cảm nhận được Giám Sát TRận trên Thất Giới Thạch nhắc nhở, gặp được giới vực mới
Lam Tiểu Bố lập tức xông ra khỏi nơi bế quan, trong phạm vi thần niệm của hắn chính là một giới vực vô vùng mênh mông, giống như tràng cảnh khi hắn nhìn thấy đại vũ trụ lúc trước
Chẳng lẽ đã trở lại đại vũ trụ rồi
TRong lòng Lam Tiểu Bố vui mừng, nhưng hắn lập tức biết đây không phải là đại vũ trụ
Mặc dù quy tắc thiên địa ở nơi này cũng cực cao, nhưng rõ ràng không phải là đại vũ trụ
“Tìm được giới vực có sự sống rồi?” Mạc Vô Kỵ cũng cảm nhận được Thất Giới Thạch chậm lại, đi ra khỏi nơi bế quan
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Chắc không phải là đại lục có sự sống, lúc trước ta còn tưởng rằng đã quay lại đại vũ trụ rồi, nhưng mà thần niệm quét ra, cái giới vực này dường như chẳng có chút hơi thở sự sống nào cả, nhưng hết lần này đến lần khác lại vô cùng mênh mông
Bất kể thế nào, chúng ta đi vào trong xem trước thứ.”
Thất Giới Thạch xông vào vùng giới vực này, mặc dù bên ngoài giới vực còn có hộ trận, nhưng mà bởi vì không có quy tắc thiên địa và nguyên khí thiên địa duy trì, sớm đã không còn tác dụng gì nữa
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Thất Giới Thạch đã dừng trên mặt đất
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ bước ra khỏi Thất Giới Thạch, hoàn toàn kinh sợ với cảnh tượng trước mắt
Đây là cảnh tượng gì
Rách nát
Hoang vu
Cái này cũng không thể hình dung được tình cảnh trước mắt này, cái Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố nhìn thấy chính là tuyêt vọng không thấy bờ bến…
Có lẽ không thể dùng tuyệt vọng để hình dung một cái giới vực, nhưng mà nơi này khiến Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cảm thấy, chính là hai chữ tuyệt vọng
Cho dù nơi này không có ai, không có một chút sự sống nào, không có một cây cỏ dại, thậm chí ngay cả bùn đất cũng chẳng có chút hơi thở, nhưng lại có thể cảm nhận được một loại tuyệt vọng
Thật giống như tất cả tu sĩ sinh tồn ở cái thế giới này, trơ mắt nhìn mọi thứ dần dần niết hóa, sau đó không có chút năng lực ngăn cản, từ từ biến mất
Nơi xa mặc dù có núi, nhưng cái núi này tựa như một đống tro giấy đã bị đốt vô số lần, không có bất cứ căn cơ nào
Mặc dù cũng có thể nhìn thấy biển, nhưng cái biển này cũng khiến người ta cảm thấy buồn bã không có sức sống, không có chút cảm giác tồn tại nào
Một cái thế giới vô cùng mênh mông thế này, rõ ràng đã từng là một vùng vũ trụ khổng lồ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau một hồi lâu, Mạc Vô Kỵ mới thì thào nói, “Ta có cảm giác, đây chính là Đại Thiên thế giới mà trước đó chúng ta tưởng tượng ra.”