“Mông Mỗ Đại Diễn đang đuổi giết ngươi
Vì sao?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc nhìn Mộng Nguyên, thực lực của Mộng Nguyên bây giờ trong mắt hắn chẳng là gì nữa, một bước đại đạo thứ năm, thật sự không là gì
Nhưng đối với một thế lực mà nói, cho dù là Mông Mỗ Đại Diễn, một bước đại đạo thứ năm cũng là một cường giả
Mông Mỗ Đại Diễn tự tìm đường chết sao
Lại đi truy sát một cường giả vốn thuộc về Mông Mỗ Đại Diễn như Mộng Nguyên
“Không phải Mông Mỗ Đại Diễn truy sát ta, mà là Tần Kình Thiên muốn truy sát ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà cho dù Tần Kình Thiên không truy sát ta, Mông Mỗ Đại Diễn truy sát ta cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.” Lúc Mộng Nguyên nói chuyện, khóe miệng lại tràn ra máu
Tần Kình Thiên muốn truy sát ngươi
Lam Tiểu Bố sửng sốt, lập tức nhìn về phía hư không xa xa, hắn mơ hồ cảm nhận được có một đạo độn quang đang nhanh chóng lao đến
Lam Tiểu Bố nói, “Cấm chế đã mở, ngươi lên trước rồi nói.”
Tần Kình Thiên đó, gia hỏa này hắn đã sớm muốn xử lý rồi, không ngờ còn có thể nhìn thấy gia hỏa này trong hư không
“Đa tạ Lam Đạo Chủ, Tần Kình Thiên đuổi đến, đi nhanh lên.” Mộng Nguyên khom lưng cảm tạ một câu, vừa nhảy lên Thất Giới Thạch không chút chần chừ
Nói một câu xong thì nuốt mấy viên đạo đan, sau đó ngồi xuống chữa thương
Đi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố chẳng hề động đậy
Mộng Nguyên mở to mắt, vội vàng nói, “Lam Đạo chủ, Tần Kình Thiên đuổi tới rồi, Tần Kình Thiên đã bước vào bước đại đạo thứ bảy, ngay cả Đạo Tổ cũng chưa chắc có thể thắng được hắn, bây giờ chúng ta chạy nhanh còn kịp.”
Thất Giới Thạch vẫn không hề động đậy, Mộng Nguyên thở dài, chỉ có thể tiếp tục chữa thương
Chỉ chưa đến mấy giây, một nam tử có vóc người cao lớn từ đằng xa độn gấp đến
ÁNh mắt Lam Tiểu Bố nhìn dưới chân nam tử này, đó là một thanh đao lớn màu đỏ
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều đã từng đấu với Tần Kình Thiên, biết pháp bảo của Tần Kình Thiên chính là một thanh hồng đao
Nhưng Lam Tiểu Bố khẳng định, hồng đao lúc trước của Tần Kình Thiên không phải là thanh đao này
Thanh hồng đao này có khí thế cường đại, hơn nữa khí thế sát phạt trên người hồng đao cực kỳ phù hợp với người đang đạp trên hồng đao, rõ ràng cái hồng đao này do chính người này luyện chế ra
“Ha ha, Thất Giới Thạch…” Tần Kình Thiên đột nhiên cười ha ha, vậy mà không kiêng nể gì bước lên Thất Giới Thạch, sau đó ánh mắt nhìn về phía Lam Tiểu Bố
Còn hồng đao dưới chân hắn ta, vẫn đang nâng hắn ta lên
Hắn ta chưa bao giờ nghĩ đến, ở chỗ này lại có thể nhìn thấy Lam Tiểu Bố, đồng thời có thể lấy được Thất Giới Thạch, quả nhiên, vận may tới thì cái gì cũng không cản nổi
“Lam Tiểu Bố à Lam Tiểu Bố, ngươi nói sao ngươi lại xui xẻo đến mức này chứ, ở nơi thế này mà cũng bị ta bắt được, ha ha ha…” Tần Kình Thiên thật sự không nhịn được vui mừng trong lòng, lại cười ha ha một lần nữa
Thật sự là vì Thất Giới Thạch đối với hắn ta mà nói quá quan trọng
Còn về chuyện bản thân có phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố hay không, ha ha, hắn ta chưa bao giờ nghĩ đến
Tần Kình Thiên hắn ta so với những người cùng cấp, hoàn toàn chưa từng gặp được đối thủ
Bây giờ thân thể hắn ta đã khôi phục, bước vào bước đại đạo thứ bảy, đừng nói là Lam Tiểu Bố, cho dù là bước đại đạo thứ tám, hắn ta cũng có thể dễ dàng nghiền sát
Lam Tiểu Bố nhìn Tần Kình Thiên từ trên xuống dưới, không thể không nói, bề ngoài Tần Kình Thiên vô cùng tốt, thân hình cao lớn, tóc dài rất tiên khí
Dáng vẻ lại cực kỳ anh tuấn, cộng thêm hồng đao đang ở dưới chân, khiến người ta cảm thấy một loại khí thế vô song
Lam Tiểu Bố thở dài, “Cái bề ngoài làm màu này của ngguơi, không đi hát hoa đán, đúng là uổng phí nhân tài mà.”
Tần Kình Thiên đã chuẩn bị tinh thần Lam Tiểu Bố sẽ chạy trốn, không ngờ Lam Tiểu Bố không những không trốn, ngược lại còn nói một câu khiến hắn ta khó hiểu
Nhưng mà hắn ta lập tức ném mấy cái trận kỳ ra, tay xòe ra, hồng đao lập tức nằm trong lòng bàn tay, hắn ta giống như phát hiện ra gì đó, cười ha ha, “Ta nói sao mà lá gan của ngươi lại lớn như vậy, hóa ra cũng đã bước vào bước đại đạo thứ bảy rồi
Đáng tiếc, bước đại đạo thứ bảy như ngươi đứng trước mặt người khác thì có thể phách lối, nhưng ở trước mặt Tần Kình Thiên ta, chỉ có thể chịu chết thôi.”
Lúc nói chuyện, lĩnh vực đại đạo của Tần Kình Thiên đã khóa Lam Tiểu Bố lại, còn về Mộng Nguyên, hắn ta hoàn toàn không coi trọng
Lam Tiểu Bố xòe ray ta, Trường Sinh Kích xuất hiện trong tay, sau đó thở dài nói, “Tần Kình Thiên, để ta đoán xem, chắc chắn ngươi chưa từng đến đại vũ trụ phải không?”
Sở dĩ Lam Tiểu Bố khẳng định Tần Kình Thiên chưa từng đến đại vũ trụ, cũng là vì Tần Kình Thiên không sợ hắn
Nếu như Tần Kình Thiên đến đại vũ trụ, nhất định sẽ biết hắn và Mạc Vô Kỵ đã giết chết và hủy đi không chỉ một hai bước đại đạo thứ tám và Đạo Tổ
Tần Kình Thiên có phách lối đến đâu, cũng không dám nói nhất định có thể thắng được cường giả bước đại đạo thứ tám hoặc cường giả cấp bậc Đạo Tổ
Tần Kình Thiên lạnh giọng nói, “Vậy mà ngay cả đại vũ trụ cũng biết, xem ra sau khi ngươi trốn đi cũng không phải không thu hoạch được gì
ĐÁng tiếc, cả đời này ngươi cũng đừng hòng đến đại vũ trụ.”
Sau khi Tần Kình Thiên nói xong, trường đao đã hóa thành một cái cầu vồng bổ xuống, giờ phút này toàn bộ không gian trên Thất Giới Thạch đều là sát thế cầu vồng
Cho dù không coi trọng Lam Tiểu Bố, thế nhưng khi Tần Kình Thiên ra tay lại chẳng có chút ý nghĩ khinh thường nào đối với Lam Tiểu Bố, vừa ra tay chính là toàn bộ sát thế