Khí Vũ Trụ

Chương 263: Ha ha




Bây giờ nàng muốn ra ngoài lịch luyện một chuyến, vậy mà tông môn lại muốn nàng nói vị trí của Ngũ Thải Tiên Chi, còn hỏi có người nào biết hay không
Giờ khắc này nàng chỉ cảm thấy may mắn, may mắn vì mình đã không nói đến chuyện Lam Tiểu Bố đã đưa nàng đến Ngũ Chi Huyền Giản, nếu như nàng nói ra, chỉ sợ không chỉ hại chính nàng, mà còn làm hại đến Lam Tiểu Bố
Hình tượng Tây Côn Lôn phái trong mắt nàng đã từng hùng tráng uy nghi, bỗng nhiên sụp đổ, thật sống như vất vả lắm nàng mới xây được một tòa lầu cao vạn trưởng, đột nhiên biến mất
Liễu Ly đờ đẫn lắc đầu, nàng muốn nói gì đó, nhưng lại nghẹn lại, một chữ cũng không thể nói ra
Thánh Nữ truyền thừa
Ha ha, tất cả thật nực cười
Ngọc Tương Y lại nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần không có ai biết là được
“Sư phụ, ta muốn rời khỏi tông môn.” Một hồi lâu sau, Liễu Ly mới khôi phục năng lực nói chuyện, giọng nói của nàng đã không còn thanh thúy như trước, mà khàn khàn rệu rã
Ngọc Tương Y cũng ảm đạm nói, “Ra ngoài giải sầu một chút cũng tốt, luôn luôn ở lại tông môn cũng sẽ nhàn đến hoảng…”
Ngọc Tương Y hình như còn có điều gì đó không nói ra, Liễu Ly đã hiểu, nàng lấy ra một cái ngọc giản, dùng thần niệm khắc một vài thứ vào đó rồi đưa cho Ngọc Tương Y, “Sư phụ, lúc trước ta đã nhìn thấy Ngũ Thải Tiên Chi ở đây…”
Ngọc Tương Y nhanh chóng nhận lấy ngọc giản, trong ngọc giản vẽ hai mặt vách đá, bên dưới là một dòng suối, trong đó có một bên vách đá có Ngũ Chi Dịch rơi xuống, hơn nữa nơi mà Ngũ Chi Dịch rơi xuống đã được Liễu Ly khoanh tròn, đồng thời ghi chú rõ Ngũ Thả Tiên Chi và Linh Tủy Tinh
Sau khi nhìn ngọc giản, Ngọc Tương Y áy náy nói, “Ly nhi, là tông môn nợ người.”
Liễu Ly lắc đầu, “Không, tông môn không nợ ta, chuyện ta làm mấy năm nay, đều là do tông môn giúp ta có được.”
Nàng cũng không nợ tông môn, thứ nàng để lại cho tông môn, đã đền đáp đủ những gì tông môn đã bỏ ra cho nàng
Còn Ngũ Chi Huyền Giản, đó là nơi Lam Tiểu Bố phát hiện ra, nàng không có tư cách nói
Ngọc Tương Y lấy một cái kiếm phù đưa cho Liễu Ly, “Ly nhi, bây giờ tu vi của ngươi càng ngày càng yếu, ở bên ngoài gặp chuyện gì thì lập tức kích phát kiếm phù.”
Liễu Ly không nhận kiếm phù này, mà nói
“Sư phụ, ta định rời khỏi Tây Côn Lôn phái, ta muốn đi hết quãng đường của ta, ở lại tông môn ta chỉ là một thứ vướng víu mà thôi.”
Ngọc Tương Y sửng sốt, hiểu rõ Liễu Ly muốn thoát ly khỏi Tây Côn Lôn phái
Một lát sau nàng mới cất kiếm phù đi, thở dài nói, “Thật xin lỗi, là sư phụ làm không tốt.”
Liễu Ly không trả lời, nàng đứng lên giao ngọc bài của đệ tử truyền thừa trên người ra, sau đó cúi người hành lễ với Ngọc Tương Y, rồi từ từ đi ra ngoài
Ngọc Tương Y ngơ ngác nhìn bóng lưng đệ tử, giờ khắc này, trong lòng nàng chỉ cảm thấy áy náy
Thế nhưng có một số việc, nàng không thể làm chủ được

Liễu Ly không biết mình rời khỏi tông môn như thế nào, nàng cảm thấy mình có chút mờ mịt, nàng không biết mình nên đi đâu, kết thúc ở nơi nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mãi đến khi rời khỏi tông môn rồi, nàng mới nhớ đến mình không còn là đệ tử của Tây Côn Lôn phái nữa
Thở dài, lấy phi thuyền ra, thậm chí còn không phân biệt được phương hướng, trực tiếp khởi động phi thuyền
Chỉ nửa ngày, Liễu Ly lập tức ngừng lại
Mặc dù tu vi của nàng đang giảm xuống, nhưng bây giờ vẫn là Kim Đan cảnh, phía sau có người theo dõi, nàng cũng có thể nhận ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phi thuyền Liễu Ly vừa dừng lại, một chiếc phi thuyền đã đến bên cạnh phi thuyền của Liễu Ly
“Hạnh Nghi sư tỷ?” Liễu Ly nhìn nữ từ vừa bước từ trên phi thuyền xuống gọi một tiếng, lập tức nói, “Hạnh Nghi sư tỷ, ngươi đến tiễn ta sao?”
Nữ tử kia tên là Triệu Hạnh Nghi, là đại đệ tử của Ngọc Tương Y
Nhưng bàn về mức độ cưng chiều thì kém xa tít tắp Liễu Ly
Liễu Ly chẳng những là đệ tử được cưng chiều nhất Côn Độ phong, mà còn là đệ tử đứng đầu ở Tây Côn Lôn phái, bởi vì nàng là người ứng tuyển tốt nhất cho vị trí Thánh Nữ
Triệu Hạnh Nghi cúi đầu, trên mặt tràn đầy áy náy và kháng cự
Sắc mặt Liễu Ly lại càng tái nhợt, nàng hiểu rõ, đây là đến diệt khẩu
Diệt khẩu có hai nguyên nhân, thứ nhất là vì nàng có khả năng đã xem “Đệ Nhị Đạo Điển”, thứ hai là liên quan đến Ngũ Thải Tiên Chi trong hẻm núi kia
Bây giờ nàng không còn là đệ tử của Tây Côn Lôn phái nữa, cho nên tông môn sẽ không cho phép nàng mang theo những bí mật này rời khỏi
Lòng dạ sư phụ thật là độc ác, thật buồn cười, trước kia nàng còn vì chuyện mình là Thánh Nữ của Tây Côn Lôn phái mà kiêu ngạo, xem tất cả mọi người là sâu kiến
Ngay cả vị sư tỷ trước mắt này, bình thường khi nhìn thấy nàng cũng phải chủ động chào hỏi nàng một câu
“Thật xin lỗi, Ly sư muội, ta…” Triệu Hạnh Nghi không thể nào biểu đạt được những cảm xúc từ tận đáy lòng, nàng cũng không muốn đến đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Ly cười thê lương, “Đây là báo ứng của ta thôi, ngươi ra tay đi.”
Liễu Ly nhắm mắt lại, ngay cả phản kháng cũng không làm
Triệu Hạnh Nghi nhìn Liễu Ly đang nhắm mắt, vành mắt đỏ lên, mặc dù bình thường người sư muội này vô cùng cao ngạo, ai cũng xem thường, nhưng không phải là loại tiểu nhân hèn hạ
Thấy đã lâu mà Triệu Hạnh Nghi vẫn không ra tay, Liễu Ly mở mắt bình tĩnh nhìn Triệu Hạnh Nghi, “Hạnh Nghi sư tỷ, ngươi ra tay đi, ta sẽ không trách ngươi.”
CÓ một số việc dùng cả đời cũng nhìn không thấu, nhưng cũng có khi chỉ trong nháy mắt đã có thể thấu triệt
Liễu Ly nàng bây giờ đã nhìn thấu cái gọi là tông môn cấp năm rồi, Tây Côn Lôn phái danh tiếng thật lớn, uy thế cũng lớn
Theo lời Lam Tiểu Bố nói thì, ha ha
Triệu Hạnh Nghi thở dài, lấy ra một thứ đưa cho Liễu Ly, “Ly sư muội, đây là pháp bảo mặt nạ mà ta cất giữ, chưa từng dùng qua, ngươi cầm đi đi
Từ nay về sau, cái tên Liễu Ly này sẽ vĩnh viễn biến mất, Liễu Ly đã bị sư tỷ Triệu Hạnh Nghi của nàng nhẫn tâm giết chết
Ta đi đây, ngươi tự bảo trọng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.