TRong lòng Bành Quản dâng lên tuyệt vọng, mặc dù bây giờ hắn ta đã biết rõ trước đó mình không thể nhìn thấu được cảnh giới của Lam Tiểu Bố, là bởi vì cảnh giới của Lam Tiểu Bố mạnh hơn xa hắn ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng cái hắn ta không hiểu chính là, chuyện này sao có thể
Hắn ta đã tiến cấp đến gần bước đại đạo thứ sáu rồi, mạnh hơn xa hắn ta, chẳng là là bước đại đạo thứ bảy, thậm chí là bước đại đạo thứ tám
Phải biết rằng vùng vũ trụ phía bên kia Thần Vị Môn chỉ là vũ trụ cấp thấp, ở vũ trụ cấp thấp thì làm sao có cường giả cao hơn bước đại đạo thứ sáu
Nếu như nói đến thực lực càng mạnh hơn, bây giờ phía bên kia Thần Vị Môn đang bắt đầu niết hóa, cho dù có loại cường giả này, cũng sẽ không vượt qua Thần Vị Môn mà đến đây, mà nên tìm kiếm nơi an toàn hơn mới đúng
Nhìn thành thành chủ Bành Quản này ở trước mắt Lam Tiểu Bố chẳng có chút năng lực phản kháng nào, tất cả tu sĩ đi cùng Bành Quản đều ngây dại
Cho dù có người rất muốn chạy trốn, nhưng bọn hắn biết rất rõ, thứ nhất với loại cường giả như Lam Tiểu Bố, bọn hắn không thể nào chạy thoát được, thứ hai là cho dù Lam Tiểu Bố cho phép bọn hắn chạy trốn, bọn hắn cũng không thể chạy ra khỏi Nhân Hoàng thành
Bởi vì tu sĩ Nhân tộc mà rời khỏi Nhân Hoàng thành, đều là con rơi để giao dịch cho dị tộc
Trong lòng Di Kỷ vô cùng vui mừng, hắn ta lại đúng rồi
Lam Tiểu Bố quả nhiên là vì không hề sợ hãi, cho nên mới đứng ở chỗ này, hắn ta không đoán sai
Lam Tiểu Bố phong ấn tu vi của Bành Quản lại, ném Bành Quản lên mặt đất, thuận miệng nói, “Ngươi cứ đi theo ta trước đã, ta còn có vài lời cần hỏi ngươi.”
Nói xong câu đó, Lam Tiểu Bố đi về phía cái phong ấn trận bàn kia, bây giờ còn chưa thể giết Bành Quản được, còn một vài chuyện hắn cần phải hỏi gia hỏa này
Sắc mặt Bành Quản tái nhợt, hắn ta cũng chẳng dám vi phạm ý tứ của Lam Tiểu Bố, đi theo sau lưng Lam Tiểu Bố, bước chân có chút yếu ớt
Trong lòng hắn ta có lẽ đang sợ mình sẽ không có cơ hội sống sót, nhưng hắn ta không có bất cứ dũng khí nào để chạy trốn, hoặc là trong lòng hắn ta cũng hiểu rõ, trước mặt loại cường giả có thực lực như Lam Tiểu Bố, muốn chạy trốn là chuyện hài mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thành chủ, Đại Nguyên Thánh Tử đến đây thăm hỏi.” Một tên chấp sự của Nhân Hoàng thành từ đằng xa độn đến, rõ ràng là không có nhìn thấy tình cảnh trước đó thành chủ của bọn hắn bị Lam Tiểu Bố ném xuống đất, sau khi đến nơi, thế mà còn khom người thi lễ với Bành Quản, giọng nói vô cùng kính cẩn
Nhưng mà sau khi nói xong, hắn ta mơ hồ cảm giác có gì đó không đúng
Bởi vì thành chủ Nhân Hoàng thành Bành Quản của bọn hắn hình như có chút cổ quái, cả người chẳng có chút tinh thần nào, hơn nữa lại trở nên nơm nớp lo sợ
So ra thì, người trẻ tuổi đi phía trước kia, thành chủ hình như đã biến thành tùy tùng của người ta rồi
Lam Tiểu Bố không để ý, hắn đã đi đến bên ngoài trận bàn
Bên ngoài trận bàn còn có mấy người đang bố trí đại trận công kích, sau khi bọn hắn nhìn thấy Bành Quản, lập tức dừng động tác, tất cả đều khom người thi lễ với Bành Quản
Lam Tiểu Bố vung tay ra đập mấy cái, mấy tên tu sĩ bố trí đại trận công kích kia, bị Lam Tiểu Bố đập nát thành cặn máu
“Ha ha ha…” Một giọng cười to truyền đến, sau đó một nam tử trẻ tuổi mặc áo lục bước đến
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Bành thành chủ, cái Nhân Hoàng thành này của ngươi hình như ngoại tộc nào cũng có thể tiến vào nhỉ, ngươi làm thành chủ cái quái gì chứ.”
Nhìn thấy nam tử mặc áo lục này đến, Lam Tiểu Bố đã biết, sở dĩ Nhân Hoàng thành tồn tại, cũng không phải là vì ngoại tộc không thể công kích được vào trong, mà là có nguyên nhân khác
Bởi vì người ta tùy tiện tiến vào, hoàn toàn không có ai ngăn cản
“Đúng, đúng, là vãn bối có tội.” Bành Quản ngay cả đầu cũng không dám ngẩn lên, hắn ta chỉ hy vọng Lam Tiểu Bố xét thấy hắn ta ngoan ngoãn, tha cho hắn ta một mạng
“Bành thành chủ, ta không chờ ngươi đi nghênh đón được nữa, dứt khoát tiến vào luôn
Nhanh gom hết nhân tu có tư chất tốt nhất tại quảng trường, ta muốn lựa chọn mấy người dùng gấp.” Nam tử mặc áo lục này vẫn chưa đến gần, đã lớn tiếng nói
Theo suy nghĩ của nam tử mặc áo lục này, Bành Quản nhất định sẽ lập tức nói, có chuyện quan trọng gì, mà cần Thánh Tử tự mình đến chọn người thế
Nhưng mà khiến hắn ta kỳ quái là, hắn ta không hề nghe thấy tiếng trả lời của Bành Quản, chứ đừng nói mấy lời khách sáo
Ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía nam tử mặc áo lục này, gia hỏa này nhìn chẳng khác gì tu sĩ Nhân tộc
Chỗ khác biệt duy nhất chính là tại mi tâm của gia hỏa này có thêm một con mắt… Không đúng, hình như chỉ có bốn ngón tay
Sau đó ánh mắt Lam Tiểu Bố chuyển sang mấy tên tùy tùng của nam tử mặc áo lục này, phát hiện bọn họ đều có ba mắt, bốn ngón tay
“Ngươi cần tu sĩ Nhân tộc để làm gì?” Lam Tiểu Bố hỏi
“Được nhiên là cướp đi thức hải và đạo mạch…” Nam tử mặc áo lục nói được một nửa thì đột nhiên cảm thấy không đúng, lập tức lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, “Ngươi là ai?”
Cũng không phải là vì nói ra mục đích của mình, bởi vì mục đích của hắn ta, ai ai cũng biết, hắn ta cũng không phải chỉ mới nói một lần
Lam Tiểu Bố không để ý đến nam tử mặc áo lục này, mà nhìn về phía Bành Quản
Bành Quản vội vàng nói, “Đại Nguyên tộc quả thật có rất ít người đoạt xá tu sĩ Nhân tộc, bọn hắn cho rằng thân thể của mình càng phù hợp với đại đạo hơn Nhân tu
Nhưng bọn hắn không có thức hải, đạo mạch của bọn hắn thì vừa mảnh lại vừa ngắn, cho nên bọn hắn mới cướp đi thức hải của tu sĩ Nhân tộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những thức hải này trừ để cho chính mình dùng, còn có thể luyện chế thành thế giới
Bọn hắn có cách luyện chế thức hải của tu sĩ Nhân tộc thành tiểu thế giới, sau đó thông qua thủ đoạn nào đó, khiến tiểu thế giới này trưởng thành thành thế giới hoàn thiện
Còn cướp đi đạo mạch, cũng giống như thức hải, lấy đạo mạch của tu sĩ Nhân tộc để bọn họ sử dụng, chỉ là qua nhiều năm rồi, bọn hắn vẫn không thành công.”