Không đợi hắn ta đưa ra lựa chọn một lần nữa, một cái cự xúc đột nhiên từ đằng xa bay đến, sau đó hắn ta trơ mắt nhìn cái cự xúc này đâm xuyên qua ngực mình, ghim hắn ta trong hư không
Đây là Đồng hộ pháp Địa Tộc ĐỊa Nguyên Sạn, đó chính là suy nghĩ cuối cùng của tu sĩ Thú Hồn tộc họ Khuyết kia
Cùng lúc đó, tảng băng của Đình Nguyệt Nhân đã bị Lam Tiểu Bố đập vỡ thành bốn mảng, bốn mảng băng này cùng với Đình Nguyệt Nhân, đều bị ghim trong hư không
So với Thánh tử của Đại Nguyên tộc kia, Đình Nguyệt Nhân chắc hẳn còn tốt hơn một chút, ít nhất thì mi tâm của nàng không bị ghim lại
“Ngươi…” Đình Nguyệt Nhân lạnh cả người nhìn Lam Tiểu Bố, thực lực này cho dù có diệt đi Đại Nguyên tộc cũng thừa thãi
Đại Nguyên tộc xong rồi, đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu Đình Nguyệt Nhân
Vậy là xong rồi
Tất cả mọi người không dám tin nhìn tình cảnh trước mắt
Mấy chục vạn quân tu sĩ Đại Nguyên tộc, trước Đại Thiết Cát Thuật đã hôi phi yên diệt, hiện trường giống như một cái lò sát sinh
Đừng nói là đại quân tu sĩ bình thường, cho dù là hai gia hỏa bước đại đạo thứ sáu kia, trước Đại Thiết Cát Thuật của Lam Tiểu Bố, cũng không ngoài dự đoán mà hôi phi yên diệt
Mà Đình Nguyệt Nhân hung danh hiển hách kia, trước đó phách lối bao nhiêu, bây giờ thì thê thảm bấy nhiều
Trước mắt nàng chỉ còn lại một hơi, nàng và cường giả họ Khuyết của Thú Hồn tộc kia, chẳng những bị ghim lại, ngay cả thế giới của họ cũng bị Lam Tiểu Bố tiện tay mở ra, đồ tốt vô cùng vô tận, toàn bộ đều bị Lam Tiểu Bố cuốn đi
Ngân Linh Tử đang định liều mạng xông lên cũng cất pháp bảo lại, sau khi khiếp sợ qua đi thì chính là xấu hổ, hắn ta còn dự định liều mạng, giết một tên là đủ vốn, kết quả chỉ trong khoảng thời gian, Lam Tiểu Bố đã giết sạch sẽ rồi, hoàn toàn không có chuyện cho hắn ta
Khó trách Chân sư muội lại nói, Lam Tiểu Bố mà nàng quen biết không phải là người bình thường, bây giờ xem ra, đâu chỉ là không bình thường chứ
Đây là nghịch thiên đó
Năm đó khi xảy ra đại chiến Thần Ma, Ngân Linh Tử hắn ta mặc dù kkhông tính là gì cả, nhưng hắn ta đã từng nhìn thấy rất nhiều cường giả, nhưng những cường giả kia so với Lam Tiểu Bố trước mắt này, hình như ngay cả tôm tép cũng không bằng
Tên tu sĩ trước đó định đầu nhập Đại Nguyên tộc, kết quả lại bị Đại Nguyên tộc mỉa mai, lúc này đang cẩn thận lui về sau
Hắn ta chỉ hy vọng sẽ không có ai chú ý đến hắn ta, chờ hắn ta lủi vào trong đám người trốn đi
Nhưng ánh mắt Lam Tiểu Bố hết lần này đến lần khác lại nhìn về phía hắn ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tiền bối pháp lực vô song…” Nam tử này nở nụ cười nịnh nọt, chỉ là vừa nói được đến đó, một ngọn lửa đã bay đến chỗ hắn ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếng kêu đau đớn thảm thiết truyền ra từ trong đám lửa, trong lòng hắn ta vô cùng hối hận, hoàn toàn không có lời nào có thể nói được
Chỉ cần thêm nửa nén hương thôi, không, chỉ cần thêm mười giây nữa, hắn ta sẽ không trở thành phản đồ Nhân tộc, cuối cùng còn bị đốt chết
Cả người Bành Quản đều đang run rẩy, ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía hắn ta “Ngươi tự vẫn đi, ta cho phép ngươi tự vẫn.”
Sau khi nghe thấy câu đó, Bành Quản lập tức cảm nhận được tu vi đã khôi phục lại, hắn ta khom người thi lễ, “Đa tạ tiền bối cho phép Bành Quản tự vẫn.”
Nói xong câu đó, Bành Quản dùng tốc độ nhanh nhất đánh nát sinh cơ của mình, tự vẫn ở trước mặt Lam Tiểu Bố, hắn ta cũng chỉ cho phép bản thân luân hồi, thậm chí còn không dám giữ lại ký ức
Bởi vì hắn ta lo lắng, lỡ như Lam Tiểu Bố đổi ý, sợ rằng mình sẽ bị thiêu chết, kết quả cũng là thần hồn câu diệt
Cho dù tự vẫn, hắn ta cũng không hiểu vì sao Lam Tiểu Bố lại để cho hắn ta tự vẫn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên thực tế, đừng nói là Bành Quản, cho dù là những người còn lại cũng không hiểu, vì sao Lam Tiểu Bố lại cho phép Bành Quản tự vẫn
Bởi vì thủ đoạn Lam Tiểu Bố xử trí dị tộc, còn cả đốt chết phản đồ của Nhân tộc, có thể thấy được trong mắt hắn hoàn toàn không chứa được một hạt cát
Lam Tiểu Bố hình như tự có suy nghĩ của mình, Bành Quản thật sự là một tiểu nhân, bản rẻ tu sĩ Nhân tộc trong Nhân Hoàng thành, có được thủ đoạn sinh tồn
Nhưng có một điều Lam Tiểu Bố vẫn cảm tạ tên tiểu nhân ham sống sợ chết này, nếu như Bành Quản không có tính tình như vậy, thế thì sau khi hắn đến Nhân Hoàng thành, đừng nói là Bành Quản còn đang công kích trận bàn của Ngân Linh Tử, chỉ sợ tất cả người từ Trường Sinh Thánh Đạo thành đến đây đều đã bị tàn sát hết rồi
Thực lực của Nhân Hoàng thành, so với thực lực của những chủng tộc ở nơi này, không nằm trên cùng một phương diện
Cũng bởi vì Bành Quản sợ chết, cho nên mới khiến Nhân tộc có thể kéo dài hơi tàn đến bây giờ
Chờ Lam Tiểu Bố nhìn về phía mọi người, tất cả mọi người đã yên lặng
Lạc Thải Tư và Tô Sầm thì vô cùng kích động, các nàng nghĩ, Tiểu Bố đã cường đại như vậy, thế thì các nàng cũng không cần thiết phải ở lại một chỗ trốn tránh nữa rồi
“Các vị, vùng vũ trụ kia của chúng ta đã bắt đầu niết hóa, cụ thể vì nguyên nhân gì mà niết hóa, ta cũng không rõ lắm, nhưng mà một khi vũ trụ mênh mông niết hóa, tu sĩ Nhân tộc có thể sốt sóng, hoàn toàn là vạn không còn một.”
Giọng nói của Lam Tiểu Bố không lớn, nhưng lại có thể truyền đến tai của mỗi người
“Bởi vì ta còn chưa xong việc cần làm, cho nên nhất định phải trở lại vũ trụ lúc đầu, tu sĩ Nhân tộc muốn đi cùng ta, xin hãy chuẩn bị kỹ lưỡng
Sau khi ta rời đi, sẽ không quay về nữa…”
Nghe thấy Lam Tiểu Bố muốn rời khỏi vùng vũ trụ này, đông đảo tu sĩ Nhân tộc đều trợn tròn mắt
Vốn dĩ bọn hắn nghĩ rằng, có loại hậu thuẫn cường đại như Lam Tiểu Bố, cho dù ở vùng vũ trụ này, Nhân tộc cũng có thể sống được