Khí Vũ Trụ

Chương 310: Thượng Quan Tiểu Y




Sâu trong địa lao của Cổ Tinh Sơn, có một phạm nhân tóc tai bù xù, toàn thân toát ra mùi khó ngửi đang ngồi trong một góc nhà tù
Cũng không biết đã ngồi bao lâu, tên phạm nhân này vẫn không hề cử động một chút nào
“Loảng xoảng!” Tiếng cửa sắt nhà tù mở ra, tên phạm nhân vốn không động đậy chút nào lại kinh ngạc ngẩng đầu
Nhà tù này không phải nơi mà người bình thường có thể đi vào
Bời vì bên ngoài có một khốn trận cấp sáu, muốn tiến vào nhất định phải được sự đồng ý của tông chủ
Cho nên mấy trăm năm qua, nhà tù này rất hiếm khi được mở ra, lần trước nó được mở ra là lúc nào
Đúng rồi, lần trước khi cửa phòng giam mở ra, cách bây giờ hình như đã hơn ngàn năm rồi…
Đi vào là một nữ tu, nàng kính cẩn khom người với phạm nhân, sau đó hai tay nâng một bộ quần áo sạch sẽ nói, “Thượng Quan tiền bối, tự ngài niệm quyết thanh tẩy một chút, sau đó thay đổi quần áo rồi ra ngoài với ta.”
Nữ tu này nói xong, còn chủ động lấy ra trận kỳ phá giải khốn trận giam cầm phạm nhân và cấm chế trên người
Thượng Quan Tiểu Y vô cùng kinh ngạc nhìn nữ tu trước mặt, nàng đứng lên
Không biết đã bao lâu rồi nàng chưa đứng lên, nàng thậm chí còn đứng không vững
Qua một lúc lâu sâu mới thở dài một hơi, chậm rãi nói, “Là ai muốn ta ra ngoài?”
Đã qua một khoảng thời gian dài không nói chuyện, giọng nói của nàng vô cùng khàn, không rõ chữ
Từ khi bị cầm tù ở Cổ Tinh Sơn, cấm chế trên người nàng chưa từng mở ra
Nhà tù này thì được mở ra vô số lần, mỗi lần cách nhau bao nhiêu lần, nàng đã quên rồi
Lần này có ý gì, vậy mà lại mở cấm chế trên người nàng ra
Thượng Quan Tiểu Y sẽ không cho rằng Cổ Tinh Sơn đang định nhử nàng, sau đó giết chết nàng
Với cách làm việc của Cổ Tinh Sơn, muốn giết nàng hoàn toàn không cần phải vẽ thêm chuyện như vậy
Nữ tu nhanh chóng thi lễ, “Thượng Quan tiền bối, vãn bối không biết vãn bối chỉ nghe lệnh làm việc.”
Thượng Quan Tiểu Y gật đầu, niệm Thanh Thủy Quyết và Khứ Trần Quyết tẩy rửa cho bản thân mấy lần
Sau đó đổi bộ quần áo sạch sẽ kia
Không biết đã bị nhốt bao nhiêu năm, cho dù đã tẩy rửa rồi, màu da của Thượng Quan Tiểu Y vẫn sạm đen, cả người giống như da bọc xương, không có chút sức sống nào
Hốc mắt lõm sâu xuống, ánh mắt ảm đạm
Nữ tu nhanh chóng lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Thượng Quan Tiểu Y, “Tiền bối, đây là nhẫn của ngài.”
Có ý gì đây
Ngay cả nhẫn trữ vật cũng trả lại cho mình
Nhưng mà Thượng Quan Tiểu Y biết đối phương nhất định sẽ không nói cho nàng biết
Nàng không do dự, đeo nhẫn lên, chiếc nhẫn này không phải là của nàng, mà đồ vật bên trong cũng không phải của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thượng Quan tiền bối, nếu như ngài đã chuẩn bị xong, vậy mời đi cùng ta ra ngoài.” Nữ tu kính cẩn nói
“Dẫn đường.” Thượng Quan Tiểu Y nói ngắn gọn, cho dù đã bị nhốt vô số năm, trong xương cốt của nàng vẫn là Thượng Quan Tiểu Y lúc trước

Lam Tiểu Bố còn đang thưởng thức linh tửu, một nữ tu đã dẫn theo một nữ tử gầy trơ cả xương, mái tóc khô cứng đến
“Thượng Quan đạo hữu, trước đó Cổ Tinh Sơn ta đã đối đãi khá lơ là, mời ngồi.” Thạch Hải Luật nhìn thấy người tới, lập tức đứng lên nói
Vừa nói xong đã lấy hai chiếc nhẫn ra, một cái đưa cho Lam Tiểu Bố, một cái đưa cho Thượng Quan Tiểu Y
Thượng Quan Tiểu Y không nói gì, chỉ nhìn chén linh tửu được đưa tới trước mặt nàng, nàng cũng không do dự gì cả, trực tiếp bưng chén lên uống một hơi, sau đó lạnh lùng nói, “Thạch tông chủ gọi ta đến đây là có chuyện gì
Không cần nói vòng vo chi nữa, cứ nói thẳng đi.”
Không hề nhận lấy chiếc nhẫn kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố lại nhẫn lấy chiếc nhẫn thuộc về hắn, bên trong nhẫn có một đầu linh mạch trung phẩm, còn có mười bình linh tửu, đúng là Lưu Tinh Sương Lộ mà trước đó hắn đã khen trước đó
“Vậy thì đa tạ.” Lam Tiểu Bố cất chiếc nhẫn đi, sau đó nói với Thượng Quan Tiểu Y, “Thượng Quan đạo hữu, ngươi cứ cất chiếc nhẫn này đi, ta làm phiền Thạch tông chủ thời gian dài như vậy, cũng nên cáo từ rồi.”
“Ngươi là người nào?” Thượng Quan Tiểu Y nhìn Lam Tiểu Bố, giọng điệu vẫn vô cùng lạnh nhạt
Bị Cổ Tinh Sơn giam cầm không biết đã bao nhiêu năm, khi Cổ Tinh Sơn còn chưa ép hỏi ra bí mật từ nàng, nàng không tin Cổ Tinh Sơn sẽ thả nàng đi
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Ta là thành chủ Lam Tiểu Bố của Mưu Bắc tiên thành, được Thượng Quan Bất Minh đạo hữu nhờ vả, dẫn người rời khỏi Cổ Tinh Sơn.”
“Bất Minh tổ thúc?” Thượng Quan Tiểu Y giật mình, nhanh chóng nắm lấy chiếc nhẫn mà Thạch Hải Luật đưa đến nói với Lam Tiểu Bố, “Đa tạ Lam thành chủ.”
Nàng có rất nhiều lời muốn hỏi, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ, nhưng lời kia không nên nói ở nơi này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Thượng Quan Tiểu Y đi theo Lam Tiểu Bố rời khỏi Cổ Tinh Sơn, tông chủ Thạch Hải Luật của Cổ Tinh Sơn đưa tiễn đến tận cửa lớn, miệng còn cười tủm tỉm nói, “Hoan nghênh Lam tông chủ thường xuyên ghé chơi.”
Lam Tiểu Bố cười cười, “Lời Thạch tông chủ nói là thật lòng sao?”
Thạch Hải Luật bị Lam Tiểu Bố hỏi lại mà nghẹn lời, không đợi hắn nói tiếp, Lam Tiểu Bố đã cười ha ha nói, “Cáo từ.”
Thượng Quan Tiểu Y lúc này cũng nghe ra được, Thạch Hải Luật không hề chào đón Lam Tiểu Bố, nhưng mà không dám có bất kỳ hành động vô lễ nào với Lam Tiểu Bố
Khi Thượng Quan Tiểu Y đi theo Lam Tiểu Bố đến cửa lớn Cổ Tinh Sơn, đi lên chiếc phi thuyền linh khí cực phẩm kia, nàng có chút khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, “Lam thành chủ, phi thuyền này hình như là pháp bảo của Cửu Châu Sơn
Ngươi và Cửu Châu Sơn…”
Cửu Châu Sơn cũng không phải là nơi tốt đẹp gì, năm đó còn cùng Cổ Tinh Sơn chèn ép Tiểu Vạn Thọ sơn
Lam Tiểu Bố cười ha ha nói, “Trước đó không lâu Mộc Dương Chiết của Cửu Châu Sơn dẫn người đến Mưu Bắc tiên thành ta kiếm chuyện, bị ta giết một tên, sau đó thì hắn hốt hoảng chạy trốn
Chiếc phi thuyền này Mộc Dương Chiết không kịp lấy đi, ta bèn sử dụng nó thay cho đi bộ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.