Nói đến đây, Thượng Quan Tiểu Y hình như nhớ ra chuyện gì đó, “Có lẽ ngươi cũng không biết đến sư phụ ta, nhưng sư tổ của ta thì có lẽ ngươi có biết đến một chút, hắn tên là Mã Toại, cho dù có ở vũ trụ Đại Hoang, thì cũng là một người có chút danh vọng.”
Lam Tiểu Bố có vẻ hơi xấu hổ, hắn quả thật không biết Mã Toại là ai
Thượng Quan Tiểu Y đã nhìn ra được Lam Tiểu Bố xấu hổ, giải thích, “Ngươi đã từng nghe nói đến Kim Cô Tiên chưa
Sư tổ ta chính là Kim Cô Tiên
Năm đó Hoàng Long chân nhân cũng không phải là đối thủ của sư tổ ta, đã bị sư tổ ta giết chết.”
Thượng Quan Tiểu Y nói đến đây, Lam Tiểu Bố lập tức nghĩ ra
Hoàng Long chân nhân chính là đệ tử Thánh Nhân mà, còn là một trong Ngọc Hư Thập Nhị Tiên, nhưng mà gia hỏa này cũng bị thua trong tay Kim Cô Tiên, nếu như không nhờ có Nguyên Thủy cứu giúp, gia hỏa này cũng đã ngỏm củ tỏi rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thể xử lý được Hoàng Long chân nhân, người sư tổ này của Thượng Quan Tiểu Y quả thật rất trâu bò
Trong lòng Lam Tiểu Bố thầm than, đệ tử của Tiệt giáo chết nhiều như vậy, cũng không thấy Thông Thiên Thánh Nhân đến cứu
Tam Tiêu, Triệu Công Minh là mấy nhân vật mà Lam Tiểu Bố ưa thích, cuối cùng cũng chết hết
“Mặc dù sư phụ ta không có được toàn bộ chân truyền từ sư tổ ta, nhưng cũng là người nổi bật ở Nguyên Châu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi Nguyên Châu bị tách ra, hắn đã bước vào Địa Tiên cảnh, đồng thời muốn dẫn ta đi xuyên qua tường đại đạo
Chỉ là chúng ta vẫn còn thiếu một món pháp bảo phi hành đỉnh cấp, lúc đó sư phụ ta lập tức nghĩ đến Tinh Không Chu của Khí Tiên Phủ…”
Thượng Quan Tiểu Y thở dài, “Lúc đó Tinh Không Chu của Khí Tiên Phủ đang ở trong tay Trì Giang Nghiệt, sư phụ ta dẫn ta đi tìm Trì Giang Nghiệt
Lúc đó Trì Giang Nghiệt vừa bước vào Nhân Tiên cảnh, vẫn chưa quay về Khí Tiên Phủ
Sau khi nghe thấy lời mời của sư phụ ta, hắn lập tức đồng ý
Nhưng mà hắn có một yêu cầu, đó chính là hi vọng có thể dẫn theo đệ tử Phương Ngang của hắn.”
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, loại chuyện này nếu đổi lại là hắn cũng sẽ đồng ý
Chỉ có Địa Tiên mới có thể cảm ứng được vị trí của tường đại đạo, mà việc bước được vào Địa Tiên cảnh ở Nguyên Châu khó đến mức nào
Trì Giang Nghiệt có cơ hội như vậy đương nhiên sẽ không bỏ qua
“Sau đó bốn người chúng ta đi đến tường đại đạo, ở gần tường đại đạo có một con lạch trời vũ trụ, con lạch này sâu không thấy đáy, vô biên vô hạn, sư phụ ta cảm ứng được phải đi xuyên qua con lạch này mới có thể đến được vũ trụ Đại Hoang
Lúc đó bốn người chúng ta vừa bước lên Tinh Không Chu, sư phụ ta lập tức biết được ta và Phương Ngang không thể nào vượt qua lạch trời
Cho nên ta và Phương Ngang ở lại bờ lạch trời, còn sư phụ ta và Trì Giang Nghiệt tiến vào lạch trời…”
Lam Tiểu Bố nói, “Nếu nói như vậy thì sư phụ người và Trì Giang Nghiệt đều đến vũ trụ Đại Hoang rồi?”
Nếu thế thì cũng không thể nói là Tinh Không Chu bị mất được, phải nói là Tinh Không Chu đã rời khỏi Nguyên Châu, đến vũ trụ Đại Hoang
Thượng Quan Tiểu Y lắc đầu, “Ta nghĩ chắc là không, lúc đó ta và Phương Ngang ở đó tiễn hai người kia, định đợi thêm một khoảng thời gian nữa rồi mới rời đi
Nhưng chỉ ba ngày sau, từ sâu trong lạch trời truyền đến gió lốc kịch liệt, con lốc kia cuốn theo vô số xương cốt và bảo vật, lúc đó ta thấy rõ sư phụ Trì Giang Nghiệt của Phương Ngang, hắn bị con lốc ấy cuốn đi, sớm đã hấp hối
Còn sư phụ ta thì không có chút tung tích nào, ta nóng nảy, cho nên nhanh chóng lấy Hỗ Hải lăng cuốn Trì Giang Nghiệt ra ngoài…”
Lam Tiểu Bố không hỏi, hắn nghĩ chắc Trì Giang Nghiệt đã chết rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên Thượng Quan Tiểu Y nói, “Sự sống trên người Trì Giang Nghiệt đã mất, kinh mạch đứt rời, thức hải cũng rách nát, Nguyên Thần sắp tiêu tán
Hắn nói với Phương Ngang, không tu luyện được đến Chân Tiên cảnh, tuyệt đối không được đến tường đại đạo
Không có cách nào bước vào Chân Tiên, thì phải tu luyện đến Địa Tiên viên mãn mới có thể đến nơi này, sau khi nói xong câu đó, Trì Giang Nghiệt vẫn lạc.”
“Lúc đó ta biết được sư phụ ta chắc cũng gặp nguy hiểm, lại đợi thêm một khoảng thời gian nữa vẫn không có tung tích của sư phụ ta, mặc dù trong lòng ta rất đau buồn, cũng chỉ đành rời khỏi tường đại đạo với Phương Ngang
Sau khi rời khỏi tường đại đạo, một mình ta chuẩn bị quay về Tiểu Vạn Thọ sơn, lúc đó lại bị người của Cổ Tinh sơn vây giết
Cho đến bây giờ, ta vẫn không biết tại sao người của Cổ Tinh sơn lại biết ta biết vị trí của tường đại đạo.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Có phải là do Phương Ngang nói ra không?”
Thượng Quan Tiểu Y kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố, thật lâu sau mới thở dài nói, “Khó trách Cửu Châu Sơn và Cổ Tinh sơn đều không dám đối phó với ngươi, ta thật sự không nghĩ đến chuyện này.”
Lam Tiểu Bố nói, “Ngươi không phải là không nghĩ đến, mà là ngươi không muốn dùng suy nghĩ ác ý để suy đoán người khác mà thôi.”
Thượng Quan Tiểu Y sống còn lâu hơn hắn, nhưng Thượng Quan Tiểu Y rõ ràng vẫn luôn chuyên tâm tu luyện, sống trong sự che chở bảo bọc của sư phụ và gia tộc, hoàn toàn không biết lòng người hiểm ác
Sau khi bị Cổ Tinh sơn cầm tù nhiều năm, mới có chút thay đổi
Lúc đó đi đến vũ trụ Đại Hoang có bốn người biết mà thôi, dùng phương pháp loại trừ thì rõ ràng chính là Phương Ngang làm ra
“Vào lúc ta chạy trốn, trùng hợp có gặp Phương Ngang một lần nữa
Ta cảm thấy mình khó có thể tránh thoát khỏi sự truy sát của Cổ Tinh sơn, cho nên đưa đóa hỏa diễm còn đang thai nghén kia cho Phương Ngang bảo quản.” Thượng Quan Tiểu Y thở dài, “Bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn không thể nào trùng hợp như vậy được, rất có thể là Phương Ngang đã sớm ở đó chờ ta rồi
Chuyện sau đó, ngươi cũng biết rồi đấy, ta bị giam lại ở Cổ Tinh sơn.”
Lam Tiểu Bố nghi ngờ nói, “Nếu đã như vậy, vì sao ngươi không nói nơi đó cho Cổ Tinh sơn biết
Nơi đó nguy hiểm như vậy, người Cổ Tinh sơn đi chịu chết không phải tốt hơn sao?”