Khí Vũ Trụ

Chương 381: Người phụ tá Lam Tiểu Bố.




Trong lòng Lam Tiểu Bố thầm mắng, hai nữ nhân này đúng là không có đầu óc, đi ra khỏi trận môn có phải kiểm tra hay không cũng không biết đã đưa hắn đến đây
Nếu như hắn không có Vũ Trụ Duy Mô, hôm nay hắn chết chắc rồi
Lam Tiểu Bố dùng tốc độ cực nhanh xông ra khỏi khoang thuyền có cấm chế rồi tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô
Đồng thời lúc Thích Hàm Phù mở cấm chế phi thuyền ra, mấy đạo thần niệm lập tức dò xét vào trong khoang thuyền có cấm chế trước đó
Không phát hiện ra trong khoang thuyền có thứ gì, mấy đạo thần niệm lần lượt rời đi
Lam Tiểu Bố thở phào nhẹ nhõm, hắn chỉ lo lắng thần niệm có thể phát hiện ra Vũ Trụ Duy Mô của hắn
Cho nên mới xông ra khỏi khoang thuyền có cấm chế, làm như vậy rất nguy hiểm
Một khi thần niệm của mấy tên kia vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài, ngay lúc hắn xông ra sẽ bị phát hiện ra
Không chỉ như vậy, thần niệm của người ta quét đến, bên ngoài khoang thuyền nhất định cũng sẽ bị kiểm tra
Nhưng mà trước đó đã kiểm tra một lần, lần thứ hai kiểm tra lại, chắc hẳn chỉ lướt qua mà thôi
Lam Tiểu Bố cũng không có cách nào tốt hơn cả, hắn chỉ có thể dựa vào lý luận khoảng tối dưới chân đèn (nơi tưởng nhiều ánh sáng nhất hóa ra lại tối nhất), sau đó để Vũ Trụ Duy Mô ở bên ngoài vùng không có cấm chế
Cũng may mấy tên kia cũng bận tâm đến da mặt của mình, trước khi Thích Hàm Phù mở cấm chế ra, không có một ai lưu lại thần niệm trong phi thuyền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Được rồi, hoan nghênh các ngươi lần sau đến Túy Bình giác.” Sau khi mấy đạo thần niệm rút đi, tên nam tử cầm đầu cười tủm tỉm nói với Thường Khuynh Sương
Thường Khuynh Sương sửng sốt, trong lòng tự nhủ tại sao lại không bắt Lam Tiểu Bố ra
Nhưng nàng nhanh chóng tỉnh táo lại, vội vàng nói, “Đa tạ các vị tiền bối, vậy vãn bối xin cáo từ.”
Phi thuyền xông ra khỏi trận môn Túy Bình Giác trận, trong nháy mắt đã đi xa
“Khuynh SƯơng tỷ tỷ, tại sao bọn họ không bắt Lam Tiểu Bố ra ngoài?” Sau khi phi thuyền đã bay thật xa, Thích Hàm Phù mới phản ứng lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thường Khuynh Sương lập tức vọt vào trong khoang thuyền, nàng cũng đang nghi ngờ vấn đề này, vì sao không bắt Lam Tiểu Bố ra, cũng không hỏi lai lịch của Lam Tiểu Bố
Chuyện này không bình thường
Lam Tiểu Bố đang ngồi ở trong một góc tối ngoài khoang thuyền, tựa như đang suy nghĩ gì đó
Thật sự là hắn đang suy nghĩ đến chuyện vừa rồi, sau khi hắn tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô rồi, rốt cuộc người khác có thể phát hiện ra hay không
Tình cảnh vừa rồi khác với tình huống hắn ở vườn hoa của Ngôn gia, lúc ở vườn hoa của Ngôn gia, hắn trốn ở một bên, người khác đều là khách của Ngôn gia, không thể có chuyện dùng thần niệm rà quét khắp nơi
Mà vừa rồi những người kia đã dùng thần niệm rà quét khắp khoang thuyền
Lam Tiểu Bố đặt ra một giả thiết, nếu như đối phương phát hiện ra Vũ Trụ Duy Mô, chỉ là hình thái của Vũ Trụ Duy Mô khá mơ hồ, cũng có khả năng đã bỏ qua nó
Đáng tiếc là, sau khi hắn tiến vào Vũ Trụ Duy Mô, bây giờ còn chưa thể khống chế Vũ Trụ Duy Mô di chuyển được
Có lẽ là do tu vi của hắn quá thấp, hắn nhất định phải nhanh chóng bước vào cảnh giới Nhân Tiên
“Lam Tiểu Bố, vừa rồi ngươi vẫn luôn ngồi ở đây sao?” Thường Khuynh Sương thấy Lam Tiểu Bố đang ngồi ở ngoài khoang thuyền thì vô cùng kinh ngạc hỏi một câu
Lam Tiểu Bố nói, “Đúng vậy, ta nghe nói có người bảo kiểm tra khoang thuyền, cho nên đã dùng một tấm Ẩn Nặc phù
Đáng tiếc, tấm Ẩn Nặc phù này là thứ mà ta đã tích cóp nhiều năm mới có được.”
“Ngươi còn tiếc gì nữa chứ, nếu như ngươi không dùng Ẩn Nặc phù, ngươi đã sớm bị bắt đi rồi.” Thích Hàm Phù lập tức nói
Lam Tiểu Bố đứng lên, hành tiên thủ lễ rồi nói, “Đa tạ ơn cứu mạng của hai vị tỷ tỷ, ta phải đi rồi
Tương lai sau này nếu như ta phát đạt, ta sẽ báo đáp hai vị tỷ tỷt.”
Thích Hàm Phù hừ một tiếng, rõ ràng không thèm để ý đến chuyện Lam Tiểu Bố báo đáp thứ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thường Khuynh Sương đột nhiên hỏi, “Ngươi ở Ngôn phủ luôn tỉa cỏ chăm hoa sao
Có từng học qua cái khác không?”
Lam Tiểu Bố nghĩ đến chuyện đối phương là người của Dược Hương cốc, nếu là Dược Hương cốc, vậy nhất định là có rất nhiều tiên dược
Thường KHuynh Sương hỏi hắn như vậy, nói không chừng là muốn hắn đến Dược Hương cốc làm vườn
Có thể đến Dược Hương cốc cũng không tệ, bây giờ hắn hoàn toàn không có nơi nào để đi
Trước đó cứu được Thư Thiếu Tịch, vốn muốn tiện đường đi theo hắn ta, không ngờ tên Thư Thiếu Tịch kia lại là một tên ngốc, còn ném luôn bản thân mình vào
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Ta còn biết luyện dược, có thể luyện chế được linh dược cấp chín.”
“Ngươi có thể luyện chế ra được linh dược cấp chín sao?” Thường Khuynh Sương kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố, nàng có chút nghi ngờ Lam Tiểu Bố
Một thợ tỉa hoa CHân Thần cảnh, làm sao có thể luyện ra được linh dược cấp chín cơ chứ
cái phần hao phí kia chỉ sợ không phải một thợ tỉa hoa nho nhỏ có thể gánh vác được
Lam Tiểu Bố quả thật có thể luyện chế ra linh dược cấp chín, mặc dù hắn chỉ là một đại sư linh đan cấp sáu, nhưng hắn hoàn toàn không tốn nhiều thời gian để luyện đan
Trừ lúc ban đầu có nghiên cứu một đoạn thời gian, phần lớn thời gian hắn đều tập trung vào chuyện tu luyện và nghiên cứu Trận Đạo
Còn về luyện đan, cũng chỉ thuận tay mà thôi
Cộng thêm tư chất của hắn rất tốt, tu luyện không gặp phải bình cảnh, thậm chí còn có mấy loại bảo vật như Ngũ Chi Dịch và Ngũ Thải Tiên Chi, hắn cũng không cần thiết phải đi luyện đan
Sở dĩ biết luyện chế linh dược cấp chín, đó là do trên người hắn có một đống linh dược cấp bảy, cấp tám và cấp chín
Nhưng linh dược này, một phần là lấy được từ trong Côn Khư, một phần lấy được từ trong nhẫn của Trâu Tránh
Hắn nghĩ đến chuyện sau này mình phải luyện đan, sau khi lấy được Thái Sơ Hằng Hỏa, dứt khoát lấy hết đống linh dược cao cấp kia ra tinh luyện, cũng chính là để luyện tay một chút mà thôi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.