Khí Vũ Trụ

Chương 398: Dược Hương cốc gặp nạn.




“Được.” Lam Tiểu Bố không chút do dự đồng ý yêu cầu của Thường Khuynh Sương
Tốc độ của Cực Hải Vân Chu lên đến cực hạn, còn chưa đến nửa tháng, đã nhanh chóng đến gần Dược Hương cốc
Thích Hàm Phù nói, “Khuynh Sương tỷ tỷ, ta luôn luôn có cảm giác bất an, thật giống như, giống như…”
Trong mắt Thường Khuynh Sương bỗng nhiên tràn đầy sợ hãi, nàng cũng có dự cảm không tốt
Giờ phút này Cực Hải Vân Chu đã dừng lại, xuất hiện trước mặt ba người Lam Tiểu Bố là một mảnh hoang tàn
Có một vài thi thể nằm ngổn ngang, có một vài người chết không nhắm mắt, vẫn trừng lớn hai mắt
Lam Tiểu Bố cũng cảm thấy toàn thân rét run, Ngôn gia có năng lực lớn đến vậy sao
Thần niệm quét xuống, linh dược trong Dược Hương cốc không còn một cây nào cả, vài tòa Dược Phong cũng bị tàn phá tồi tệ
Thần niệm của Lam Tiểu Bố còn đang tìm kiếm trong Dược Hương cốc, toàn thân Thường Khuynh Sương và Thích Hàm Phù đã run rẩy liên tục, môi run run
Các nàng không nói được một chữ nào, trong lòng các nàng hiểu, Dược Hương cốc không còn, sư môn không còn, các huynh đệ tỷ muội trong sư môn cũng không còn rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi thần niệm của Lam Tiểu Bố quét đến người một nam tử áo gai tại một nơi hẻo lánh, lập tức cảm nhận được sinh cơ dao động
Hắn nhanh chóng nhảy đến, lấy Ngũ Chi Dịch ra đổ vào trong miệng nam tử này
“Thiên Ngấn sư huynh…” Thường Khuynh Sương xông đến, cuối cùng không nhịn được khóc lớn
Qua nửa nén hương, nam tử này tỉnh lại, hắn mờ mit nhìn Lam Tiểu Bố một chút, sau đó ánh mắt nhìn về phía Thường Khuynh Sương và Thích Hàm Phù, thê thảm nói, “Khuynh Sương sư muội, Hàm Phù sư muội, Dược Hương cốc không còn, tông chủ không còn, các sư đệ sư muội, người thì trốn, người thì chết…”
“Là ta, đều là do ta, là ta có lỗi với sư môn, là ta đã hại Dược Hương cốc…” Thường Khuynh Sương rơi lệ đầy mặt
Nàng cuối cùng cũng không thể chịu đựng được sự tra tấn và giày vò trong nội tâm, nắm lấy một thanh kiễm gãy cách đó không xa đặt lên cổ mình
Ánh mắt của vị Thiên Ngấn sư huynh kia lóe lên tia nôn nóng, nhưng hắn không thể nào ngăn lại
Lam Tiểu Bố giơ tay ra ngăn thanh kiếm gãy của Thường Khuynh Sương lại, thở dài nói, “Chuyện này chắc hẳn là do ta gây nên, không liên quan gì đến các ngươi, ai…”
Chuyện này hắn nhất định phải cho Dược Hương cốc một lời giải thích, Lam Tiểu Bố hắn chưa bao giờ nợ nhân tình lớn đến vậy
Vì cứu mình mà toàn bộ Dược Hương cốc đều bị liên lụy
“Không, không phải…” Thiên Ngấn sư huynh giãy dụa nói mấy chữ
Lam Tiểu Bố lại lấy Ngũ Chi Dịch ra cho Thiên Ngấn sư huynh uống, lần đầu tiên Thiên Ngấn sư huynh còn đang hôn mê không cảm giác được, lần này lập tức biết đây là Ngũ Chi Dịch, hắn kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn không biết lai lịch của Lam Tiểu Bố, nhưng lại biết lai lịch của Ngũ Chi Dịch
Từ sau khi Nguyên Châu bị tách ra, Ngũ Chi Dịch và Ngũ Thải Tiên Chi chính là vật trong truyền thuyết
Hắn nhanh chóng vận công để Ngũ Chi Dịch tan ra, vết thương nhanh chóng hồi phục
Nghỉ ngơi một lát lúc này Thiên Ngấn sư huynh mới hành tiên thủ lễ với Lam Tiểu Bố rồi nói, “Đa tạ bằng hữu đã cứu giúp, ta tên là Phục Thiên Ngấn, trước đó là đại sư huynh của Dược Hương cốc.”
Lam Tiểu Bố xấu hổi nói, “Thiên NGấn sư huynh, chuyện này thật ra là do ta có lỗi, chắc là KHuynh Sương sư tỷ và Hàm Phù sư tỷ vì cứu ta cho nên đắc tội với người khác.”
Phục Thiên Ngấn lắc đầu, “Không phải, là Lăng Viễn Sa của Côn Lôn phái, không biết từ đâu mà hắn biết được Dược Hương cốc ta có một cây Luân Hồi Hải Đường
Cho nên cố ý đến Dược Hương cốc, muốn đòi tông chủ giao Luân Hồi Hải Đường ra
Luân Hồi Hải Đường là bảo vật trấn tông của Dược Hương cốc ta, hơn nữa tương lai còn cần dùng, đương nhiên không thể giao cho Lăng Viễn Sa được.”
Tay Phục Thiên Ngấn siết chặt thành nắm đấm, nổi đầy gân xanh, “Lúc đó đệ tử Đàm Giác của tông chủ đã nói một câu, đồ của tông môn chúng ta, dựa vào đâu mà phải đưa cho ngươi
Lúc này Lăng Viễn Sa lập tức ra tay giết chết Đàm Giác
Tông chủ và sư phụ tức đến run người, cũng không dám ra tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vào đúng lúc này, Ngôn Thừa Kiếm của tiên trang Ngôn thị, Vô Phù Vũ của Đan Đô tiên thành, còn có Hành Trầm Tướng của Thái Ất môn đến Dược Hương cốc, bọn hắn cũng yêu cầu chúng ta giao Luân Hồi Hải Đường ra, thậm chí còn bắt chúng ta phải lấy ra hai cây Luân Hồi Hải Đường.”
Lam Tiểu Bố không ngờ, chuyện này còn liên quan đến Côn Lôn phái
Phục Thiên Ngấn đừng lại một chút, một hồi lâu sau mới đè nén kích động vào tức giận trong lòng xuống, “Tông chủ và sư phụ ta đương nhiên từ chối, không ngờ là, bọn họ lại đột nhiên ra tay đánh lén tông chủ và sư phụ… Chuyện sau đó, các ngươi cũng thấy cả rồi
Nếu như không phải vì ta có song hồn, ta cũng đã bị giết rồi.”
Phục Thiên Ngấn không thể cầm được nước mắt, hắn biết đối mặt với mấy tôn đại phật kia, sư môn bị diệt, ngay cả thù này hắn cũng không thể nào báo được
“Tất cả thảm trạng ở nơi này chính là chứng cứ, tương lai Lam Tiểu Bố ta nhất định sẽ báo thù này cho Dược Hương cốc.” Lam Tiểu Bố lấy thủy tinh cầu ra ghi chép lại thảm trạng bên ngoài
Nghe thấy Lam Tiểu Bố nói, Phục Thiên Ngấn sửng sốt một chút, lập tức nói, “Bởi vì Dược Hương cốc ta muốn phòng ngừa yêu thú ăn vụng linh dược, cho nên đã có một trận pháp Giám Sát, trận pháp này có thể ghi chép lại…”
“Lam huynh, ngươi có chỉnh lý lại những thủy tinh cầu này thì chỉ sợ cũng không có tác dụng gì đâu.” Phục Thiên Ngấn thấy Lam Tiểu Bố đang sửa sang lại thủy tinh cầu của mình, không nhịn được thở dài nói
“Tại sao ngươi biết không dùng được chứ?” Lam Tiểu Bố hỏi
Phục Thiên Ngấn nhìn phía xa, giọng điệu sa sút nói, “Bây giờ không có ai dám ra tay với Thái Ất môn, còn về Côn Lôn, lại càng không có người nào dám chọc đến
Từ giờ trở đi, điều chúng ta cần suy nghĩ không phải là đi báo thù, mà là phải sống sót…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.