Khí Vũ Trụ

Chương 663: Ai mà không phải là Tiên Đế.




Nam tử râu tóc bạc trắng kia bước đến trước mặt hai người, ánh mắt hắn không chú ý nhiều đến Ngu Xúc vừa tắm rửa xong, mà là nghi ngờ nhìn Lam Tiểu Bố, sau đó mới nhìn về phía Ngu Xúc
“Chắc hẳn các ngươi vừa rơi xuống đây không lâu nhỉ
Vì sao ngươi lại bình yên vô sự?” Nửa câu sau là nam tử này hỏi Ngu Xúc
Người này mặc dù không có hơi thở Tiên Đế dao động, thần niệm cũng biến mất không có, nhưng mà Lam Tiểu Bố khẳng định nam tử râu tóc bạc trắng trước mắt này là một Tiên Đế
Hắn từng qua lại với rất nhiều Tiên Đế, đây hoàn toàn là một loại trực giác
“Ta tại sao phải có việc gì?” Tính cách Ngu Xúc đã trở nên sáng sủa hơn rất nhiều
Nam tử nhíu mày nói, “Lúc trước khi ta ngã xuống đây, phải hơn trăm năm mới chữa khỏi vết thương, ngươi nhìn giống như…”
Ý kia rất rõ ràng, đó chính là nhìn dáng vẻ Ngu Xúc không giống người đã rơi xuống đây hơn trăm năm
Khi ánh mắt hắn nhìn về phía tay chân Lam Tiểu Bố, tựa như hiểu rõ, cười một cái rồi nói, “Đối với đạo lữ của mình như vậy, cũng xem như có tình có nghĩa.”
Là đạo lữ của Lam Tiểu Bố sao
Ngu Xúc len lén liếc nhìn Lam Tiểu Bố một chút
Cũng không biết còn được bao nhiêu ngày, Lam đại ca là người rất tốt, nếu như hắn đồng ý…
Lời Lam Tiểu Bố nói đã cắt ngang suy nghĩ của Ngu Xúc, “Tiền bối, chúng ta bị rơi xuống đây đã một khoảng thời gian rồi, trong này không có chút sinh khí và nguyên khí nào, tu sĩ sống sót trong tình hình này đều dựa vào tinh huyết của bản thân, qua thời gian dài sẽ vẫn lạc ở chỗ này
Còn chuyện chữa thương, thời gian trăm năm sợ cũng chẳng có khả năng đâu?”
Vết thương của tu sĩ rõ ràng khác với vết thương của phàm nhân, có đầy đủ nguyên khí thiên địa, chữa thương sẽ rất nhanh
Nếu như không có nguyên khí thiên địa, lại ở một nơi không có chút sinh khí nào, chữa thương chính là chuyện xa xỉ
Nam tử râu bạc cười ha ha, “Nơi này đương nhiên không thể nào chữa thương, từ nơi này đi về phía trước, ở đó có một thôn trang, thôn trang này chính là con đường sống duy nhất, còn có thể chữa thương.”
Nghe nói như vậy, cho dù là Lam Tiểu Bố hay là Ngu Xúc đều vô cùng vui mừng, hai người nhanh chóng nói lời cảm tạ
Nam tử râu bạc thở dài nói, “Đây không phải là chuyện gì đáng mừng, chờ qua một thời gian ngắn nữa các ngươi sẽ hiểu.”
Nói xong câu đo, nam tử râu bạc lại tập tễnh tiến đến, nhưng mà sau khi hắn đi được vài bước thì quay đầu lại nói, “Nước Tuyệt Sinh Đàm này tuyệt đối không được đụng lại một lần nữa, thứ này ngươi dùng một lần thì sẽ sống ít đi mấy trăm ngàn năm
Mặc dù ở đây thì sống hay chết cũng không khác nhau gì lắm, nhưng mà có thể sống ai lại muốn chết chứ
Ai…”
Thở dài, nam tử râu bạc kia mới thực sự đi xa
“Lam đại ca, ta,,,” Nghĩ đến chuyện bản thân mình vừa tắm rửa trong Tuyệt Sinh Đàm này, ánh mắt Ngu Xúc ảm đạm đi, trước đó nàng còn suy nghĩ, nếu không ra được, có thể ở lại đây sống với Lam đại ca vài năm, quên đi những chuyện kia cũng là một chuyện tốt
Không ngờ, chỉ mới đảo mắt mà nàng đã sắp vẫn lạc rồi
Lam Tiểu Bố cười một cái nói, “Ngươi không nên nghĩ nhiều, nếu thật sự như đối phương nói, vậy thì ngươi đã sớm chết rồi
Mấy trăm ngàn năm
Ngươi chỉ mới đến cảnh giới Kim Đan mà thôi, tuổi thọ của ngươi cùng lắm chỉ có mấy trăm năm thôi.”
Ánh mắt Ngu Xúc sáng lên, đúng nhỉ, nàng chỉ mới đến cảnh giới Kim Đan, tuổi thọ làm gì đến mấy trăm ngàn năm
“Ngươi kia lừa chúng ta?” Ngu Xúc không hiểu
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Không, chắc hẳn hắn không gạt chúng ta
Ngươi nhìn xem, xung quanh cái đầm này không có một chút màu xanh nào
Cho dù không có cỏ dại xuất hiện ở đây, vậy rong rêu hay lục bình cũng phải có mới đúng chứ
Nhưng ở đây không có một thứ nào cả.”
“Vậy tại sao ta không sao cả?” Ngu Xúc lại hỏi
Lam Tiểu Bố trầm ngâm một chút rồi nói, “Ta cũng không xác định lắm, công pháp ta tu luyện là Trường Sinh Quyết, có lẽ ngươi không sao là có liên quan đến môn công pháp này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không nói đến những chuyện này nữa, chúng ta đến thôn trang kia nhìn xem.”
Mặc dù Ngu Xúc rất muốn giúp Lam Tiểu Bố tắm rửa một chút, nhưng mà nghĩ đến sự đáng sợ của Tuyệt Sinh Đàm, lỡ như nguyên nhân không phải như Lam đại ca nói thì sao
Nàng lại tắm rửa cho Lam đại ca, đó chính là hại Lam đại ca
“ĐƯợc.” Ngu Xúc lại cõng Lam Tiểu Bố lên lưng, đi về phía mà nam tử tóc bạc kia đã nói

Lần này Ngu Xúc đi không bao lâu, chỉ nửa ngày sau, bọn họ đã nhìn thấy một cái sơn thôn nhỏ
Quả thật là một cái sơn thôn nhỏ, bởi vì toàn bộ tường rào xung quanh đều là do tảng đá dựng lên
Bên trong tường rào là từng phòng ốc được xây lên từ những hòn đá màu xám chất chồng lên
Khiến Lam Tiểu Bố mừng rõ chính là hắn nhìn thấy màu xanh ở đây
Có màu xanh tức là có sinh khí, có sinh khí thì hắn có thể khôi phục vết thương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như hắn có thể khôi phục thần niệm, vậy có thể trực tiếp rời khỏi đây rồi
Không đúng, nếu như có thể khôi phục thần niệm, lão giả tóc râu bạc trắng kia đã sớm khôi phục, người ta chính là cường giả Tiên Đế, mà hắn cũng chỉ là một cường giả tiên vương mà thôi
Ngu Xúc vừa bước vào cửa lớn tường rào, một nam tử từ đằng xa lập tức bước tới, “Mới tới à?”
Lại là một Tiên Đế, Lam Tiểu Bố nhìn nam tử này đã biết gia hỏa này nhất định đã từng là một Tiên Đế
Ngu Xúc vội vàng nói, “Ta và sư huynh vừa từ bên ngoài rơi xuống, sư huynh ta là một Tiên Đế, không cẩn thận bị thương.”
Lo lắng đối phương sẽ ra tay, Ngu Xúc nhanh chóng nói tu vi của Lam Tiểu Bố cao cao lên một chút
Nam tử này cười ha ha, “Có thể đi đến đây, có ai mà không phải là Tiên Đế chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.