Khí Vũ Trụ

Chương 676: Đều có tính toán riêng.




“Cổ đạo hữu, chúng ta vào trong xem có thể tìm được đường ra ngoài hay không.” Bạch Hợi nói với lão giả kia
Lão giả không trả lời, chỉ đẩy cửa tường rào ra, sau đó đi vào trước
Hắn tựa như biết những người này muốn đến đâu, đi đến chỗ cái nối sắt màu đen kia
“Người trẻ tuổi, ngươi hùn vốn làm việc với mấy người này, chỉ sợ cuối cùng cũng chẳng còn xương đâu.” Một giọng nói đột ngột truyền đến tai Lam Tiểu Bố
Lam Tiểu Bố cố ý lộ ra vẻ khiếp sợ, sau đó lập tức đổi thành vẻ bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra
“Cổ đạo hữu, nơi này không còn chuyện của ngươi nữa, mấy người chúng ta thương lượng một chút, xem có thể tìm được đường ra hay không.” Liễu Ngôn Tân xua tay đuổi lão giả kia đi
Lão giả còng lưng quay người, chậm rãi đi ra khỏi tường rào
Bạch Hợi lập ra một cấm chế cách âm đơn giản, sau đó nói với Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, vừa rồi có phải tên Cổ Tư kia truyền âm cho ngươi không, người này rất nguy hiểm đấy.”
Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi, “Hắn nhìn qua hình như không có thần niệm mà… A, không đúng, nếu không có thần niệm thì làm sao có thể truyền âm cho ta được.”
Lời Lam Tiểu Bố nói vô tình đã khẳng định chuyện có người truyền âm cho hắn
Bạch Hợi cười lạnh nói, “Ngươi cho rằng Cổ Tư ở lại nơi này không có lợi gì sao
Hắn có một cái thùng gỗ, có rất nhiều tu sĩ khi đến đây chữa thương đều cần đến cái thùng gỗ kia
Dù sao thì chúng ta đã tu luyện đến Tiên Đế, phần lớn trên người đều có một ít bí mật, không có người nào muốn bí mật của mình bị người khác biết được
Ngươi biết gì không, đã có gần ba phần tu sĩ ở đây khi đang mượn thùng gỗ của Cổ Tư chữa thương thì đã biến mất đấy.”
Lam Tiểu Bố giật mình, đây thực sự là chấn kinh, không phải là do hắn giả vờ
Hắn hiểu Bạch Hợi đang nói bóng gió, chính là có ba phần tu sĩ mượn thùng gỗ của Cổ Tư, sau đó đã bị Cổ Tư giết chết
“Vì sao lại vậy?” Lam Tiểu Bố biết rõ đáp án, nhưng vẫn không nhìn được mà hỏi
Liễu Ngôn Tân cười ha ha một tiếng, “Tên gia hỏa Cổ Tư kia không hề đơn giản, năm người chúng ta tụ lại thành một nhóm, nếu không thì sớm muộn gì cũng bị người này hại thôi
Cái thúng gỗ kia là đồ của hắn, bất kỳ tu sĩ nào chữa thương trong cái thùng gỗ kia, nhất cử nhất động đều bị hắn biết được rõ ràng
Ba phần tu sĩ đã bị hắn giết kia, đều là vì có bí mật khiến Cổ Tư muốn lấy mà thôi.”
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, may là lúc đó mình không chữa thương
Hắn chỉ vận chuyển Trường Sinh Quyết thu thập linh khí, trừ khi Cổ Tư dùng thần niệm nhìn trộm hắn, nếu không thì không thể nào có thể biết được
“Được rồi, bây giờ chúng ta ra tay đi, ta không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa.” Cung Doãn Kỳ nói
Bạch Hợi rõ ràng là người dẫn đầu, hắn chỉ vào cái nồi sắt đen kia nói, “Lam đạo hữu, chuyện này không cần ngươi ra tay, mấy người chúng ta dốc toàn lực công kích cái nồi sắt kia…”
Thần niệm của Lam Tiểu Bố đang tập trung trên chiếc nồi sắt đen này, chỉ là thần niệm hắn vừa chạm đến, một luồng lực lượng tê liệt vô cùng cường đại lập tức ập đến
Loại lực liệt tê liệt này khá giống với loại lực lượng bên trong Tuyệt Sinh Đàm kia
Lam Tiểu Bố đang định thu hồi thần niệm lại thì lập tức cảm thấy không đúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nhanh chóng há mồm phun một ngụm máu, cả người bay ra ngoài, sau đó ngồi bệt trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt
Bây giờ loại công kích này đối với Lam Tiểu Bố mà nói, thật sự là không đau không ngứa
Hắn ở dưới đáy Tuyệt Sinh Đàm đã sớm quen loại xé rách thần niệm này, nhưng mà chuyện này không thể để lộ ra ngoài được, cho nên hắn nhất định phải ra vẻ mình đã bị trọng thương
“Lam đạo hữu, không phải ngươi dùng thần niệm đi dò xét chiếc nối sắt này đấy chứ
Nó đâu chỉ xé rách thức hải ngươi…” Sắc mặt Liễu Ngôn Tân kinh hãi hỏi
Trong lòng Lam Tiểu Bố cười lạnh, gia hỏa này tuyệt đối là cố ý để hắn thử một chút, có lẽ đang thử thực lực của hắn thế nào
“Thật là lợi hại, nếu như không phải thần niệm của ta vừa chạm vào đã thu hồi lại, chỉ sợ ta đã mất đi một nửa cái mạng rồi.” Lam Tiểu Bố thầm than sợ hãi nói
Bạch Hợi gật đầu, “Thật ra Lam đạo hữu như vậy đã là không tệ rồi, lúc trước khi lần đầu tiên ta dùng thần niệm kiểm tra nó, suýt nữa bị đánh trọng thương.”
“Lam đạo hữu, ngươi chữa thương trước đi, chúng ta đi công kích cái nồi sắt này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái nồi sắt này là một món bảo vật rất tốt, nhưng mà bảo vật đã có chủ, chúng ta chỉ có thể dựa vào nó để rời khỏi nơi này, chứ không thể lấy cái nồi sắt này đi.” Đồng Gia nói
“Vậy vất vả cho mấy vị rồi.” Lam Tiểu Bố tiện tay lấy ra một viên tiên đan nhị phẩm nuốt vào
Mấy tên tiên đế còn lại mặc dù đang chuẩn bị công kích nồi sắt, nhưng vẫn luôn chú ý đến Lam Tiểu Bố, khi nhìn thấy Lam Tiểu Bố chỉ dùng một viên tiên đan nhị phẩm, đều thở phào nhẹ nhõm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy vấn đề nhỏ nhặt này, lại có thể dễ dàng nhìn ra lực lượng của một người như thế nào
Năm món pháp bảo cùng lúc đánh lên nồi sắt, nồi sắt liên tục phát ra tiếng ong ong
Không đợi đến đợt công kích thứ hai đánh đến, cách không xa nồi sắt đã xuất hiện một trận văn truyền tống
Cái trận văn truyền tống này không hề hoàn chỉnh, còn cần phải tạo dựng một vài lá trận kỳ truyền tống
Từ đẳng cấp của cái trận văn truyền tống náy có thể nhìn ra, hẳn là nằm giữa tiên trận cấp sáu và cấp bảy
“Lam đạo hữu, đến lượt ngươi đấy, nhanh chóng bố trí trận kỳ truyền tống, chỉ cần chúng ta tiếp tục công kích cái nồi sắt này thì trận văn truyền tống sẽ không biến mất.” Bạch Hợi lớn tiếng nói
Lam Tiểu Bố lên tiếng, bước mấy bước đến, lấy ra một ít trận kỳ cẩn thận từng li từng tí bố trí
Mỗi khi bố trí một lá trận kỳ, Lam Tiểu Bố đều dừng lại quan sát một hồi lâu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.