Cung Doãn Kỳ thở dài nói, “Ta bị nhốt ở đây đã 180000 năm, trên thực tế chúng ta đều biết rõ, khả năng có thể thoát ra khỏi nơi này là rất thấp
Theo như những gì ta biết, từ sau khi có hẻm núi này, chưa bao giờ có người có thể thoát khỏi đây
Còn vì sao bọn người Bạch Hợi kia biết được trận văn truyền tống có thể truyền tống đến cái cấm trận phong ấn kia, là bởi vì có người tìm được một cái ngọc giản linh hồn ở dưới đáy Tuyệt Sinh Đàm, tu sĩ đã để lại mảnh ngọc giản linh hồn kia tên là Tiêu Hiên Trần
Tin tức mà bọn người Bạch Hợi lấy được, toàn bộ là do Tiêu Hiên Trần để lại…”
Lam Tiểu Bố hiểu ra, người tên Tiêu Hiên Trần kia nhất định là một người kinh tài tuyệt diễm, chắc hẳn hắn cũng bị nhốt trong Khốn Sát tiên trận kia, nhưng mà Tiêu Hiên Trần khác với mình, chắc hẳn Tiêu Hiên Trần đã dùng cách khác để thoát khỏi cái Khốn Sát tiên trận kia, chỉ là không biết vì sao vẫn bị vẫn lạc trong Tuyệt Sinh Đàm
Nếu như không phải hắn gặp may, đã bố trí trước một cái Bạo Liệt tiên trận cấp chín bên ngoài cái Khốn Sát tiên trận kia, chỉ sợ cũng khó có thể thoát ra ngoài được
“Ngươi chắc cũng biết, kết cục của tên Tiêu Hiên Trần kia cũng giống như chúng ta, cũng bị truyền tống đến Tuyệt Sinh Đàm
Vận may của hắn còn kém hơn chúng ta, ít nhất chúng ta vẫn còn sống, mà Tiêu Hiên Trần thì đã bị vẫn lạc ở Tuyệt Sinh Đàm.”
Giọng điệu Cung Doãn Kỳ đột nhiên trở nên nhỏ hơn, “Còn có một việc, tiên đế nào ở đây lâu thì sẽ biết, đó chính là chỉ cần sinh sống ở đây hơn 200000 năm, 90% tiên đế trở lên sẽ chủ động tiến vào trong cái nồi sắt kia hiến tế chính bản thân mình
Chỉ có một số ít người ngoại lệ, còn về nguyên nhân, không có ai biết cả.”
“Hiến tế như thế nào?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi
Cung Doãn Kỳ nói: “Chính là nhảy vào trong nồi sắt, sau đó để mặc nồi sắt hòa tan bản thân mình thành hư vô
Mấy người chúng ta bởi vì đã sắp đến thời hạn 200000 năm, cho nên…”
Cung Doãn Kỳ vừa nói đến đây, sắc mặt Lam Tiểu Bố đột nhiên thay đổi, cả người run rẩy liên tục
“Lam đạo hữu, có chuyện gì vậy?” Cung Doãn Kỳ vội vàng hỏi
Lam Tiểu Bố há miệng phun ra một ngụm máu, giọng điệu dồn dập nói, “Cái nồi sắt kia hình như đang kêu gọi ta đi hiến tế, ta không thể khống chế được thân thể của mình, sắp bị cái nồi sắt kia hút đi rồi…”
Giờ phút này cả người Lam Tiểu Bố đang không ngừng di chuyển ra bên ngoài, phương hướng di chuyển chính là đi về phía cái nồi sắt kia
“Điều đó không thể nào, ngươi mới đến đây được bao lâu chứ?” Cung Doãn Kỳ không tin được nói
“Có biện pháp nào hay không?” Lam Tiểu Bố lập tức ném mấy lá trận kỳ ra ngoài, hắn bố trí một cái tiên trận ngăn bản thân mình lại
Nhưng chỉ được trong chốc lát, tiên trận của mình đã vang lên âm thâm ken két, rõ ràng là sắp vỡ ra
“Các duy nhất chính là nhanh chóng xông vào Tuyệt Sinh Đàm, nhưng đi vào trong Tuyệt Sinh Đàm cũng chỉ có một con đường chết…” Cung Doãn Kỳ lo lắng nói ra
“Cái nồi sắt kia có thể lấy đi được không?” Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi
Cung Doãn Kỳ biết mình cũng không giúp gì được cho Lam Tiểu Bố, hắn chỉ có thể nói, “Cái nồi sắt kia có thể cầm lên, nhưng mà tất cả người động vào chiếc nồi sắt này, cuối cùng đều chủ động đặt nồi sắt về chỗ cũ, sau đó tự nhảy vào trong hiến tế
Hoặc là bị nồi sắt bắt lấy, sau đó tự nó quay trở về
Cái nồi kia tên là Sinh Tử Oa, nghe nói là một món pháp bảo đỉnh cấp, đây là đồ đã có chủ, hoàn toàn không có người nào có thể lấy đi…”
“Răng rắc!” Tiên trận ngăn cản của Lam Tiểu Bố đã bị phá vỡ
Lam Tiểu Bố không tiếp tục bố trí tiên trận ngăn cản nữa mà lấy một lá trận kỳ ra nói, “Cung đạo hữu, ta muốn nhờ ngươi giúp ta một chuyện, đợi đến khi ta đến chỗ cái nồi kia, ngươi lập tức công kích cái nồi kia, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau nhảy vào trận văn truyền tống.”
Cung Doãn Kỳ lại thở dài một hơi, “Vậy thì chúng ta sẽ lại tiến vào Tuyệt Sinh Đàm một lần nữa thôi…”
Còn một câu nữa chưa nói ra, đó là nếu tiến vào trong Tuyệt Sinh Đàm một lần nữa, chỉ sợ mạng nhỏ của hắn cũng không còn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lam Tiểu Bố không thể nào ngăn cản thân thể mình bị hút đi, hắn vẫn ôm quyền nói, “Cung đạo hữu, xin hãy giúp ta lần này, có lẽ chúng ta có thể rời khỏi nơi này
Đối với chúng ta mà nói, có một tia hy vọng cùng đừng nên từ bỏ
Cung đạo hữu, ngươi ở lại nơi này thì cũng chỉ có một con đường chêt, lựa chọn tin tưởng ta một lần, có thể ngươi sẽ sống sót.”
Cung Doãn Kỳ do dự một chút, đuổi theo Lam Tiểu Bố rồi nói, “Được, dù sao thì cho đù không giúp ngươi, ta cũng không còn được bao nhiêu thời gian nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
So với việc ở lại đây khốn khổ, còn không bằng đi theo người bạn như ngươi.”
Lam Tiểu Bố bị nồi sắt hút đi, trên đường đi có rất nhiều tiên đế nhìn thấy, tất cả mọi người đều yên lặng không nói, loại tình cảnh như vậy không phải là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy
Nhưng mà dáng vẻ của Lam Tiểu Bố, hình như vẫn chưa ở đây quá 200000 năm
Từ đằng xa nhìn thấy dáng vẻ Lam Tiểu Bố chật vật, Liễu Ngôn Tân cũng chẳng hề có ý cười trên nỗi đau của người khác, Lam Tiểu Bố ngày hôm nay chính là tương lai của bọn họ
“Lam đạo hữu, chúng ta lại gặp nhau.” Lúc Lam Tiểu Bố bị hút đến chỗ hàng rào gỗ, Cổ Tư chậm rãi đứng lên, còn chủ động mở cửa cho Lam Tiểu Bố
Tiên nguyên quanh người Lam Tiểu Bố lưu chuyển, vậy mà có thể ngừng trước mặt Cổ Tư một lát, “Cổ Tư, chắc hẳn ngươi không phải là người từ trên kia ngã xuống
Nhưng ta cũng biết ngươi không phải là Quỷ hút máu ở đây, ngươi rốt cuộc là ai?”
Cổ Tư còng lưng, thật giống như không nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, trong miệng lẩm bẩm, “Đi thôi, đi thôi…”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]