Lúc về đến nhà, cơm đã chuẩn bị xong
Lạc Gia Gia đang ngồi trước bàn cơm, xem sách giáo khoa của năm thứ nhất đại học
Cửa phòng có để một cái hành lý
Đợi Lạc Phi rửa tay xong, ngồi xuống bên bàn, nàng mới đặt quyển sách xuống và nói: "Phòng thuê đã xong, ăn cơm xong thu dọn một chút, tối nay thì chuyển đi
Lạc Phi sửng sốt một chút, nói: "Nhanh vậy sao
Phòng lớn bao nhiêu, bao nhiêu tiền
Lạc Gia Gia cầm đũa lên, cúi đầu ăn cơm, không trả lời
Lạc Phi nhìn nàng một hồi, cũng đành phải cầm đũa vùi đầu ăn cơm
Ăn uống xong xuôi, Lạc Phi lập tức bắt đầu thu thập quần áo cùng đồ đạc
Hai người ở đây đã sáu năm, tuy quần áo không quá nhiều, nhưng các vật dụng khác vẫn có kha khá
Không cần xe, một chuyến chắc chắn không thể chuyển hết
"Có xa không
Lạc Phi thu thập một cái rương, hai cái bọc lớn
Đồ đạc của Lạc Gia Gia vậy mà thật nhiều, hai cái rương, ba cái bọc lớn, còn có một cái hộp sắt hình chữ nhật
"Không xa
Lạc Gia Gia cõng hộp sắt, một tay mang theo một cái rương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lạc Phi thấy chiếc hộp sắt kia trông có vẻ nặng, liền đi qua nói: "Đây là đồ vật gì, để ta cõng cho
Khi hắn đưa tay ra, Lạc Gia Gia xoay người lại, đối mặt hắn nói: "Không cần, tự ngươi lo lấy đồ của mình đi
Lạc Phi hiểu rõ tính tình của nàng, đành phải đi qua xốc lên rương cùng bọc lớn của chính mình
Hai người chầm chậm đi ra ngoài, giống như những con ốc sên nặng nề vác vỏ ốc trên lưng, cẩn thận từng li từng tí di chuyển trên đường cầu thang chật hẹp, từng bước từng bước đặt chân xuống bậc thang
Lúc này vừa đúng giờ cơm tối, cho nên dưới lầu cũng không có bao nhiêu người, nhờ vậy mà tránh được việc người khác hỏi lung tung
Hai người ra khỏi tiểu khu
Tuy rằng vào mùa thu ban đêm có chút se lạnh, nhưng hai người rất nhanh đã ra một thân mồ hôi
"Ngồi xe buýt không
Lạc Phi thấy nàng một tay mang theo một cái rương nặng nề, phía sau lại cõng một cái hộp sắt có vẻ càng nặng, trông nàng có chút cố hết sức
"Không ngồi
Lạc Gia Gia tiếp tục đi về phía trước
Những người đi ngược lại đều nhìn họ với ánh mắt kỳ quái, nhưng khi nhìn thấy Lạc Gia Gia, bất kể là nam hay nữ, đều rõ ràng sững sờ, dường như bị dung mạo của nàng kinh ngạc
Hai người một trước một sau, xuyên qua hai con đường, lập tức rẽ vào một con hẻm nhỏ
Đi thêm hơn một trăm mét trong hẻm nhỏ, họ đến một khu tập thể trông rất cũ kỹ, rách nát
Lạc Gia Gia dẫn hắn vào tiểu khu, đi vào tòa nhà thứ hai
Nhà lầu cao tổng cộng sáu tầng, đều phải đi bộ lên
Lạc Gia Gia dẫn hắn đi thẳng lên tầng sáu
Hai người tựa vào vách tường nơi góc khuất, lau mồ hôi, thở dốc để nghỉ ngơi
"Ta thích tầng cao nhất
Lạc Phi chẳng biết nói gì, trong lòng rất vui vẻ, hai người cuối cùng lại có một căn nhà mới
Lạc Gia Gia không để ý đến hắn, đặt cái rương xuống, lấy chìa khóa từ trong túi quần ra, vừa định mở cửa, cửa lại đột nhiên mở từ bên trong
Một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi ló đầu ra, nhìn nàng một cái, vội vàng cười rạng rỡ nói: "Ai nha, các ngươi đến nhanh vậy sao
Ta còn định gọi điện thoại cho ngươi đây
Thực sự xin lỗi, là thế này, trong nhà của chúng ta đột nhiên phát sinh một số chuyện, cho nên căn phòng này..
Ai, tạm thời không thể cho các ngươi thuê được nữa
Nói xong, bà ta lấy ra một xấp tiền, đưa tới trước mặt Lạc Gia Gia nói: "Tiền thuê cùng tiền thế chấp đều trả lại cho ngươi, thực sự xin lỗi a, hại các ngươi một chuyến tay không
Thế này đi, ta trả thêm cho các ngươi một trăm đồng, coi như là tiền lộ phí
Người phụ nữ lại cầm thêm một trăm đồng, đặt vào xấp tiền giấy dày cộm kia, khuôn mặt đầy nụ cười lúng túng
Không khí đột nhiên ngưng đọng
Lạc Gia Gia nhìn bà ta, không có phẫn nộ, không có tức giận, cũng không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào khác
Mồ hôi theo khuôn mặt tinh xảo của nàng trượt xuống, rơi trên cằm trắng nõn, dưới ánh đèn trong phòng chiếu rọi, trong suốt sáng bóng như pha lê
Tóc mai trên thái dương nàng cũng bị mồ hôi thấm ướt
Hai má nàng hơi ửng hồng vì mang vác nặng nhọc leo lầu, lồng ngực phập phồng vì thở dốc
Tay phải nàng cầm chìa khóa, vẫn duy trì tư thế chuẩn bị mở cửa
Người phụ nữ nhìn nàng, mặc dù trước đó đã sớm bị vẻ đẹp của thiếu nữ này kinh hãi, nhưng bây giờ nhìn lại, vẫn không nén được sự kinh diễm và tán thưởng trong mắt
"Ừm
Đối với sự biến cố đột ngột này, Lạc Gia Gia chỉ nhàn nhạt "Ừ" một tiếng, không nói thêm một chữ nào, lập tức trả lại chìa khóa trong tay cho bà ta, sau đó nhận lấy tiền trong tay bà ta, rút ra tấm một trăm đồng kia, rồi trả lại cho bà ta
"Đi thôi
Hai chữ này là nói với Lạc Phi
Lạc Phi nhìn nàng một cái, lặng lẽ xốc lên hành lý trên mặt đất, đeo bọc lên lưng, đi xuống lầu
Lạc Gia Gia cõng hộp sắt, hai tay cầm cái rương, đi theo phía sau hắn
Hai tỷ đệ mang đầy phụ trọng, lại một trước một sau đi trong lối đi hẹp, từng bước từng bước xuống bậc thang, không ai nói lời nào
Lúc xuống đến tầng năm, Lạc Phi nghe thấy tiếng đóng cửa phía trên cùng tiếng nói chuyện nhỏ giọng của người phụ nữ kia: "Ai nha Nhiếp tổng, cái ánh mắt này của ngài thật đúng là..
Lập tức, cửa chống trộm đóng lại
Thính lực của Lạc Phi tuy đã tăng lên một chút, nhưng cuộc trò chuyện trong phòng đã không còn nghe thấy được
"Nhiếp tổng, là người đàn ông tên Nhiếp Viễn Quang kia sao
Nghe tiếng thở dốc nặng nề truyền đến từ phía sau, nghĩ đến sự vất vả và hy vọng của nàng, Lạc Phi nắm chặt tay cầm cái rương, trong mắt lộ ra một tia hàn quang
Hai người ra khỏi tiểu khu, chầm chậm đi trên đường phố vắng vẻ, đều trầm mặc
Một vầng trăng xanh treo trên ngọn cây, lộ ra từ kẽ lá, dường như đang lén nhìn sự chật vật của bọn họ
Về đến nhà
Hai người mỗi người trở về phòng của mình, ngồi trên sàn nhà cạnh giường, mồ hôi nhễ nhại, thở dốc trong bóng đêm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không bật đèn, cũng không giao tiếp
Hai người cứ như vậy ngồi đó
"Rầm
Rầm
Rầm
Không biết qua bao lâu, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tràng tiếng gõ cửa
Lạc Phi đứng dậy, mở cửa phòng đi ra
Trong phòng tối đen truyền đến giọng của Lạc Gia Gia: "Đừng ra
Nhưng lần này, Lạc Phi không nghe nàng, trực tiếp mở cửa
Đèn hành lang sáng lên, một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục giày da, đeo kính gọng vàng đứng ngoài cửa, nhìn thấy hắn, rất nhã nhặn cười nói: "Là Lạc Phi phải không, ta nghe Chu Tâm Mai, cô Chu, nói qua về ngươi
Nói xong, rất lịch sự đưa tay ra nói: "Xin chào, ta xin tự giới thiệu một chút, ta tên là Nhiếp Viễn Quang, căn phòng này đã bị ta mua lại, nhưng không sao, các ngươi..
Hả
Lạc Phi cũng rất lễ phép nắm tay hắn, nhưng không đợi hắn nói xong, liền đột nhiên dùng lực kéo hắn vào trong, lập tức "Rầm" một tiếng đóng cửa lại
Cửa phòng của Lạc Gia Gia đột nhiên mở ra
Nhưng lúc này, nắm đấm của Lạc Phi đã "Rầm" một tiếng giáng xuống khuôn mặt người đàn ông này
Người đàn ông bất ngờ, không kịp phòng bị, trực tiếp bị đánh ngã vào góc tường, hoảng hốt vội nói: "Ngươi muốn làm cái gì
Ngươi..
"Rầm
Lạc Phi lại một quyền nữa, hung hăng đập vào miệng hắn, khiến hắn im lặng
"Lạc Phi
Lạc Gia Gia đứng ở cửa phòng, có chút kinh ngạc nhìn hắn
"Ngươi đừng xen vào
Trở về phòng đi
Lạc Phi quát lớn một tiếng, "Rầm" lại một quyền đập vào đầu người đàn ông kia
Lập tức túm lấy mái tóc bóng mượt chải chuốt của hắn, kéo hắn về phía nhà bếp
Người đàn ông miệng đầy máu tươi kêu lên: "Ngươi muốn làm cái gì
Ngươi muốn làm cái gì
Ngươi làm thế này là phạm pháp
Phải đi tù
Lạc Gia Gia biến sắc, chuẩn bị ngăn cản
Lạc Phi vừa kéo vừa nói: "Căn cứ vào Luật Tự Vệ và Quy Định Không Nhượng Bộ mới nhất được ban bố, thân là chủ nhân căn phòng vẫn còn thời hạn thuê nhà mấy ngày nữa, ta có quyền thực hiện các loại phản kích đối với người tự tiện xông vào
Cho dù chủ nhà cũng không ngoại lệ
Lạc Gia Gia sững sờ một chút, ngừng lại tại chỗ
Lạc Phi trực tiếp lôi người đàn ông vào nhà bếp, lập tức dùng lực hai tay, đột nhiên ấn mặt và đầu hắn vào bồn rửa rau chật hẹp, sau đó một chân ghì chặt gáy hắn, một tay mở vòi nước
"Xoạt
"Xoạt
Nước lần lượt xối rửa khuôn mặt người đàn ông cùng mái tóc bóng loáng đã xốc xếch kia
Người đàn ông liều mạng giãy dụa, nhưng không thoát được
Lúc này Lạc Phi đặc biệt có sức lực, lửa giận trong lồng ngực toàn bộ biến thành sức mạnh, ghì chặt đầu hắn trong bồn, khiến hắn không thể động đậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Lạc Phi, đủ rồi
Lạc Gia Gia đứng ở cửa, ánh mắt đạm mạc lại có chút phức tạp nhìn hắn
Lạc Phi cuối cùng cũng buông chân ra, nắm lấy cổ áo người đàn ông, kéo hắn ra ngoài
Lạc Gia Gia nhường đường
Người đàn ông ho khan kịch liệt, trong mũi trong miệng toàn là máu và nước, dường như muốn nói chuyện, nhưng nói không nên lời
Lạc Phi ném hắn ra khỏi nhà bếp, đi qua mở cửa, trực tiếp ném hắn ra ngoài lối cầu thang, giọng điệu bình thản nhưng mang theo sự lạnh lẽo khiến người ta sởn gai ốc: "Đừng có lại đả động tới Lạc Gia Gia, nếu không, ngươi sẽ phải chết
Nói xong, hắn đóng cửa lại
Xoay người lại, đối mặt với đôi mắt đen nhánh, yên tĩnh, sâu thẳm và đạm mạc của Lạc Gia Gia
Hai người đều không nói gì, đứng trong bóng đêm một lát
"Đi tắm rồi ngủ
Lạc Phi đi vào phòng vệ sinh rửa tay, trở về phòng, khép cửa lại
Lạc Gia Gia lại đứng trong bóng đêm một lúc lâu, rồi cũng trở về phòng
Trong phòng lần nữa yên tĩnh lại.