Không chỉ Vương Diệu, mà Nghê Nghê cùng Na Trát cũng sợ hết hồn
Người này ngồi sau lưng các nàng từ lúc nào vậy
“Xin lỗi, chỉ là cảm thấy câu chuyện của ngươi nếu so với câu chuyện trong phim còn xuất sắc hơn nhiều, ta không nhịn được.” Quỷ Ảnh có chút ngượng ngùng nói
“Chính ngươi tự đến sao?” Vương Diệu chần chừ một chút, không muốn bại lộ thân phận của Lưu Dịch Phỉ
Thấy Vương Diệu và đối phương quen biết, Nghê Nghê cùng Na Trát cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ là có chút tò mò lén lút quan sát Quỷ Ảnh này
Linh tính của phụ nữ mách bảo các nàng, Quỷ Ảnh này nhất định là một đại mỹ nữ
“Đừng phải để ý đến ta, ta chỉ là tới tham gia náo nhiệt, cứ coi như ta không tồn tại đi.” Lưu Dịch Phỉ khẽ nói
“Được rồi.” Vương Diệu gật đầu, tiếp tục xem phim
“Trị an thời cổ đại kém như vậy, Khổng Tử làm thế nào Chu Du Liệt Quốc?” Chỉ chốc lát sau, bên tai lần nữa truyền tới thanh âm trầm thấp của Lưu Dịch Phỉ
Đồng thời còn có mùi hương thoang thoảng bay tới
“Ngươi không phải là không tồn tại hay sao?” Vương Diệu cau mày nói
“Vậy ngươi cho ta chút đồ ăn.” Lưu Dịch Phỉ chép miệng một cái
“Xem phim mà không mang theo đồ ăn sao?” Vương Diệu chia một thùng Popcorn còn lại cùng miếng khoai tây chiên đưa cho nàng
“Ai biết xem phim lại còn có người dám mang đồ ăn, đúng là quá không tôn trọng diễn viên chính rồi.” Lưu Dịch Phỉ nhỏ giọng thì thầm, sau lưng truyền tới tiếng ‘ken két két’
“Vương tổng, ta cũng thật tò mò, Khổng Tử không phải là một văn nhân sao
Loạn thế như vậy làm sao Chu Du Liệt Quốc
Dựa vào danh tiếng là có thể để cho quốc vương chiêu đãi sao?” Mặc dù Na Trát học tập không giỏi
Nhưng dù sao nàng chưa tốt nghiệp trung học, đối với kiến thức vẫn có bản năng khao khát
“Các ngươi đối với người có học thức có ấn tượng cứng nhắc, nhất là các văn nhân thời trước, có thể không phải là kẻ yếu ớt tay trói gà không chặt đâu,
Căn cứ theo « Sử Ký
Khổng Tử thế gia » ghi lại, “Khổng Tử dài chín thước sáu tấc”, theo đơn vị Tây Hán một thước khoảng 23.1 cm đổi, thân cao khoảng chừng 2.22 mét, gần với thân cao của Diêu Minh (2.26 mét)
Hơn nữa, cha ruột Khổng Tử là Thúc Lương Hột, là một đại lực sĩ có tiếng, có thể nhấc được cửa thành, hơn nữa Khổng Tử sáng lập Quân Tử Lục Nghệ (Lễ, Nhạc, Xạ, Ngự, Thư, Số) trong đó Xạ (bắn cung) và Ngự (cưỡi ngựa) đều là những môn rèn luyện vũ kỹ
Bất quá cá nhân vũ lực trước mặt quân đội khẳng định không đáng kể, Khổng Tử có thể Chu Du Liệt Quốc, chủ yếu là bởi vì hắn có thực lực, trong đó Tử Lộ kia không phải một mãng phu, người ta là bang chủ giang hồ dân gian lớn nhất Lỗ Quốc thời bấy giờ, hơn nữa võ lực cực cao
Tử Cống đoán chừng là nhà giàu nhất Vệ Quốc thời bấy giờ, Nho thương chính là từ hắn mà truyền xuống, câu ‘Quân tử Ái tài sản lấy chi Hữu Đạo’ chắc hẳn các ngươi từng nghe qua
Khổng Tử có đệ tử 3000, là hư số, nhưng đại khái là hơn ba nghìn người, không phải ít, ngươi nghĩ thử xem, một đoàn đội có tiền, có người, có tư tưởng, đi đến quốc gia nào mà không thuận lợi?” Vương Diệu khẽ cười nói
“Trời ạ, ấn tượng của ta đối với Khổng Tử đã tan vỡ, sao nghe không giống như một thư lễ quân tử, mà càng giống như là một quân phiệt loạn thế vậy.” Nghê Nghê thở dài nói
“Ngươi tổng kết rất hay đó.” Lưu Dịch Phỉ tán dương Nghê Nghê
“Mọi việc các ngươi cảm thấy không hợp lý, thì phía sau nhất định có lý do hợp lý.” Vương Diệu cười một tiếng, “« Luận Ngữ » biết chứ, có thể là lúc ấy Khổng Tử lập ra quy củ cho các nước lúc đó
Ví như ‘Tam thập nhi lập’, chỉ có ba mươi người mới xứng đáng để Khổng Tử đứng dậy đ.ánh
‘Tứ thập nhi bất hoặc’, cho dù đối mặt bốn mươi người Khổng Tử cũng sẽ không nghi ngờ, như cũ lựa chọn quả quyết đ.ánh ra
‘Ngũ thập nhi Tri thiên mệnh’, nếu như đối phương là năm mươi người, trừ phi Khổng Tử đ.ánh tới mức để bọn họ cho rằng đã gặp chính mình thiên mệnh, mới có thể dừng tay
‘Lục thập nhi nhĩ thuận’, đối phương có sáu mươi người thì cũng vui lòng ngồi xuống nghe Khổng Tử nói phải trái
‘Thất thập nhi tùy tâm sở dục’, cho dù đối mặt với bảy mươi người trở lên, Khổng Tử muốn đ.ánh thế nào thì đ.ánh thế ấy.”
“
?”
“Ha ha ha ha ha
Đồ thần kinh!”
“Ha ha ha.”
Thanh âm thờ ơ của Vương Diệu cùng với những lời trích dẫn lộn xộn này, trực tiếp khiến Nghê Nghê và mọi người cười rộ lên
Bộ phim lúc này đang diễn đến đoạn cảm xúc của diễn viên nam với Khổng Tử, mọi người đang cảm thương thì đột nhiên truyền tới tiếng cười rất vô lễ, khiến mọi người bất mãn quay đầu nhìn
Vương Diệu cũng không ngờ cái “cây nát” ở đời sau này lại có thể gây ra hiệu ứng như vậy, Na Trát cười đến mức kêu “quác quác” rồi
Hắn vội vàng đè đầu Na Trát cùng Nghê Nghê vào lưng ghế sau, tránh để lại “lịch sử đen tối”
Chỉ còn lại Lưu Dịch Phỉ đang đấm ng.ực nén cười sắp hít thở không thông, chỉ có thể yên lặng gánh tội thay, giơ tay lên xin lỗi
Suýt chút nữa gây họa, Na Trát cùng Nghê Nghê lập tức biết điều ngoan ngoãn xem phim
Vương Diệu thì chán đến chết tranh thủ nghỉ ngơi
Nghê Nghê cũng chỉnh đốn lại thái độ, bắt đầu nghiêm túc học hỏi
Na Trát thì rất dễ cảm động, không đành lòng nhìn Khổng Tử lão tiên sinh chịu khổ, hết chùi nước mắt rồi lại khóc òa lên vì cảm động
Vốn còn muốn đi tìm Châu Nhuận Phát chụp chung một bức ảnh có ký tên, nhưng vì sợ lưu lại ấn tượng không tốt cho đoàn đội diễn viên chính, cho nên Vương Diệu canh thời gian, lén lút dẫn bọn hắn bỏ trốn
Đợi đến lúc phim chiếu xong, đèn bật sáng, mọi người vỗ tay đứng dậy lập tức tìm kẻ quấy rối mới vừa rồi phá hỏng bầu không khí, thì hàng ghế sau đã không còn một bóng người
Ở vị trí trung tâm hàng thứ nhất không biết từ lúc nào, diễn viên chính của bộ phim là Châu Nhuận Phát, cùng toàn bộ đạo diễn và đoàn đội đang chờ, vốn định dành cho người xem tại hiện trường một sự kinh hỉ
Kết quả bị tiểu khúc ca mới vừa rồi làm rối loạn
“Đi điều tra một chút, mới vừa rồi là người nào bật cười.”
Châu Nhuận Phát là một người có lòng dạ hẹp hòi, phái người đi kiểm tra xem ai dám không tuân theo quy tắc như vậy
Sau khi lặng lẽ thoát đi rạp chiếu phim, Na Trát bị mẹ nàng nắm lỗ tai mắng cho một trận
Kẻ cầm đầu là Vương Diệu cũng không dám lên tiếng
Chỉ có thể chuyển dời sự chú ý hỏi Lưu Dịch Phỉ cùng đi ra ngoài: “Ngươi đi theo tới đây làm gì?”
“Nói nhảm, không đi theo tới đây lát nữa bị phóng viên viết c.h.ế.t!” Qua kính râm, hàn quang trong mắt Lưu Dịch Phỉ cũng thấu ra, nàng mới vừa rồi nén cười suýt nữa sặc c.h.ế.t
“Ta đi về trước tham gia hoạt động, cám ơn ngươi cho quà vặt, gặp lại.”
Nàng hôm nay vốn là khách quý bí ẩn được công ty sắp xếp đến để tạo đề tài cho bộ « Khổng Tử », không phải thuần túy tham gia náo nhiệt
“Chờ chút.” Vương Diệu vươn tay nắm lấy mũ của nàng, giống như xách gà con đem nàng kéo trở lại, “Biểu đệ ta là fan của Chu Tấn, ngươi giúp hắn chuẩn bị một bức ảnh chụp chung, coi như là trả lại đồ ăn vặt.”
“Ngao ô!” Lưu Dịch Phỉ khẽ hô một tiếng, không vui sửa sang lại mũ, “Vậy thì thanh toán xong rồi.”
Nói xong dẫn Chu Thông, lại hướng về phía Nghê Nghê khoát khoát tay, lén lút lại chạy vào rạp chiếu phim
“Tỷ tỷ này là ai vậy?” Nghê Nghê hít sâu một hơi mùi hương, tò mò hỏi
“Lưu Dịch Phỉ.” Vương Diệu đáp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“A ha ha ha cáp, cái này càng buồn cười.” Nghê Nghê cảm thấy Vương Diệu càng ngày càng hài hước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tiểu Diệu à, sẽ không ảnh hưởng đến công việc của ngươi chứ.” Mẹ Na Trát khiển trách xong Na Trát, mặt đầy lo lắng hỏi.