Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 239: Trí Tuệ Của Trưởng Bối




Chương 239: Trí Tuệ Của Trưởng Bối (1)

Chương 239: Trí Tuệ Của Trưởng Bối (1)Liễu Phán Nhi trả lời: "Thím nói chia đều.""A
Lưu thị lại sửng sốt, lắc lắc đầu: "Như vậy quá không công bằng, nhà chúng ta chỉ có hai người chúng ta có khả năng làm việc nặng, còn lại đều là trẻ con
Chúng ta chia đều với bọn họ không thích hợp, chúng ta chiếm tiện nghi quá rồi."Liễu Phán Nhi gật đầu: "Ta cũng nói như vậy, nhưng thím nói, chạy nạn cả đường đi do có ta, cả nhà bọn họ mới có thể sống sót
Sau khi ổn định, cũng là ta cho bọn họ dưa mầm, bọn họ mới có thể bán dưa kiếm tiền
Trong lòng cảm kích ta, cho nên muốn cùng nhau khai khẩn, sau đó chia đều, cảm tạ ta."Lưu thị nghe thấy lời này, cẩn thận nghĩ nghĩ: "Nghĩ như vậy ta cảm thấy rất thích hợp, cũng đúng.'Liễu Phán Nhi lắc đầu bật cười: "Cho dù nhận như vậy rồi, nhưng ta vẫn cảm thấy chiếm tiện nghi của nhà thôn trưởng, nhưng thím Thúy Hoa lại quá nhiệt tình, ta không chống đỡ được
Chẳng qua ta nói trong lúc khai khẩn, ta bao nhà nàng ấy ăn cơm, tận lực làm đồ ăn ngon cho bọn họ."Nghe thấy lời này, Lưu thị sửng sốt, sau đó cười: "Như vậy cũng được, quần áo trong nhà cũng làm xong rồi, ngày mai ta đi theo khai khẩn
Ta mang theo Đại Bảo, A Lệ, A Phương, còn có A Dung xuống ruộng khai khẩn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muội ở nhà nấu cơm, nhìn Tiểu Bảo và A Nam.Liễu Phán Nhi gật đầu: "Vậy được, đại tẩu, chờ nguyệt sự của ta hết, ta cũng đi khai khẩn
Đồ ăn mấy ngày nay giao cho ta, ta tới nghĩ cách."Lý Đại Bảo nghe nói trong nhà phải khai khẩn, đôi mắt càng sáng lấp lánh: "Nương, chúng ta lại phải khai khẩn sao
Ai nha, vậy thật sự là quá tốt rồi."Bọn nhỏ mỗi người đều phát biểu ý kiến của mình, Liễu Phán Nhi nghe thấy mà trong lòng thấy ê ẩm, ấm áp."Còn có ta
Lý Lệ và Lý Phương trăm miệng một lời, cũng phải đi làm theo.Lý Dung thanh thúy trả lời: "Nương, chúng ta không sợ mệt, mệt mỏi thì nghỉ một lát, nghỉ ngơi là hết
Nóng thì chúng ta đội mũ trúc, uống nhiều nước
Còn đỡ hơn lúc chúng ta chạy nạn vừa mệt vừa đói còn lo lắng hãi hùng nhiều
Hơn nữa nếu chúng ta không khai khẩn trông dưa, hiện tại sao có thể bán dưa chứ?”Liễu Phán Nhi nhìn đứa nhỏ tích cực như vậy, cười hỏi: "Khai khẩn rất nóng, các con không sợ mệt, không sợ nóng sao?” Lý Tiểu Bảo và A Nam nhỏ không thể khai khẩn, nhưng bọn họ nhìn về phía Liễu Phán Nhi: "Nương, chúng ta biết nhóm lửa, giúp nương nấu cơm."Lý Tiểu Bảo cướp lời nói: 'Nương của con ơi, con biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mùa xuân gieo một hạt ngô, mùa thu thu hoạch một vạn hạt
Hiện tại chúng ta vất vả, sau này sẽ có thu hoạch.""Đúng vậy, khai khẩn, nhà chúng ta có thể có nhiều đất hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nương, ta cũng vậy
Lý Phương nóng lòng muốn thử, cũng muốn tận lực vì cái nhà này."Đã biết ạ, nương
Đám người Lý Đại Bảo đồng ý, chuẩn bị ngày mai đi khai khẩn.Sự hoảng sợ và đói khát ngay lúc đó, vẫn luôn thúc giục bọn họ nỗ lực, nói theo phương diện khác cũng là một loại động lực."Được, các con làm một số chuyện bản thân mình có khả năng làm, không thể làm thì đừng cố gắng quá, không thì cơ thể mệt chết đó
Liễu Phán Nhi nói, bọn nhỏ cần mẫn, nhưng cũng không thể để đứa nhỏ không quan tâm đến cơ thể.Đứa nhỏ nhà nghèo sớm đã phải làm việc, ký ức chạy nạn khắc sâu vào ấn tượng của bọn họ, khả năng cả đời này đều không thể quên.Mặt khác Chu Thúy Hoa về nhà, nói với người trong nhà, ngày mai tiếp tục cùng nhau khai khẩn với Liễu Phán Nhi, đến lúc đó chia đều.Thôn trưởng Lý tốt bụng, hơn nữa trong lòng vẫn luôn nghĩ đến công lao của Liễu Phán Nhi, gật đầu, nuốt nước kho trong miệng xuống: "Vậy được, không có vợ Nguyên Thanh hỗ trợ, chúng ta cũng không thể có cuộc sống thoải mái như hôm nay."Chu Thúy Hoa cũng cười nói: “Đúng vậy, nhìn chúng ta ăn thịt, chan canh kho phía trên lên, đều là vợ Nguyên Thanh nghĩ ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.