Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 834: Không Phải Bí Mật, Là Người Nhà Ta Trồng




Chương 834: Không Phải Bí Mật, Là Người Nhà Ta Trồng (2)

Chương 834: Không Phải Bí Mật, Là Người Nhà Ta Trồng (2)Liễu Phán Nhi lắc đầu, thái độ kiên quyết: "Xin Vân chưởng quỹ thứ lỗi, bán nhiều nhất được cho Vân chưởng quỹ là sáu trăm cân thôi, còn lại ta muốn tìm kiếm khách hàng khác nữa
Ta đi một chuyến không dễ dàng nên phải mở rộng nguồn tiêu thụ
Sang năm không cần ta phải tự đi bán nữa mà khách hàng sẽ tới chỗ chúng ta mua.”Vân chưởng quỹ thấy thế thì biết Liễu Phán Nhi đã có ý định riêng nên không cố gắng nữa, dù sao thì nữ nhân trước mặt cũng không phải người thường, trên người có cáo mệnh tứ phẩm, chồng còn là quan võ tứ phẩm
Hai vợ chồng còn được bệ hạ tin tưởng, người như thế, Vân gia không trêu chọc nổi.Việc kinh doanh thì sao?Quan trọng là hòa hợp kiếm tiên, sau này càng có nhiều cơ hội hợp tác.Vân chưởng quỹ gật đầu cười nói: "Được, sáu trăm cân cũng không ít
Người Hồ tới chỗ ta bán, nay năm mươi cân, mai sau mươi cân, cứ cò kè mặc cả với ta, thật khiến người ta khó chịu.'Vân chưởng quỹ ký khế ước sáu trăm cân với Liễu Phán Nhi rồi Vân chưởng quỹ đưa người đến quán trọ Duyệt Lai để kiểm tra hàng hóa
Nếu như gia vị không có vấn đề thì thanh toán tiên tại chỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngân phiếu là của ngân hàng tư nhân Hằng Thông, nếu muốn ngân lượng cũng được.Cuối cùng, Liễu Phán Nhi lấy ngân phiếu, mang theo thuận tiện.Vân chưởng quỹ tự mình kiểm tra gia vị, chắc chắn không có vấn đề, tiền trao cháo múc, còn giao hẹn phương thức giao dịch lần sau.Lý Phương gật đầu: “Tốt lắm, chúng ta quay về quán trọ thôi."Trong lúc Liễu Phán Nhi bàn chuyện làm ăn với Vân chưởng quỹ thì Lý Phương và Lý Nam cùng với Hoắc Thành Đạt đi dạo thành Kim Lăng.Lý Phương kéo tay Lý Nam: "A Nam, muội đừng chạy loạn
Nếu đám ăn mày bắt cóc muội thì sau này muội sẽ không được thấy mẫu thân nữa."Hoắc Thành Đạt dẫn người theo dõi chằm chằm, sợ nháy mắt đã không thấy hai tiểu thư đâu.Lý Nam thích thú với mấy món đồ bên đường, mua mấy cái ở huyện Thôi Dương không có, tính về đưa cho hai ca ca.Lý Nam đang thấy bị nắm tay không vui, nghe thế thì nắm lại tay của Lý Phương nói: "Ta sẽ ngoan hơn
Chúng ta đã đi dọa một hồi lâu rồi, A Phương tỷ, chúng ta đi tìm nương được không?”Nếu cửa hàng gia vị Vân gia muốn mua sẽ phải đi tới trấn Cát Tường của huyện Thôi Dương
Giá cả lúc đó vẫn thế, kiểm tra hàng tại chỗ rồi trả tiền.Lý Phương nghĩ rồi không đồng ý: "Dì Liễu, ngươi là cáo mệnh phu nhân, đi buôn bán để đẩy mạnh tiêu thụ thì không thích hợp
Ta đi, tuy ta còn nhỏ nhưng có thể để Hoắc thúc thúc đi cùng.Lý Nam chạy tới ôm lấy cánh tay của mẫu thân: "Chơi vui lắm, ta mua nhiều đồ tính đưa cho các ca ca và dì Tiểu Hoa
Nương, người buôn bán tốt không?”Liễu Phán Nhi cười khẽ: "Giao dịch buôn bán gia vị tốt lắm
Sau khi ăn trưa xong, ta chuẩn bị mang vải dệt của chúng ta đi tới các cửa hàng vải lớn để đẩy mạnh tiêu thụ."Đến khi các nàng trở về, Liêu Phán Nhi đã giao dịch xong với Vân chưởng quỹ
Nàng cất ngân lượng đi, thấy các nàng trở lại nói: "Đi dạo chơi có vui không?”Nếu không đi được thì mọi người đều về phòng khiến cho Lý Phương và Lý Dung có hơi tiếc nuối.Thật ra Liễu Phán Nhi không để ý tới mấy nghi thức xã giao đó, nhưng hai người con thì muốn hỗ trợ, lại vì tốt cho nàng nên nàng không thể từ chối
Để cho hai con có nhiều cơ hội rèn luyện, nhanh chóng trở thành trợ thủ giỏi của nàng: "Được, vậy chiêu các con đi đàm phán.Nhưng lúc các nàng ăn cơm, bên ngoài trời mây đen phủ kín, chốc lát sau mưa to, không đi được đâu.Lý Dung gật đầu: "Nương, ta đi cùng A Phương tỷ để đàm phán buôn bán
Chỉ là giá cả, phương thức giao hàng và phương thức trả tiền thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy chúng ta không am hiểu như mẫu thân như vẫn biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Luyện nhiều lần thì chúng ta sẽ càng thuần thục hơn."Trời bên ngoài âm trâm, trong phòng cũng tối xâm, tiếng mưa rơi giống như tiếng hát ru khiến người ta buồn ngủ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.