Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 994: Tin Nhắn Của Lý Dao




Trần Nghĩa kinh ngạc nhìn lấy hắn ta
Khôi phục lại
Điều này sao có thể chứ
Ở trong tình trạng không khống chế thêm lệ quỷ mới, lại mất đi sự khống chế với con quỷ hiện tại
Vậy hắn ta lấy cái gì để áp chế con quỷ kia mà đòi có thể khôi phục lại chứ
Hắn ta cũng có dùng thủ đoạn nào để áp chế tình trạng lệ quỷ khôi phục đâu
Bởi vì quá trình lệ quỷ khôi phục không thể nào nghịch chuyển, nên không thể có chuyện như vậy xảy ra được
Ngay khi bị mất khống chế đối với con quỷ trong người, đó cũng là lúc mà người đó tử vong
Quỷ sẽ không thể nào có lòng tốt, hay lòng thương hại nên tha cho ngự quỷ nhân một mạng được
Khương Thượng Bạch nhún nhún vai nói:

- Tôi cũng rất tò mò, nhưng đúng là hắn ta không hề có việc gì hết
- Mà thôi, hiện tại tôi không muốn quan tâm đến tên phế vật đó nữa
Nếu con quỷ của hắn ta đã trở về rồi, thì con quỷ da của tôi đâu
Ánh mắt Trần Nghĩa khẽ nhúc nhích, hắn ta cũng không muốn suy nghĩ nhiều về tình huống đặc biệt này của Quách Phàm nữa
Chuyện này đương nhiên sẽ có tổng bộ đi điều tra rồi, không cần hắn ta phải quan tâm nhiều làm gì cho mệt người
Khương Thượng Bạch chỉ vào một chỗ cách đó không xa rồi nói:

- Nó còn đứng bên kia, tôi biết thứ đó khá nguy hiểm, nên không có đến gần
Ở bên kia, có một bóng người đứng yên không thèm nhúc nhích
Nếu đi đến gần và nghiêm túc quan sát thì sẽ phát hiện ra thứ này không phải người, mà chỉ là một bộ da người không có thân thể
Bộ dạng ngũ quan của nó rất giống với Trần Nghĩa
Không, phải nói là bộ dạng của Trần Nghĩa không còn là bộ dạng lúc ban đầu của hắn ta nữa
Từ trước đến giờ Trần Nghĩa đều dùng bộ dạng của bộ da này để xuất hiện trước mặt tất cả mọi người
Còn bộ dạng thực sự của Trần Nghĩa như thế nào thì chắc chỉ có bản thân hắn ta hoặc là bạn bè, người thân của hắn ta mới biết được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bộ da người kia giống như một người sống, đứng ở gần rừng cây
Mặc dù nó không hề nhúc nhích, nhưng là ngự quỷ nhân thì đều biết, bộ da người này đang chờ đợi một người sống đi qua
Một khi đi đến gần một phạm vi nguy hiểm nào đó
Thì bộ da người trống rỗng kia sẽ được một người sống lấp đầy, trở thành một phần của quỷ
Quy luật giết người của nó khá đơn giản, nhưng trước khi Trần Nghĩa tiếp xúc với nó, nó sẽ không chủ động đi lại
Hiện tại..
Quỷ da này càng ngày càng quỷ dị, không còn chịu khống chế nữa
Trần Nghĩa giãy dụa đứng dậy, sau đó đi về phía quỷ da
Hiện tại hắn ta và quỷ đã có một mối liên hệ không thể tách rời
Trước đó hắn ta bị Quách Phàm tập kích, quỷ da bị áp chế, nên hắn ta không thể không từ bỏ nó để chạy trốn vì đảm bảo tính mạng
Thế nhưng nếu để mất đi quỷ da thì Trần Nghĩa sống không được bao lâu
Thời gian mang quỷ da của hắn ra đã khá dài, nên thân thể đã bị quỷ ăn mòn đến mức không thể tưởng tượng nổi, nên hắn ta chỉ còn cách tiếp tục mặc nó thì mới có thể sống sót
Nếu không, không đến một giờ Trần Nghĩa sẽ bị chết vì con quỷ còn lại khôi phục
Khi Trần Nghĩa đi đến gần quỷ da, ở trong khu rừng cây liên tục truyền ra từng tiếng kêu rên đầy thống khổ
Loại đau đớn này giống như có ai đó cưỡng ép khâu một bộ da người không phải của bản thân lên vậy
Quá trình này còn đau đớn và thống khổ hơn rất nhiều so với khi hắn ta lột bỏ quỷ da để chạy trốn
Đối với đại đa số người mà nói, nếu chỉ trong một đêm ngắn ngủi mà phải chịu đựng hai lần thống khổ như này thì chắc đã tự tử mất rồi, dù có không tự sát đi nữa thì tinh thần cũng sẽ sụp đổ, không thể nào còn giữ nguyên được tình trạng tinh thần bình thường được
Nửa tiếng sau, Trần Nghĩa bình tĩnh đi ra khỏi rừng cây, bộ dạng lúc này của hắn ta đã hoàn toàn nguyên vẹn
Hắn ta không có điên, cũng chẳng tự sát
Khương Thượng Bạch nói:

- Sống sót, không dễ như vậy đâu
Trần Nghĩa không hề nói gì, chỉ đi qua Khương Thượng Bạch, sau đó rời đi
Mặc dù nhìn bề ngoài thì thấy Trần Nghĩa giống như bình yên vô sự, nhưng nếu nhìn kỹ thì hai con mắt đầy tia máu kia đã mất đi một phần thần thái của con người
Và thêm vào một chút chết lặng cùng trống rỗng, như vậy có nghĩa là hắn ta càng ngày càng tiếp cận với quỷ rồi
Khương Thượng Bạch không có đi theo hướng Trần Nghĩa rời đi, mà đi về một chỗ khác
Hắn ta còn cần phải đảm bảo hai cây quỷ nến kia không được tắt
Trước đó người làm việc này là Trần Nghĩa, nhưng hiện tại vì bị quỷ tập kích nên hắn ta không còn giữ được trạng thái lúc ban đầu nữa, vì thế tổng bộ phái Khương Thượng Bạch đến để thay thế
Một đêm đáng sợ này đã dần dần tan biến đi theo thời gian
Đại đa số người bên trong khu thành thị phồn hoa kia không thể nào tưởng tượng ra được một đêm này đã xảy ra chuyện gì
Đến khi trời vừa sáng, khu thành thị này vẫn tiếp tục vận hành theo những tiết tấu cũ
Đèn đường tắt hết, người đi làm lần lượt đến nhà ga như thủy triều
Trên đường xe vẫn chạy không ngừng, vẫn kẹt xe như cũ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà ở tại khách sạn Bình an, ngay khi ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng, Dương Gian không nhanh không chậm đi ra khỏi đó
Hắn đứng ở trước cửa sổ và quan sát khu đô thj phồn hoa kia
Sau một hồi quan sát, Dương Gian mới chậm rãi thu hồi ánh mắt
"Xem ra mọi chuyện đã được xử lý rồi
Nếu không hôm nay thành phố sẽ không thể nào yên tĩnh như vậy được
Rốt cục tổng bộ vẫn có một chút năng lực, mình không tham gia vào là quyết định cực kỳ chính xác
Hắn nghĩ đến những nhiệm vụ lần trước
Không phải tổng bộ không có năng lực xử lý, mà là do hắn ta xui xẻo, cho nên bị cuốn vào mấy chuyện linh dị đó mà thôi
Nếu không phải vì chuyện linh dị của qury chết đói, thì có lẽ hiện tại Dương Gian vẫn còn đang nằm nhà chơi ở thành phố Đại Xương chứ không thể nào đến đây được
- Ting ting
Đúng lúc này trong điện thoại cá nhân của hắn nhận được một đoạn tin nhắn
Dương Gian lập tức cầm điện thoại lên và nhìn:

"Là tin nhắn của Lý Dao
Tốt lắm, nếu Cảnh sát quỷ đã bị tổng bộ xử lý xong rồi, tiếp theo cũng nên đến lượt mình hoạt động một chút
Dù sao đây cũng là việc không thể tránh khỏi, đã không thể tránh rồi thì chủ động một chút cũng tốt
Ra tay trước đương nhiên sẽ chiếm được ưu thế khi đánh nhau."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.