Khủng Bố Sống Lại (Bản dịch thứ 2)

Chương 998: Thuận Tiện Đi Qua




- Cậu xem đi, hai tên ngu ngốc này bị mù thật rồi, không trách được suốt đời chỉ có thể làm bảo vệ
Lại còn dám dắt cậu ra ngoài
Chuyện này là lỗi của tôi, không nghĩ đại nhân vật như cậu lại đến chỗ rách nát này của tôi
Trương Kiến đứng dậy, sau đó đi đến đạp cho mỗi người bảo vệ một cái
Lực lượng lớn dọa người, khiến cho hai người bảo vệ kia bị đá bay ra khỏi phòng khách, hộc máu, nằm kêu rên trên mặt đất
Những người khác nhìn thấy cảnh này thì sững sờ
Đây còn là con người nữa ư
Sức lực sao lại lớn như vậy
- Tôi đến tìm cậu
Dương Gian không thèm quay đầu lại, không để ý đến hai người kia, mà nhìn chằm chằm vào Trương Kiến
- Tìm tôi
Trương Kiến đi đến bên cạnh ghế sô pha, sau đó ngồi xuống, tiện tay ôm lấy một cô gái rồi cười nói:

- Mặc dù tôi cực kỳ tán thưởng cậu, nhưng tôi nhớ là giữa hai chúng ta không hề có bất kỳ mối liên quan nào mà
Đương nhiên, nếu cậu đã đi đến chỗ này thì tôi tùy thời hoan nghênh cậu
Toàn bộ chi phí tôi sẽ bao, nếu cậu thiếu phụ nữ, thì tôi sẽ giới thiệu cho cậu một cô gái trẻ đẹp
Không, có lẽ một cô không đủ đâu, năm cô, thế nào, nếu nhiều hơn nữa tôi sợ cậu chịu không nổi
Lúc này, có một cô gái mặc váy bạo gan hỏi thăm
- Tổng giám đốc Trương, anh chàng soái ca này là ai thế, là bạn của tổng giám đốc Trương hay sao
Tại sao lúc trước em chưa gặp qua bao giờ
Theo như suy nghĩ của mấy cô gái này, nếu là loại người cùng cấp bậc với Trương Kiến, thì ít ra cũng phải có tiền
Mà người này lại còn trẻ tuổi hơn rất nhiều so với tổng giám đốc Trương, cho nên nhất định phải làm quen một chút
- Mấy cô không biết cậu ta
Ha ha
Trương Kiến nhất thời cười rộ lên:

- Dương Gian, cậu có nghe thấy không, mấy cô này không biết cậu
Ngay cả đại danh đỉnh đỉnh Dương Gian mà cũng không nhận ra, như vậy sau này làm sao mà đòi đi ra ngoài lăn lộn đây
Vị này chính là người duy nhất trong nước có khả năng xử lý chuyện linh dị cấp độ S
Nếu ở nước ngoài, cậu ta hoàn toàn có khẳ năng gặp mặt tổng thống đấy
Cô gái kia tỏ ra hơi nghi hoặc
- Gặp mặt tổng thống
Không khoác lác đó chứ
Trương Kiến hít một hơi thuốc thật sâu:

- Dương Gian, cậu nhìn thấy rồi đó, bất kể cậu đáng sợ như thế nào, lợi hại kiểu gì đi nữa
Cuối cùng cũng không có một ai biết, ngay cả mấy tên bảo vệ quèn mà cũng dám cản cậu lại..
Nếu để cho bọn họ biết được năng lực của chúng ta, bọn chúng chỉ xứng quỳ trên mặt đất gào to cứu mạng
Cho nên cái thế giới này điên rồi
- Cậu có muốn thử xem tư vị khi dẫm người khác ở dưới chân là như thế nào không
Dù sao cũng sống không lâu, nếu không làm cái gì đó nổi nổi một chút thì chẳng ai biết đến cậu đâu
Sắc mặt tên này có chút điên cuòng, giống như một con người điên đang ở trong thế giới điên cuồng của chính hắn ta vậy
Dương Gian không có bất cứ biểu hiện nào, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tên kia
- Xem ra trạng thái tinh thần của cậu không được ổn định cho lắm
Như vậy rất tốt
- Cậu cảm thấy tôi là người điên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không, tôi không có điên đâu, tôi còn tỉnh hơn những người khác
Điên chính là những cô gái này
Sắc mặt Trương Kiến đột nhiên trở nên dữ tợn, sau đó dùng tay bóp lấy cổ của cô gái kia, lực lượng của hắn ta lớn đến lạ thường
Mơ hồ có thể nghe thấy được âm thanh của xương vỡ, giống như tên này muốn bóp gãy cổ của cô gái kia vậy
Nhưng người khác nhìn thấy cảnh tượng này thì giật mình
- Trương Kiến sờ lấy khuôn mặt đang đỏ bừng vì ngạt thở của cô gái kia, sau đó nghiêm túc hỏi:

- Nói cho tôi biết, cô có yêu tôi không
- Yêu, yêu..
Cô gái kia liên tục gật đầu, sắp khóc vì sợ hãi
Trương Kiến hài lòng cười một tiếng, sau đó thả tay ra
- Tốt lắm, cậu trả lời của cô khiến tôi rất hài lòng, thứ này cho cô
Nói xong, hắn ta đá túi tiền bên cạnh bay đến trước mặt cô gái kia
Nhưng cô gái khác ở xung quanh nhìn thấy vậy thì lập tức sững sờ
Chuyện này thay đổi cũng quá nhanh đi, có một câu mà lấy được bao nhiêu tiền
Một trăm vạn
Hay là hai trăm vạn
Trương Kiến lại hỏi:

- Mấy cô có yêu tôi không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Yêu, yêu..
Những người khác giống như bị điên vậy, tất cả đều tranh nhau hô hào, sợ chậm hơn người khác
Liền hai người thanh niên vừa mới đi vào để đánh bài kia cũng không thèm quan tâm đến bản thân là nam, cứ xông lên hô đại
Lỡ ngay cả nam cũng được thì sao
- Ha ha
Trương Kiến ôm lấy những cô gái kia, sau đó cười lớn
Toàn bộ những chuyện vừa rồi, Dương Gian đều nhìn rõ từ đầu đến cuối
Điều này khiến cho hắn nhíu mày vì khó cịu
Hắn không thèm quan tâm gì khác, chỉ bình tĩnh nói:

- Diễn xong chưa
Mặc dù kỹ thuật không được tốt lắm, nhưng cũng tạm ổn
- Hả
Đầu tiên Trương Kiến tỏ ra hơi nghi hoặc một chút, sau đó nụ cười trở nên cứng đờ
Đồng thời một loại cảm giác bất an mãnh liệt tuôn ra từ trong tâm khảm
Hắn ta phát hiện ra xung quanh đang dần dần biến mất
Đầu tiên là vách tường của phòng khách đang dần biến mất, sau đó là những người ở xung quanh, cuối cùng là toàn bộ đồ dùng bên trong căn phòng...
Không biết từ lúc nào, ở trên đầu hắn ta xuất hiện một màng sáng màu đỏ máu
Toàn bộ âm thanh ồn ào biến mất sạch, kèm theo đó là những nguồn sáng khác
Chỗ này đã bị bao phủ bởi một thế giới ánh sáng màu đỏ
- Quỷ vực
Trương Kiến đột nhiên đứng dậy, sau đó nhìn chằm chằm vào Dương Gian:

- Mày muốn giết tao
Ngự quỷ nhân không thể nào sử dụng lực lượng lệ quỷ một cách vô duyên vô cớ được
Cho nên bình thường đều hay giải quyết nhẹ nhàng với nhau
Nhưng một khi sử dụng lực lượng lệ quỷ thì có nghĩa là bọn họ không thể không làm việc này
Chỗ này đã không còn người khác, cho nên mục tiêu của Dương Gian đương nhiên là hắn ta rồi, chỉ cần không phải là một người quá ngu thì đều có thể hiểu được
Dương Gian thuận miệng nói:

- Đừng có hiểu nhầm, tôi không phải đến để giết cậu đâu
Chỉ là tiện đường đi ngang qua cao ốc Bình An thì rẽ vào chôn cậu thôi
Tránh cho lúc nào đó cậu lại gây phiền toái cho tôi
Dạo này tôi khá là bận, cho nên không có thời gian đi chào hỏi từng người đâu
Tiện đường thì tôi vào chào một tiếng thôi.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.