Kiếm Lai

Chương 344: Học sinh Thôi Sàm (1)




Lúc tảng sáng, một chiếc xe ngựa đỗ ở ngoài cửa nhà cũ Viên thị, thiếu niên cao lớn Vu Lộc cùng thiếu nữ Tạ Tạ da ngăm đều tự đeo hành lý chờ ở cạnh xe ngựa
Thiếu niên Thôi Sàm ngáp đi ra khỏi tòa nhà, mặc một bộ áo bào màu ngà voi chất liệu tốt, chế tác hoàn mỹ, phía sau hắn dẫn theo thiếu niên dung mạo tinh xảo như đồ sứ, lưu luyến không rời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vu Lộc nhịn không được hỏi: “Công tử, chúng ta đây là muốn đi đâu?”

Thôi Sàm lười biếng nói: “Mang các ngươi đi xa học tập tìm tòi, đi Đại Tùy dạo chơi chút
Hai người các ngươi vốn là học sinh của thư viện Sơn Nhai.”

Hai tù phạm di dân Vu Lộc cùng Tạ Tạ của Lô thị vương triều đưa mắt nhìn nhau
Xa phu là gã tình báo lớn của Đại Ly đóng lại ở huyện thành Long Tuyền, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không chút dao động ngồi ở trên vị trí đánh xe, Thôi Sàm sau khi lên xe xoay người vén rèm xe, đột nhiên quay đầu nói: “Đi gọi Vương Nghị Phủ đến làm xa phu, ngươi tiếp tục ở lại huyện thành, phụ trách theo dõi động tĩnh hai nơi ngõ Kỵ Long và ngõ Hạnh Hoa.”

Gã tình báo kia gật gật đầu, không nói một lời xuống xe rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời gian khoảng một chén trà nhỏ, một nam tử cao lớn sải bước đi tới
Thiếu niên cao lớn mắt không nhìn nghiêng, vẻ mặt thong dong, thiếu nữ ánh mắt lạnh lùng, có vẻ như không mấy ưa thích nam nhân tên là Vương Nghị Phủ này
Vương Nghị Phủ, chính là nam tử phụng mệnh tự tay lấy đầu Tống Dục Chương, mãnh tướng sa trường của Lô thị vương triều năm đó, đã chưa rơi xuống trở thành tù nhân của Đại Ly, cũng chưa trở thành thượng khách của vương triều mới, càng chưa nắm lại binh quyền, mà là trở thành tay sai của vị nương nương kia, theo nàng bị “biếm trích” đến Trường Xuân cung đi kết cỏ tranh tu đạo, chủ nhân của Vương Nghị Phủ, liền từ Đại Ly nương nương đổi thành vị quốc sư thiếu niên trước mắt này
Bởi vì là đi dịch lộ đường cái, xe ngựa không nhỏ, đủ để chứa ba người, nhưng Thôi Sàm vẫn bảo thiếu niên thiếu nữ ngồi ở bên ngoài, một mình hắn chiếm thùng xe rộng rãi
Không được bao lâu, trong thùng xe liền truyền đến tiếng đọc sách văng vẳng, đường đường quốc sư Đại Ly, hưởng vinh dự thánh thủ cờ vây một châu, lại mỗi ngày đều phải đọc diễn cảm những nội dung học vỡ lòng này, thật sự làm người ta cảm thấy buồn cười
Xe ngựa từ cửa đông đi ra khỏi trấn nhỏ
Thôi Sàm vén rèm, nhìn huyện nha mới xây dựng phụ cận cửa đông, chưa hoàn toàn làm xong, chỉ là có cái hình thái ban đầu, ở dưới sự đốc thúc của quan lại nhỏ thuộc nha môn, thanh niên khỏe mạnh của trấn nhỏ bây giờ đã bắt đầu bận rộn, khiến toàn bộ cửa đông đều bụi đất mù mịt, Thôi Sàm ánh mắt âm trầm buông rèm
Sau khi rời khỏi trấn nhỏ, dọc theo dịch lộ chạy đi khoảng một canh giờ, Thôi Sàm bảo Vương Nghị Phủ dừng xe, một mình hắn đi về phía một dốc núi nhỏ, “quân tử” của thư viện Quan Hồ Thôi Minh Hoàng chờ đã lâu, sau khi nhìn thấy vị tổ tông bị trục xuất khỏi gia môn này, rất cung kính chắp tay hành lễ
Thôi Sàm đứng ở đỉnh núi, nhìn về trấn nhỏ, chỉ tiếc hôm nay cảnh giới giảm hẳn, tu vi thấp kém, cho dù vận hết thị lực, cũng không cách nào thấy phong cảnh bên kia, “Chuyện đưa Phi Vân sơn lên làm Đại Ly Bắc Nhạc còn cần ấp ủ, trong thời gian ngắn rất khó thành công
Nhưng ở Phi Vân sơn xây dựng thư viện mới là tình thế bắt buộc, nhiều nhất nửa năm sẽ có kết quả
Yên tâm, lần này ngươi mạo hiểm lớn như vậy, thiếu chút nữa ngay cả mạng cũng mất, ta chắc chắn sẽ không qua cầu rút ván, sẽ không thể thiếu một chức phó sơn chủ thư viện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau này Đại Ly chắc chắn sẽ dốc sức cả nước, điều chỏm thư viện mới tinh này còn giống một trong bảy mươi hai thư viện nho gia hơn so với thư viện Sơn Nhai.”

Thôi Minh Hoàng sau khi nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt kiên nghị, hứa hẹn: “Tuyệt đối sẽ không làm lão tổ thất vọng!”

Thôi Sàm đối với việc này chưa khen ngợi cũng không chỉ trích, tiếp tục nói việc của mình, “Ta để thiếu niên người sứ kia lại cho ngươi, đến lúc đó ngươi đem hắn xếp vào thư viện mới, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn tu hành sẽ rất thuận lợi, có thể sẽ chen chân trung ngũ cảnh với tốc độ kinh hồn, ngươi chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng tốt nhất ngươi nên đem hắn giấu đi, đừng nổi lên mặt nước quá sớm
Ta từ núi sứ ngàn chọn vạn tuyển ra những mảnh sứ vỡ kia, thật không dễ dàng gì mới ghép ra người sứ có thần hồn như vậy, thiếu niên này có thể từ một đống mảnh sứ vỡ, đến bây giờ sống động như thật, không khác gì con người, cũng là Thôi Sàm ta ngưng tụ tâm huyết suốt đời, cũng có thành phần may mắn rất lớn, cho nên ngươi cần phải để ý nhiều hơn
Nói câu không may mắn, cái này đã tương đương với là ta đang dặn dò di chúc cho ngươi.”

Thôi Minh Hoàng tâm tình kích động, gập người ôm quyền nói: “Lão tổ yên tâm, Thôi Minh Hoàng ta nhất định sẽ coi là con của mình!”

Vẻ mặt Thôi Sàm có chút mỏi mệt, “Ở trấn nhỏ bên này, trừ phiên vương Tống Trường Kính, hai đám tình báo tử sĩ còn lại, ngươi có thể tùy tiện sai sử, ta đã đánh tiếng giúp ngươi
Tiếp đó không có việc gì nữa, tán gẫu nhiều thêm với Dương lão đầu cửa hàng Dương gia, lão bất tử này, làm việc công bằng phải chăng nhất, chưa bao giờ nói về tốt xấu, chính tà, địch ta, ngươi tranh thủ có thể khiến lão đầu tử đáp ứng làm ăn với ngươi.”

“Về phần Nguyễn Cung, ta khuyên ngươi đừng đi tự mình tìm sự mất hứng
Bốn thế gia mười đại tộc ở phố Phúc Lộc và ngõ Đào Diệp hôm nay bề bộn, lòng người tan rã, ngươi để ý Lý gia nhiều hơn, ừm, chính là Lý gia chỗ Lý Hi Thánh, về phần nhị công tử Lý Bảo Châm mắt cao hơn đỉnh kia, hôm nay chỗ dựa sụp đổ, tuy nói không tính là bị trong một đêm đánh về nguyên hình, nhưng cũng coi như đã lĩnh giáo sóng gió quỷ quyệt kinh thành Đại Ly chúng ta, giữa hai anh em này, ngươi chọn ai cũng được, nhưng chỉ có thể chọn một.”

“Về phần Ngô Diên, ngươi tự mình xem xét mà làm, đừng để lộ tình cảm là được.”

Thôi Sàm nói xong lời cuối cùng, rõ ràng là tướng mạo thiếu niên tuấn mỹ non nớt, lại cho Thôi Minh Hoàng một loại ảo giác lão nhân già nua, mọi việc đều đã nghỉ ngơi rồi
Thôi Minh Hoàng mang tính thăm dò hỏi: “Gã học sinh Ngô Diên kia, không lẽ là?”

Thôi Sàm nhún hai vai, đi về phía dưới núi, gật gật đầu, uể oải nói: “Hắn là người của nương nương
Nàng ta thích chọn lựa loại người này, xuất thân không tốt, nhưng thông minh, có khát vọng, có thể ẩn nhẫn, chỉ là đều có các chỗ thiếu hụt trí mạng, dễ bị nàng ta khống chế.”

Thôi Minh Hoàng bừng tỉnh đại ngộ nói: “Khó trách, lão tổ tông ngươi lần đó ở nhà tổ Viên thị tiết lộ thiên cơ, ta luôn cảm thấy không thích hợp, về sau mới nghĩ ra, là vì Ngô Diên có mặt ở đó.”

Thôi Sàm thở dài, cũng chưa che đậy chân tướng, nói trắng ra, “Lúc ấy ở nhà cũ Viên thị, ta cho hắn một cơ hội, những việc vặt lông gà vỏ tỏi lúc trước, hắn truyền tin tức hết ra ngoài, ta lười so đo
Nhưng nếu sau khi hắn ra khỏi tòa nhà, vẫn lựa chọn để lộ bí mật chuyện đó cho vị nương nương kia, vậy hắn sẽ chết, đệ tử khi sư diệt tổ, như vậy tiên sinh đánh chết đệ tử, đạo lý hiển nhiên mà.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.