Nhưng vẫn có người liều mạng muốn xem trận chiến đỉnh phong rung động tâm can này, bởi vì đó là cuộc sát phạt giữa cường giả và cường giả, họ muốn xem để rèn giũa tâm tính, mượn đá núi khác để mài ngọc, nhằm tìm ra chỗ thiếu sót để hoàn thiện thuật pháp của bản thân, chứ không phải là để bình luận chiêu này đánh đẹp quá hay quyền kia quá xảo quyệt
Cho nên đứng giữa ranh giới sống chết, lão hoạn quan thân là người thủ vệ kinh thành Đại Tùy, vẫn tranh thủ lúc đang ra quyền, lập ra một quy tắc với Lý Nhị, "Người nào rời khỏi quảng trường điện Vũ Anh sẽ thua
Có thể nói dụng tâm lương khổ
May thay Lý Nhị cũng gật đầu đồng ý
Hai người ở trong phạm vi rất nhỏm đánh tới khí thế hùng hồn, long trời lở đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quảng trường điện Vũ Anh vốn chỉnh tề bằng phẳng, từ bao giờ đã gạch đá nứt vỡ, khe rãnh ngang dọc, nhấp nhô gập ghềnh từng mảng
Ngay cả bức tường màu đỏ ở hai bên cũng đã có mười mấy lỗ thủng lớn, bức tường sau lưng Lý Nhị lủng bốn năm lỗ, còn bức tường phía sau hoạn quan mặc mãng phục thì nhiều hơn, có một chỗ liên tiếp bị phá thủng ba lỗ, làm cho một đoạn tường sập hết xuống, như mở ra một cánh cửa lớn, mà hai người cũng chưa từng thực sự bước ra khỏi tường cao, nghĩa là chưa phân thắng bại, còn đánh nữa
Lão hoạn quan tuy đang yếu thế, nhưng mà càng đánh càng hăng, không hề có vẻ suy sụp, mãng phục đỏ tươi tượng trưng cho quyền thế đã rách nát, nhưng bộ kim thân bất bại khó có thể phá hủy kia vẫn không hề ảm đạm, dù sao khi tác chiến ở đây, lão hoạn quan Đại Tùy này đã chiếm hết thiên thời địa lợi, chẳng những từ “cửu đoạn yếu” biến thành “cửu đoạnạnh ”, còn có long khí hoàng cung liên kết với quốc vận Đại Tùy cuồn cuộn không ngừng ùa đến, giúp cho lão nhân đứng ở thế bất bại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trao đổi một quyền, kim thân của lão hoạn quan đánh một quyền trúng đầu Lý Nhị, Lý Nhị cũng một quyền đánh trúng ngực ông ta
Thân hình Lý Nhị bay ngược ra, một chân đạp vào tường cao, thuận thế bắn ngược lại, mạnh mẽ xông tới với tốc độ nhanh hơn, vách tường phía sau đổ sập xuống mảng lớn, lão hoạn quan trước đó đã trúng một quyền, liên tục lui lại, càng về sau hai chân càng lõm sâu xuống đất, kéo lê thành một rãnh sâu dài đến hơn mười trượng, khi thấy Lý Nhị xông tới, đành phải đưahai cánh tay lên trên đỉnh đầu để đỡ đòn
Một quyền này của Lý Nhị khiến cho lão nhân bị lõm sâu xuống hơn hai trượng, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to
Lý Nhị vẫn không bỏ qua, nhảy lên thật cao, hai tay hợp thành một quyền, nhằm vào đầu lão hoạn quan đang nửa quỳ ở dưới hố mà đập xuống
Ầm ầm
Trong hố to vang lên một chuỗi âm thanh nặng nề, gấp gáp như vó ngựa thiết kỵ đạp trên mặt đất
Dưới lòng đất liên tục chấn động, hố to bắt đầu lan ra phía ngoài, trên mặt đất không ngừng có những có gạch đá vỡ nát văng tung tóe
Hán tử nọ mạnh mẽ vô cùng, quả thực giống như là đang đào giếng, đánh cho lão hoạn quan không còn sức đánh trả, thân hình lún xuống, kim quang trên người không ngừng nổ tung
Có một vị Luyện khí sĩ thập cảnh ngự kiếm lăng không cười khổ nói: "Giờ mới biết võ phu cửu cảnh đỉnh phong, lại không nói đạo lý đến thế
Trong khi nói chuyện, phi kiếm dưới chân hơi lay động, như cánh bèo lắc lư giữa nước sông chảy siết, nếu tay chèo thuyền không đủ vững chắc thì đã sớm trôi đi xa rồi
Nếu không phải thân mang chức trách, một Luyện khí sĩ đứng đầu triều dã như hắn sẽ không tới nơi này uống gió tây bắc, dù sao võ đạo tranh đấu vốn không hề có chút ích lợi nào cho tu vi của hắn
Hoàng cung Đại Tùy có một hành lang ẩn giấu huyền cơ, có thể bí mật đi thông các nơi, ví dụ như Khâm Thiên giám, nha môn lục bộ, còn có thư viện Sơn Nhai mới ở Đông Hoa sơn
Hoàng đế bệ hạ có thể đi lại trong hành lang này mà không kinh động quan viên hoàng thành và dân chúng ngoại thành, tránh cho mỗi lần rời cung, dân chúng đều phải quét tước dọn dẹp phố phường
Một lão nhân cao lớn bên hông giắt cây thước màu đỏ, chậm rãi đi tới, bên cạnh là một thái giám Ti Lễ giám đang cầm bút, trán đổ mồ hôi, giống như vị hoạn quan vì nước mà chiến ở quảng trường điện Vũ Anh kia, y cũng mặc mãng phục đỏ thẫm, chẳng qua tuy phẩm trật tương đương, nhưng thân phận hai người lại khác nhau một trời một vực
Thái giám cầm bút đang cẩn thận thúc giục Mao Lão mau đi vào cung, Mao Tiểu Đông đã rời khỏi Đông Hoa sơn, tuy ngoài miệng đồng ý sẽ vào cung, nhưng bước chân vẫn không nhanh không chậm, điều này làm cho hoạn quan sốt ruột đến độ chỉ hận không thể cõng ông lão lên để chạy tới hoàng cung
Thiếu niên áo trắng thư viện Sơn Nhai Đông Hoa sơn, chính thức đổi tên thành Thôi Đông Sơn, sau khi rời khỏi đỉnh núi, hắn lười biếng đi về học xá của mình, ở đó hắn có được một ngôi nhà nhỏ yên tĩnh riêng biệt, giống như khi xưa hắn đánh nhau bị lão tổ tông Thôi gia đuổi ra khỏi nhà
Cô gái Tạ Tạ, hoặc nên nói là Tạ Linh Việt tu sĩ thiên tài vương triều Lô thị, cũng thành môn hạ đệ tử danh chính ngôn thuận của hắn, cũng được đưa đến đây mà hầu hạ hắn
Thôi Đông Sơn đi vào sân, tiêu sái phẩy tay áo một cái, trên bàn đá xuất hiện một bàn cờ và hai hộp quân cờ, trên bàn cờ đã có quần cờ được đặt xuống, đang ở giữa ván cờ, quân cờ đen trắng đan xen vào nhau, thế cục phức tạp
Thôi Đông Sơn cầm lên một quân cờ màu trắng, trầm ngâm không nói, cũng không hạ cờ
Cô gái đã được rút ra một nửa Khốn long đinh, tu vi Luyện khí sĩ đã khôi phục đến ngũ cảnh, nếu cẩn thận chăm chú nhìn, vẫn có thể thấy được toàn thân cô có một lưu quang bao quả
Thôi Đông Sơn thở dài một tiếng, bỏ quân cờ màu trắng vào lại hộp cờ, không hề để ý tới ván cờ nữa, đi vào trong phòng, ngồi nghiêm chỉnh, cầm một quyển kinh điển Nho gia để ở trước người, hai tay mười ngón giao nhau đặt ở trên chân
Có gió mát thổi qua, lật lên một trang sách ố vàng
Cô gái Tạ Tạ đứng ở cửa, ánh mắt vừa kính sợ vừa cực kỳ hâm mộ
Cơn gió mát kia chính là phiên thư phong, chỉ học cung thư viện Nho gia mới có
Sâu không lường được, hỉ nộ vô thường
Đây là cảm nhận lớn nhất của cô và Vu Lộc đối với vị quốc sư Đại Ly trong bộ túi da thiếu niên này
Ngươi vĩnh viễn không biết trong đầu hắn suy nghĩ cái gì, một bước tiếp theo sẽ làm cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đột nhiên cô nhớ tới thiếu niên ngõ hẹp quanh năm suốt tháng mang giầy rơm kia, làm thế nào mà hắn có thể hoàn toàn áp chế được quốc sư Đại Ly
Thật sự là chỉ dựa vào một cái danh tiên sinh khó hiểu thôi sao
Đấu tranh nội tâm, tựa như kéo co, tất có thắng bại.