Kiếm Lai

Chương 489: Vô Vị Vì Không Có Gì Để Nói Chuyện (1)




Ánh mắt Ngụy Tấn đã hoàn toàn ảm đạm, không nhìn nữ tử đã khiến mình trúng tiếng sét ái tính, đỏ mắt nói, "Dù cho cô và hắn thành thần tiên quyến lữ trong mắt của thế nhân, thế nhưng cô sẽ không vui, Hạ Tiểu Lương, ta không gạt cô đâu, ta không muốn thấy cô không vui
Đạo cô trẻ tuổi khẽ thở dài một tiếng, tuy rằng có lộ ra một chút thương cảm, nhưng đạo tâm vẫn vững như bàn thạch, "Ngụy Tấn, dù cho thật sự có một ngày cuộc sống của ta không được như ý, nhưng ta tuyệt đối sẽ không hối hận, càng không quay đầu lại thích Ngụy Tấn ngươi
Ngụy Tấn lẩm bẩm nói: "Như vậy sao
Đạo cô trẻ tuổi xoay người rời đi
Ngụy Tấn thật lâu sau vẫn không muốn dời bước, cô ấy không hối hận, nhưng hắn đã hối hận rồi, hối hận không nên hỏi ra một câu hỏi ngu xuẩn tổn thương cả người khác lẫn bản thân như vậy
Một đạo nhân trẻ tuổi từ sâu trong rừng rậm đi ra, bên cạnh có hai con cá lớn một xanh một đỏ bơi lội giữa không trung
Ngụy Tấn thu hồi ánh nhìn, khi đạo cô Hạ Tiểu Lương đi xa, mới dám ngóng nhìn theo bóng lưng của nàng ấy
Hắn không nhìn tới Kim Đồng trong Kim Đồng Ngọc Nữ thế hệ này của Đông Bảo Bình Châu, lạnh lùng nói: "Ngươi dám nói một chữ, ta sẽ dám xuất kiếm giết người
Đạo nhân trẻ tuổi tuy rằng hơi kiêng dè vị kiếm tu cảnh giới thập nhất cảnh trước mặt, nhưng ngọn núi này ở ngay phía sau tông môn, hắn tin Ngụy Tấn một lời không hợp sẽ dám rút kiếm giết người, chỉ có điều đạo nhân hoàn toàn không tin mình sẽ chết, cho nên hắn cười nhạo nói: " Kiếm tu thập nhất cảnh của Phong Tuyết miếu, thì có thể hành động ngông cuồng ở Thần Cáo tông bọn ta sao
Cái chữ Tông này được đạo nhân trẻ tuổi nhả chữ nhấn mạnh thêm vài phần
Bảo Bình châu có ba tông phái Đạo gia, trong số đó Thần Cáo tông của Nam Giản quốc đứng đầu, là nền tảng của đạo thống một châu
Lần trước hắn và Hạ Tiểu Lương cùng nhau xuống núi, đi tới Ly Châu động thiên của Đại Ly vương triều, một đường đi về phương bắc, những nơi từng đi qua, bất luận là đế vương quân chủ thế tục, hay là chân quân, lục địa thần tiên các quốc gia, đều không có ngoại lệ, nhất nhất dùng lễ mà đối đãi với đôi Kim Đồng Ngọc Nữ là hắn và Hạ Tiểu Lương, không dám chểnh mảng chút nào
Thần Cáo tông ở vào biên cảnh Nam Giản quốc, độc chiếm một trong bảy mươi hai phúc địa là Thanh Đàm phúc địa, tông chủ Kỳ Chân, thân kiêm danh hiệu chân quân của bốn quốc, đạo pháp thông thiên, là thần tiên chân chính có thể đếm được trên đầu ngón tay của Đông Bảo Bình Châu, Thần Cáo tông mặc dù là hạ tông của mạch đạo thống của bọn họ, thế nhưng Kỳ Chân dù cho đi tới toà đạo thống chính tông ở Trung Thổ Thần Châu, chắc chắn vẫn là một nhân vật quan trọng hàng đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà vị Kim Đồng này, vừa khéo lại chính là đệ tử quan môn của tông chủ Kỳ Chân
Mà sư tỷ đồng môn Hạ Tiểu Lương lại đi theo sư phụ Huyền Phù chân nhân, vị tiền bối chân nhân xuất thế không tranh này khác với chưởng môn sư đệ Kỳ Chân, chỉ nhận một mình Hạ Tiểu Lương làm đồ đệ, lúc trước Hạ Tiểu Lương vừa tiến vào Thần Cáo tông, thanh danh không nổi trội, thiên phú không nổi trội, thân thế không nổi trội, chỉ có Huyền Phù chân nhân vừa liếc mắt đã nhìn trúng cô, sau đó chứng minh tất cả mọi người nhìn lầm, chỉ có Huyền Phù chân nhân vớ được một khối ngọc ngô tuyệt thế, thậm chí không cần sư phụ gọt giũa, Hạ Tiểu Lương phúc vận thâm hậu đã nhanh chóng quật khởi, phá cảnh cực nhanh, cơ duyên cực tốt, khiến trên dưới tông môn đều nghẹn họng nhìn trân trối
Mà Kim Đồng Ngọc Nữ của Đông Bảo Bình Châu rất có khả năng kết làm đạo lữ, dù cho không cùng tông môn cũng không ngoại lệ, tông môn hai bên thường sẽ vui vẻ tác thành
Trong lịch sử gần ngàn năm của Đông Bảo Bình Châu, đôi Kim Đồng Ngọc Nữ đồng môn như hắn và Hạ Tiểu Lương, cho dù tính luôn cả hai người bọn họ thì cũng chỉ xuất hiện ba lần, tất cả đều trở thành đại đạo quyến lữ dắt tay nhau vượt lên thượng ngũ cảnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên hắn không muốn bản thân mình trở thành ngoại lệ đầu tiên
Ngụy Tấn quay đầu nhìn phía đạo nhân trẻ tuổi kia, đột nhiên thấy hơi chán nản, "Ngươi không có tư cách khiến ta xuất kiếm, sư phụ ngươi Kỳ Chân thì còn được
Kiếm tu thập nhất cảnh, chiến lực hoàn toàn có thể so sánh với luyện khí sĩ thập nhị cảnh cùng cấp ngoại trừ Binh gia, đây là kiến thức phổ thông
Huống chi tông chủ của Thần Cáo tông, đã kẹt ở thập nhất cảnh đỉnh phong rất nhiều năm, năm nay sở dĩ tổ chức lễ mừng, chính là vì rốt cục ông đã phá cảnh, cho nên Ngụy Tấn và tông chủ Kỳ Chân, đều là luyện khí sĩ phá cảnh không bao lâu, nếu hai người đổi sang một võ đài khác, đúng là không dễ đoán được thắng bại
Chỉ có điều đây là địa bàn của Thần Cáo tông, vô số trận pháp tầng tầng lớp lớp, lại là địa giới của chân quân một phương, Kỳ Chân chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hoà, tuyệt đối không thể coi là tu sĩ thập nhị cảnh sơ kỳ bình thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đạo nhân trẻ tuổi cười nói: "Không có tư cách thì sao
Những lời nói này, đối với Ngụy Tấn vừa bị đạo cô Hạ Tiểu Lương dội một gáo nước lạnh mà nói, thật sự là tổn thương vô cùng
Vì vậy Ngụy Tấn thản nhiên nói: "Tiếp lấy
Đạo nhân trẻ tuổi vốn không thể nào thấy rõ Ngụy Tấn rút kiếm, một luồng kiếm khí chỉ dài hơn một tấc đã chém xuống ngay tại đỉnh đầu hắn
Đạo nhân trẻ tuổi mắt tưởng như sắp mất đi một lá bùa hộ mạng, chợt thấy một bàn tay mềm mại trắng nõn như ngọc vươn tới đỉnh đầu hắn, thay hắn đón lấy kiếm khí kinh khủng xé trời mà tới
Sau đó trong không trung phảng phất mùi máu tanh, hoàn toàn không phú hợp với khu rừng núi yên tĩnh hiền hòa này
Ngụy Tấn nhìn vị khách không mời mà đến kia, buông chuôi kiếm ra, chậm rãi rời đi, chỉ là bỏ lại một câu, "Tự giải quyết cho tốt
Một vị đạo sĩ mặt như quan ngọc đứng ở trước người Kim Đồng Thần Cáo tông, thu hồi bàn tay vừa đỡ kiếm khí của Ngụy Tấn, vết thương nơi lòng bàn tay sâu tới tận xương
Đạo sĩ nhẹ nhàng nói: "Người hướng đạo, tu tâm còn không kịp, hà tất phải hơn thua miệng lưỡi.”

Vị đạo thống kim đồng kia cung kính nói: "Sư thúc, ta biết sai rồi
Vị đạo sĩ ngọc thụ lâm phong mỉm cười giáo huấn: "Biết sai thì sửa, đừng chỉ nhận sai ngoài miệng mà thôi.”

Đạo nhân trẻ tuổi thẹn đỏ mặt nói: "Sư thúc, ta biết sai thật rồi, nhất định sẽ sửa đổi
Đạo nhân được gọi là sư thúc kia, thật ra tuổi tác không lớn, nhìn còn chưa đến ba mươi, mỉm cười nói: "Ngươi muốn sửa hay không, sư thúc cũng hết cách, ai bảo sư phụ ngươi là chưởng môn sư huynh của ta
Kim Đồng cảm thấy đau đầu, hắn chỉ sợ kiểu nói chuyện này của sư thúc, trên thực tế cho dù là tông chủ Kỳ Chân nghe thấy cũng phải chột dạ
Hắn lập tức bày ra vẻ mặt đau khổ nói: "Sư thúc, bây giờ ta sẽ đi chép một bộ thanh từ lục chương
Đạo nhân gật đầu, "Có thể chép “Phồn Lộ Thiên”, ba ngày sau giao cho ta
- Giải thích, Thanh từ lục chương là biểu văn tấu chương của đạo sĩ dùng trong nghi thức trai tiếu chúc cáo thiên thần, về sau cũng diễn biến thành một loại văn thể
Hết giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.