Tiểu đồng áo xanh trừng to mắt
Oa, không hổ là con gái của thánh nhân Phong Tuyết miếu, thật sự rất xinh đẹp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đáng tiếc đáng tiếc, không thể trông mặt mà bắt hình dong, người này hình như tính tình không được tốt cho lắm, rất có thể một lời không hợp sẽ đánh chết mình, nếu không mình chắc chắn phải gọi một tiếng “phu nhân” rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ đồng váy hồng chớp chớp đôi mắt, tràn đầy vẻ tò mò và ngưỡng mộ, thầm nghĩ sau này khi mình lớn lên, cũng muốn giống như vị tỷ tỷ áo xanh ôn nhu dịu dàng trước mắt này
Nguyễn Tú phá vỡ không khí trầm mặc trước, mỉm cười nói: "Trước tiên đến cửa hàng uống ngụm nước ấm, sau đó những thứ đang để ở nhà ta, ta sẽ giúp huynh chuyển hết về ngõ Nê Bình
Trần Bình An ừm một tiếng
Sau đó Nguyễn Tú nói với hắn vài chuyện vụn vặt trong trấn nhỏ, tỉ như gian phòng không biết chủ nhân là ai ở ngõ Nê Bình kia đã được cô tu sửa xong rồi
Chỉ là cửa hàng Thảo Đầu và cửa hàng Áp Tuế làm ăn không được tốt mấy, khi nói tới đây, cô có chút áy náy và ngượng ngùng
Cô còn tự ý mang đám gà trong nhà hàng xóm Trần Bình An về lò rèn để nuôi, nhưng mà không cẩn thận để mèo hoang tha đi mất hai con, Nguyễn Tú nói đến đây lại càng cảm thấy mất mát, khiến Trần Bình An phải vội vàng an ủi cô, bảo là mấy chuyện này không cần để bụng, để hôm khác giết con gà mái đem hầm canh là được rồi, bây giờ tay nghề nấu ăn của hắn rất điêu luyện, chắc chắn sẽ rất ngon
Câu nói này khiến Nguyễn Tú hoảng hốt, vội vàng nói “không thể giết không thể giết, chúng nó rất ngoan, gà lớn gà nhỏ, hôm nay đều có tên hết đó.”
Trần Bình An cười đến không ngậm được miệng
Lúc này mới hiểu là Trần Bình An cố ý trêu chọc, Tú Tú cô nương tính tình dịu dàng khẽ trừng mắt nhìn hắn một cái
Tiểu đồng áo xanh lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra lão gia ngay từ đầu đã đào cho mình cái hố to, vị tỷ tỷ này nơi nào xấu tính chứ?
Lỗ to rồi, tiểu đồng áo xanh cảm thấy vừa vuột mất một viên xà đảm thạch, đừng nói khóc lóc om sòm lăn lộn cắm đầu, cho dù trộm cũng phải trộm cho bằng được, bằng không khó xoa dịu bão lòng
Đi vào cửa hàng thợ rèn ngay ngắn có thứ tự kia, tiểu đồng áo xanh đang tha thẩn đi đường lập tức sợ tới mức sắc mặt trắng như tuyết, còn nữ đồng váy hồng thì núp sau lưng Trần Bình An
Bảy miệng giếng
Chi chít như sao trên trời
Mỗi một miệng giếng, đều có kiếm khí xông lên trời
Chỉ cần nhìn lâu một chút thôi cũng khiến cho tiểu đồng áo xanh và nữ đồng váy hồng cảm thấy đau nhức hai mắt, gần như không kìm được mà đau đớn rơi nước mắt, chỉ hận không thể hiện ra chân thân, chống đỡ uy áp vô hình và kiếm ý mênh mông này
Hai đứa nhỏ run rẩy, sự hưng phấn và kích động trước đó khi đến Long Tuyền lập tức tan thành mây khói, chỉ cảm thấy nơi này khắp nơi hung hiểm, quả thực chính là một lôi trì nhân gian, trấn áp những hậu duệ nhánh ngoài của giống loài giao long như bọn họ
Mãi đến khi Trần Bình An bảo hai người bọn họ ngồi xuống một cái ghế trúc nhỏ trước gian nhà tranh, còn hắn và Nguyễn Tú đi đến một căn nhà đất vàng cách đó không xa để lấy đồ, hai đứa bé mới thở phàoo một hơi, đưa mắt nhìn nhau, phát hiện trên trán đối phương đổ đầy mồ hôi
Tiểu đồng áo xanh ngồi bắt chéo chân, ra vẻ ung dung, châm chọc nói: "Cô bé ngốc này thật quá nhát gan, không có tiền đồ
Nữ đồng váy hồng nhỏ giọng nói: "Ngươi cũng có khá hơn ta đâu
Tiểu đồng áo xanh khoanh hai tay trước ngực, ra vẻ bình tĩnh nói: "Ta đây gọi là ra vẻ yếu thế để che mắt địch, ngươi thì biết cái quái gì
Nữ đồng váy hồng nhìn thấy một hán tử trung niên đi đến, tướng mạo xấu xí, xuất phát từ lễ độ, cô nhanh chóng đứng dậy nói: "Chào thúc thúc, ta là tỳ nữ nhà Trần Bình An lão gia
Hán tử gật đầu, lấy một cái ghế tới ngồi xuống ở cách đó không xa, nhìn về phía gian nhà đất bên kia, sắc mặt không được dễ coi cho lắm
Tiểu đồng áo xanh đánh giá một phen, không thấy có gì đặc biệt, chỉ cho là nhân công thanh tráng của lò rèn, "Nhìn cái gì mà nhìn, ta cảnh cáo ngươi, Tú Tú cô nương là người thân thiết của lão gia nhà ta, nếu ngươi dám động tâm tư, ta sẽ một quyền đánh chết..
Bỏ đi, lão gia dặn dò ta phải giúp mọi người làm điều tốt, coi như ngươi được lợi đó, ta sẽ một quyền đánh ngươi gần chết
Hán tử sắc mặt càng thêm khó coi, không nói gì
Tiểu đồng áo xanh tự cho là nhìn ra một chút manh mối, bởi vì ở giữa có nữ đồng váy hồng cản trở tầm mắt, hắn nhô người, quay đầu nhìn hán tử, "Ngươi thực sự có ý đồ gì với phu nhân chưa qua cửa của lão gia nhà ta sao
Con mẹ nó ngươi đã bao nhiêu tuổi, thật là tức chết ta mà, đại gia qua lại giang hồ nhiều năm như vậy, thực sự chưa từng thấy hán tử nào vô liêm sỉ như ngươi, đến đây nào, chúng ta so chiêu, ta cho phép ngươi lấy lớn hiếp nhỏ..
Cái gùi phía sau Trần Bình An đã trống bớt một nửa, lúc này lại được lắp đầy bằng một cái bọc hành lý bằng vải bông nặng nề, hắn và Nguyễn Tú sóng vai đi tới
Sau khi nhìn thấy người đàn ông trung niên kia, Trần Bình An kính cẩn gọi một tiếng Nguyễn sư phụ, hán tử lại không hề quan tâm
Nguyễn Tú cười gọi một tiếng cha, hán tử mới rầu rĩ không vui gật đầu
Cha
Tiểu đồng áo xanh tựa như bị một tia sét đánh giữa trời quang nện ngay đầu, không nói hai lời liền nhảy dựng lên, chạy đến trước mặt hán tử trung niên kia, bụp một tiếng quỳ xuống dập đầu, "Thánh nhân lão gia tại thượng, xin nhận ba quỳ chín lạy của tiểu nhân
Thủy xà Ngự Giang này dập đầu bôm bốp, không chút do dự, chỉ là một bụng đầy nước đắng, oán thầm không thôi, “ngươi là một thánh nhân Binh gia cao cao tại thượng, tốt xấu gì cũng phải có chút phong phạm thánh nhân có được không
Nên ở trên đỉnh núi phun trời nuốt trăng mới đúng, không thì ra bên bờ sông lớn đánh quyền như sấm
Kết quả lại không nói một lời, chạy tới bên cạnh ta ngồi y như một khúc gỗ, chơi cái trò gì vậy?”
Đường đường đại lão Phong Tuyết miếu thập nhất cảnh, thánh nhân Binh gia tọa trấn Ly Châu động thiên, Chú Kiếm Sư lừng lẫy khắp Đông Bảo Bình châu, ngươi không khắc lên trán hai chữ Nguyễn Cung cũng không sao, nhưng sao vẻ ngoài lại phổ thông bình thường như vậy chứ
Lui một vạn bước mà nói, đi đường tốt xấu cũng phải như rồng đi cọp bước chứ
Ngồi cũng phải có khí thế uyên đình nhạc trì chứ
- Giải thích câu "Uyên đình nhạc trì"
Uyên đình là nước sâu, chỉ sự kín đáo, sâu sắc; "nhạc trì" nghĩa núi cao sừng sững, chỉ sự cao lớn, phi phàm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hết giải thích
Tiểu đồng áo xanh cảm thấy mình đã mù đôi mắt chó, sau khi khấu đầu xong vẫn không dám đứng dậy, tư thái như thể sẵn sàng hy sinh, chỉ là vẻ mặt cầu xin, nước mắt ào ào tuôn ra, dư quang khóe mắt liếc lão gia nhà mình một cái, mong lão gia có thể bênh vực cho mình một chút
Lần này hắn thật sự có suy nghĩ đâm đầu xuống sông mà tự sát
Nguyễn Tú thấy hơi nghi ngờ vì thái độ lạ lùng của tiểu đồng áo xanh nhưng không rõ là chuyện gì, nên cũng không muốn hỏi nhiều, "Cha, con đi cùng Trần Bình An đến trấn nhỏ
Nguyễn Cung nhịn đã lâu, chỉ bật ra một câu, "Nhớ về sớm rèn sắt
Nguyễn Tú hỏi: "Cha, chưa tới giờ mở lò đúc kiếm, sao vậy?"