Nữ đồng váy hồng có chút mất mát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên cô thích nhất là lão gia nhà mình, sau đó cũng thích Nguyễn tỷ tỷ, nếu hai người cô đều thích, lại thích lẫn nhau, vậy chẳng phải là rất tốt sao
Như vậy lão gia rốt cuộc thích là ai đây
Nữ đồng váy hồng biết, lão gia đang thầm thương một cô nương
Ví dụ như bây giờ cô đang lén nhìn sườn mặt của lão gia, nhìn ánh mắt và sắc mặt Trần Bình An, cô biết lão gia lại bắt đầu nhớ nhung cô nương nọ đó rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Bình An đã thả hồn đi xa ngàn vạn dặm
Có một cô nương, mi như viễn sơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng ấy rất xinh đẹp, cũng rất tốt tính
Cho dù nàng ngồi ở trong căn phòng rách nát ở ngõ Nê Bình, không nói gì, có đủ làm cho thiếu niên tràn ngập hy vọng về tương lai
Nhưng Trần Bình An cũng biết, có thích nàng hay không là chuyện của mình, nàng có thích mình hay không, là chuyện của nàng
Nhưng dù có thế nào, Trần Bình An cảm thấy mình cũng nên nói với nàng một tiếng
Giống như lúc trước rõ ràng nàng đã đi xa rồi, chỉ là chỉ đột nhiên cảm thấy muốn nói lời từ biệt với hắn, bèn quay đầu ngự kiếm bay tới, đứng trước mặt chào tạm biệt hắn
Trần Bình An không dám nói đời này chỉ thích một cô nương, nhưng mà tuyệt đối sẽ không cùng một lúc thích hai cô nương
Cho nên hắn muốn tự mình đi xa một chuyến
Đây là lần đầu tiên thiếu niên mong muốn làm chút gì đó cho bản thân mình
Ngày hôm sau trước khi luyện quyền, Trần Bình An thuận miệng hỏi một câu luyện kiếm có cần tìm một bộ kiếm kinh tốt hay không
Kết quả ông lão giận dữ, ban đầu dự định sẽ rèn luyện khí lực, lại biến thành rèn luyện thần hồn, hơn nữa trước đó đã dùng danh nghĩa "luận bàn" để kiểm tra hiệu quả luyện quyền, dùng cỡ hai mươi lăm quyền Thần Nhân Lôi Cổ thức đánh cho Trần Bình An thiếu chút nữa kêu cha gọi mẹ
Trần Bình An nằm ngoi ngóp trên đất, bán sống bán chết
Nhiều lần hắn nghĩ mình sẽ chết thật
Ông lão trên cao nhìn xuống, cười lạnh hỏi: " Người không biết đủ giống con rắn muốn nuốt cả con voi, quyền còn chưa có luyện tốt, đã muốn phân tâm đi luyện kiếm
Trần Bình An mặt đầy máu tươi thấy, không thấy rõ khuôn mặt bi phẫn muốn chết, vừa nôn ra máu, vừa khàn khàn đáp: "Ta muốn hỏi sau khi luyện quyền, thì nên luyện kiếm như thế nào..
Ông lão rõ ràng hơi sửng sốt, phát hiện ánh mắt thiếu niên bắt đầu bốc hỏa, ông lão cười ngượng, một cước đá thiếu niên ngất đi
Hỗ trợ rèn luyện khí lực mà thôi, ngất hay là tỉnh cũng không khác nhau là mấy
Kết quả buổi tối ngày đó, Trần Bình An rời khỏi thùng thuốc thay quần áo, ngay ở lầu một nhìn lên lầu hai chửi ỏm tỏi, sắc mặt xanh mét, nghiến răng nghiến lợi mà chửi
Hắn chửi rất bài bản, không hổ là thiếu niên đường phố xuất thân ngõ Nê Bình
Tiểu đồng áo xanh và nữ đồng váy hồng ngồi ở bên cạnh cắn hạt dưa, ngay cả tiểu đồng áo xanh cũng bắt đầu bội phục lão gia nhà mình, luyện quyền lâu như vậy, không nói những thứ khác, chỉ riêng khoản bạo gan khí phách này đúng là có hiệu quả lớn rồi
Sau đó Trần Bình An ngồi trên ghế trúc, rầu rĩ uống rượu, uống lèo một hơi hết nửa bầu rượu còn lại
Năm mới qua đi, Bảo Bình châu đã xảy ra mấy chuyện lớn
Một là vị đạo sĩ tuổi còn trẻ mà bối phận cực cao Thần Cáo tông kia, dưới sự tiến cử cật lực của chưởng môn sư huynh Thiên quân Kỳ Chân, được một đại tông môn Đạo giáo thượng tông của Thần Cáo tông tại Trung Thổ Thần Châu yêu cầu, trở thành Chưởng thư chân nhân mới của thượng tông kia, quản lý bộ tác phẩm Đạo giáo “Động Huyền Kinh” vô cùng quý giá, sách này được xem là "Kỷ cương của Đạo pháp"
Tin tức này không hề thu kém so với lúc trước Thần Cáo tông ăn mừng Kỳ Chân được sắc phong làm thiên quân
Hai là Chân Võ sơn một trong tổ đình binh gia, năm ngoái thu nhận một đệ tử mới, trong vòng một năm liên tục đột phá ba cảnh giới, khiến cho Chân Võ sơn xưa nay thanh thế hơi kém hơn Phong Tuyết miếu, nhờ vậy mà thanh thế tăng vọt, loáng thoáng có dấu hiệu áp đảo Phong Tuyết miếu, phải biết rằng điều này xảy ra trong điều kiện tiên quyết Ngụy Tấn Phong Tuyết miếu đã bước chân vào hàng lục địa kiếm tiên, bởi vậy có thể thấy được thiếu niên kia thiên phú cao cỡ nào
Ba là một tin tức hành lanh, đồn rằng vương triều Đại Ly mọi rợ phương Bắc đã phát điên rồi, muốn nâng cấp một ngọn núi ở lãnh thổ phía nam thành Bắc nhạc một nước, nhất thời nhà nhà nghị luận, đa phần là châm chọc cười nhạo, nói dế nhũi Tống thị chẳng những học vấn nông cạn, hóa ra ngay cả phương hướng cũng không phân biệt được
Chỉ có thư viện Quan Hồ nghiêm cấm học sinh thư viện bàn luận việc này, đáng để nghiền ngẫm
Mấy chuyện còn lại thì không gây xôn xao nhiều bằng ba chuyện trước, hơn nữa đa phần là tin tức vỉa hè nghe nhầm đồn bậy, tạm thời thật giả khó lường, ví dụ như thành Lão Long nằm ở cực nam của châu, thiếu thành chủ Phù Nam Hoa muốn kết hôn với con gái một hào phiệt Nam Giản quốc, gia tộc của cô gái là đại gia tộc đếm trên đầu ngón tay tại Bảo Bình châu, nhưng mà nghe đồn cô gái kia rất xấu xí, là một bà cô lỡ thì ba mươi tuổi
Lại ví dụ như Đại Tùy phương bắc, rối loạn bất an, không ngừng có đại tu sĩ lặng lẽ rời khỏi lãnh thổ quốc gia, chọn “du lịch" về hướng nam, nghe nói là vì muốn tránh né mũi nhọn, tránh né phi kiếm lâu Bạch Ngọc Kinh hư hư thực thực của Đại Ly
Về phần thư viện Sơn Nhai bị loại khỏi danh hiệu bảy mươi hai thư viện, năm ngoái đã cắm rễ ở kinh thành Đại Tùy thì không được xem là tin tức lớn gì
Còn có tin đồn Đại Tùy tuyên bố với bên ngoài, trong nước có thêm một vị võ phu thập cảnh kinh thế hãi tục, phía nam Bảo Bình châu đều cho rằng đây là một lần thủ thuật che mắt vụng về của Đại Tùy Cao thị mà thôi
Tiết nguyên tiêu mới qua mấy ngày thôi đã xảy ra nhiều việc lớn như vậy, Đông Bảo Bình châu náo nhiệt chưa từng có
Ngụy Bách mỗi ngày đều đi tản bộ giải sầu tới Lạc Phách Sơn, ngọn núi này đã náo nhiệt hẳn lên theo, tiên gia ba đỉnh núi lân cận, vốn luôn xem chuyện Lạc Phách Sơn chần chừ không muốn xây dựng phủ đệ là trò cười, nay đã bắt đầu thường xuyên chạy đến Lạc Phách Sơn, hoặc là ngẫu nhiên gặp Bắc Nhạc đại thần, hoặc là đến miếu sơn thần trên đỉnh núi để dâng một nén hương
Hành động này cũng không đơn giản, tiên gia vào miếu thắp hương vốn rất quan trọng chuyện quy củ, có nhiều quan điểm lớn, tiên nhân thường sẽ không đặt chân vào thần miếu, lại càng sẽ không dễ dàng dâng hương, trừ khi là việc này tương đương với kết minh, ví dụ như ta xây dựng phủ đệ ở một ngọn núi , trên núi có từ miếu do triều đình sắc phong, như vậy mới phải đi thắp một nén nhang, chứ không phải ba nén, xem như là chào hỏi, nếu như nhang khói cháy sạch, có nghĩa là sơn thủy thần linh trong từ miếu gật đầu tán thành, nếu hương khói cắm vào lư hương không cháy hết, nói rõ "hỏa hầu chưa đủ", về phần sau đó tiên gia muốn trở mặt, hay là muốn lôi kéo thêm, thì phải tự suy xét, hoặc phải xem vương triều dưới núi cánh tay lớn đến bao nhiêu, nắm tay lớn đến cỡ nào.