Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2108: Động kinh




Tần chủ tế vốn cho rằng mình đã triệt để xoá bỏ đoạn ký ức kia
Nhưng lần này, nàng mới phát hiện, thì ra những ký ức mà ngươi cho rằng bản thân đã quên kia, trên thực tế chẳng qua chỉ là bị ngươi cất giữ thật sâu ở nơi sâu nhất kiên cố nhất, một ngày nào đó xuất hiện một chìa khoá tương tự, cho dù không mở ra được cái khoá này, trong nháy mắt ngươi cũng sẽ nhớ lại thì ra bản thân vẫn còn cất kỹ một đoạn câu chuyện như vậy, bởi vì bảo vệ quá tốt, nó thậm chí ngay cả một tia bụi bặm cũng không nhiễm
Cũng không biết qua bao lâu
Lâm Bắc Thần đột nhiên mở mắt ra
Bên tai mơ hồ truyền đến tiếng chim hót hoa nở
Trong khoảnh khắc ý thức khôi phục bình thường, hắn ngay lập tức liền bật người dậy
Trước mắt một mảnh ánh sáng
Sáng rực có chút chói mắt
Đợi đến khi con ngươi thích ứng với tia sáng, hắn nhìn trên đại án mà mình uống rượu trước khi nằm sấp
"Ta vậy mà lại có thể thật sự uống nhiều
Lâm Bắc Thần sờ lên trán của mình, đầu có chút tê tê, hít vào một hơi lạnh da
Đại đại lão bà cho ta uống cái rượu gì, lại có thể khiến ta quá chén
Vừa nghĩ đến đây, Lâm Bắc Thần vội vàng sờ lên ngực của mình
Quần áo trên người vẫn rất sạch sẽ
Không có vết tích bị...
Thật sự là may mắn.
quá
Chỉ là sau khi uống say rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hắn đến một chút ký ức cũng không có
Không ngờ rằng bản thân lại có thể bị mất trí
Đây quả thực là sỉ nhục cảnh giới tu vi của ta
Lúc này, bên tai truyền đến phong thanh tay áo bồng bềnh
Khi Lâm Bắc Thần quay đầu nhìn, lại thấy Tần chủ tế giống như băng tinh tuyết thụ, tắm mình dưới ánh nắng, xinh đẹp giống như người trong tranh, lẳng lặng đứng bên vách núi của hậu viện, gió biển thổi lên mái tóc dài màu bạc, tựa như sóng lớn vỗ bờ cuốn lên ngàn lớp tuyết
Thời gian dường như vẫn là buổi chiều
Xem ra ta chỉ say trong một giây lát
Lâm Bắc Thần thu xếp suy nghĩ, đứng dậy đi qua, đứng sóng vai với Tần chủ tế, nói: "Ta đã uống say à
Tần chủ tế gật đầu
Lâm Bắc Thần nói: "Đó là rượu gì vậy
Tần chủ tế nói: "Ngươi có phải muốn đi tìm Bạch Khâm Vân hay không
Lâm Bắc Thần nhớ tới ý niệm nhỏ nhặt của mình trước đó, nói: "Dù sao cũng phải qua đó nói rõ ràng, để tránh nàng bị người ta lợi dụng"
Tần chủ tế ánh mắt hư vô, nhìn về phía biển cả gợn sóng lăn tăn ở nơi xa, thản nhiên nói: "Được, đi thôi" Lâm Bắc Thần ngây ra một lúc: "Ngươi không ngăn cản ta à
"Không ngăn cản Tần chủ tế thản nhiên nói
Lâm Bắc Thần thuận theo ánh mắt của nàng, nhìn về phía mặt biển ở xa xa
Mặt biển sau giờ ngọ, sóng nước dập dờn giống như một mảnh gương bị đánh nát phản xạ ra quầng sáng du động nhỏ vụn, mộng ảo nhưng lại không hoàn chỉnh
"Cho nên, ngươi tìm ta, chính là để nói những chuyện trước đó sao
Hắn hỏi ngược lại
Tần chủ tế nói: "Không lẽ những chuyện đó, không đủ kinh thế hãi tục sao
"Kinh thế hãi tục thì đủ rồi, nhưng mà.
Lâm Bắc Thần trong lòng tự nhủ, ta không có hứng thú đối với những ái hận tình thù rắm chó của Thần giới này, ta tới là để hẹn hò với ngươi, là muốn cùng ngươi ăn một bữa tối lãng mạn ngập tràn ánh nến, rồi cùng nhau ngắm trăng, nếu như có hứng thú càng sâu hơn một bước, thấu hiểu nhau, có thể lại bù đắp cho nhau..
Ta là mang theo thành ý tràn đầy mà tới
Kết quả ngươi lại nói cho ta những điều này
Giống như ta là tới xem phim ngươi lại chào hàng bảo hiểm với ta
Cái này căn bản không hề phù hợp với nhu cầu của khách hàng
"Nhưng mà cái gì
Tần chủ tế quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Bắc Thần, nói: "Ngươi có phải muốn ngủ với ta hay không
"Nếu như có thể.
Lâm Bắc Thần nhăn nhăn nhó nhó nói, nhưng nhìn thấy từng tia từng sợi băng tinh từ trên lông mi của Tần chủ tế ngưng kết ra, một cỗ hàn ý của Băng Thần đột nhiên tạo ra, trong lòng của hắn hơi hồi hộp một chút, nhưng biểu cảm không có chút biến hóa, ngữ khí kiên định nói: "Đương nhiên không thể, ta đã là người có chủ, ngươi không thể nảy sinh suy nghĩ gì với ta"
Tần chủ tế đột nhiên nhoẻn miệng cười, giống như tuyết thụ nở hoa lê
Nụ cười khiến cho Lâm Bắc Thần ngay lập tức lay động hồn phách, suy nghĩ viển vông
"Như vậy à, thật quá đáng tiếc"
Tần chủ tế quay đầu thản nhiên nói
Hả
Có ý gì vậy
Lâm Bắc Thần khẽ giật mình, lập tức phản ứng lại
Hắn giống như đã bỏ qua năm trăm vạn xổ số, biểu cảm phiền muộn
Sau đó chậm rãi châm một điếu thuốc, hít vài hơi trong gió, đã tỉnh táo một phần ba giây, sau đó giống như mắc chứng động kinh vung quyền đá chân đánh đập tàn nhẫn về phía gió biển, sau đó lại hít từng ngụm khí..
"Ngươi làm cái gì vậy
Trong con ngươi xinh đẹp của Tần chủ tế loé lên một tia nghi hoặc
Lâm Bắc Thần nói: "Ta đang hút gió"
"Hút gió
Trong con ngươi trong trẻo của Tần chủ tế, vẻ nghi hoặc càng nồng đậm hơn."Đúng vậy, ngươi xem điếu thuốc này, nó có giá trị không nhỏ, ta đã hao tốn không ít tâm tư mới mua được, bình thường ta cũng không nỡ rút, nhưng mà vừa rồi khi ta hút thuốc, khói phiêu tán trong gió, ta hút một nửa, gió hút một nửa, gió dựa vào cái gì mà hút thuốc của ta
Cho nên ta liền bắt đầu hút gió
Lâm Bắc Thần với dáng vẻ thở hồng hộc
Tần chủ tế nhìn hắn, lại cười
Lần này, cười đến mức run rẩy cả người, thậm chí vô ý thức đưa tay che cái miệng nhỏ
Lâm Bắc Thần:

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
(

?)
?
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần chủ tế ngay lập tức thu liễm cảm xúc, dường như cũng cảm thấy bản thân quá thất lễ, trên kiều nhan giống như bạch ngọc nhuộm ra một mảnh hồng nhuận
"Ngươi đi đi, đi tìm nàng đi"
Nàng hạ lệnh đuổi khách
1219 chữ

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.