Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3009: Là đang phạm tội




Một nữ tử trẻ tuổi đeo kiếm đứng ở sau lưng Bạch Thiển Tuyết, gương mặt cay nghiệt, thần sắc cứng rắn đột nhiên giơ tay lên
Bàn tay quất mạnh vào trên mặt Trương Uy, tay chỉ vào mũi của hắn, quát mắng: “Mắt chó của ngươi mù rồi à, dám đòi hỏi chứng nhận từ tiểu thư nhà ta
Tên tuổi tiểu thư nhà ta chính là chứng nhận
Nửa gương mặt Trương Uy sưng tấy, hắn ôm mặt, vẫn cẩn thận từng chút một giải thích: “Bạch quan tòa đại danh đỉnh đỉnh, tất nhiên ta biết rõ
Chủ là Lý cục trưởng của chúng ta trước khi rời đi đã ra tử lệnh, không xuất trình chứng nhận thì không có bất cứ người nào có thể mang người từ trong nhà giam đi được..
Bốp
Nữ tử trẻ tuổi đeo kiếm kia lại vụt thêm một bạt tai nữa
“Ngươi đang dùng gã họ Lý kia để ép tiểu thư nhà ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ tử kia chất vấn với vẻ mặt nghiêm nghị
Nửa mặt còn lại của Trương Uy cũng sưng lên theo
Cục trưởng Trương Uy gần đây phong quang vô hạn, nào phải chịu sỉ nhục thế này
Nhưng trên mặt hắn vẫn là nụ cười lấy lòng, từ đầu đến cuối không thể hiện ra bất kỳ thay đổi gì khác
Không thể gây thêm chuyện cho lão đại được
Phải học được kiềm chế bản thân
Chỉ cần làm được hai việc này, mình có chịu phải chút thiệt thòi thì có tính là gì
Thế là, hắn lại lần nữa xoay người cúi đầu, liên tục cười làm lành: “Không không không, ti chức tuyệt đối không có ý này
Trương Uy vội vàng giải thích: “Ý của tổ chức là nếu như bây giờ chúng ta giao phạm nhân ra, đợi đến khi Cục trưởng trở về, chúng ta xem như chết chắc..
Xin Bạch quan tòa đừng làm khó những nhân vật nhỏ bé như chúng ta"
Tay sai còn lại là Mã Hán thấy thế cũng tiến về trước, cúi người cười nói: “Đúng thế, Bạch quan tòa
Ngài là thần nữ cao cao tại thượng, đừng làm khó những nhân vật nhỏ bé kiếm ăn trong bùn đất bọn ta “Nếu như
Ánh mắt Bạch Thiển Tuyết đảo sang, mắt phượng sắc bén, thản nhiên nói: “Ta nhất định phải làm khó dễ các ngươi thì sao
Trương Uy và Mã Hán liếc mắt nhìn nhau, đều lộ vẻ bất đắc dĩ, đồng loạt cúi người, cầu xin lần nữa: “Xin Bạch quan tòa thủ hạ lưu tình"
Bạch Thiển Tuyết chậm rãi đứng lên
Trên mặt nàng hiện ra vẻ giễu cợt mỉa mai, nàng nói: “Đừng nói như kiểu đáng thương đó, ta biết hai người các ngươi là con chó trung thành vô cùng tàn nhẫn dưới trướng Lý Thiếu Phi
Mấy ngày qua, các ngươi dùng cờ hiệu của Đặc Pháp Cục khám nhà diệt tộc cướp bóc đốt giết khắ nơi, không biết đã giết hại bao nhiêu người, liệu có nghĩ tới chuyện thủ hạ lưu tình hay không
Mặt hàng như Lý Thiếu Phi mà cũng xứng để ta thủ hạ lưu tình
Lời này vừa thốt ra, nụ cười làm lành trên mặt Trương Uy dần biến mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cơ thể đang uốn người cúi xuống của Mã Hán cũng dần dần đứng thẳng trở lại
“Bạch quan tòa hiểu nhầm rồi"
Vẻ mặt Trương Uy đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói: “Những nhà bị chúng ta đến khám đều là nhà của đám quan xấu tội ác tày trời, kẻ bị bắt đều là kẻ cùng hung cực ác tội không thể tha, toàn bộ tài sản tịch thu đều dựa theo pháp luật Đế hoàng, tuyệt không tiến hành mưu hại hàm oan người vô tội” “Không sai"
Giọng nói của Mã Hán cũng trở nên cứng rắn, eo lưng đứng thẳng tắp như tiêu thương, nói: “Cục trưởng chúng ta từ khi nhậm chức đến nay, bất kẻ là hành động hay quyết sách nào, từ đầu đến cuối vẫn luôn đặt luật pháp Đế hoàng làm đầu, bảo vệ kẻ yếu bình dân, trừng trị tham quan phạm pháp..
Bạch quan tòa có thể xem thường ta, nhưng xin ngài tuyệt đối đừng nói xấu Lý cục trưởng"
Sau khi hai người nói xong, biểu cảm và thần thái biểu hiện ra của đám người đặc vụ khác trong ngoài đại sảnh dần xảy ra thay đổi trong vô thức
Eo lưng cúi thấp trước đó đang ưỡn thẳng
Nụ cười nịnh nọt vừa nãy đã biến mất
Đầu cúi thấp cũng đã ngẩng lên
Trong sự bình tĩnh trên nét mặt của bọn hắn còn xen lẫn sự phấn khởi, trong lòng tràn ngập một loại cảm xúc kỳ quái
Sự thay đổi này đều chạm đến Bạch Thiển Tuyết và bốn nữ hầu đeo kiếm bên cạnh nàng ta
"Ha ha
Bạch Thiển Tuyết chậm rãi đứng dậy
Ánh mắt nàng lướt nhìn quanh bốn phía, sắc bén như đao lướt qua gương mặt mỗi một đặc vụ
Trên gương mặt xinh đẹp kiêu ngạo của nàng ta thể hiện rõ sự khinh thường, đầu ngẩng lên thật cao như thiên nga, lộ ra chiếc cổ trắng nõn mềm mại, nhìn xuống từ trên cao, nở nụ cười lạnh lẽo
“Bảo vệ đám dân đen không đáng nhắc tới kia lại khiến các ngươi cảm động đến thế sao
So với quý tộc, quan chức chịu trách nhiệm vận hành và bảo vệ trật tự của đế quốc, những dân đen này có tính là gì
Chẳng qua là hạt bụi trong gió, ngọn cỏ trong đất mà thôi, vòng đi vòng lại từng lứa rồi tới từng lứa, chuyện sống chết của bọn hắn có ý nghĩa gì so với đế quốc sao
Hành vi buồn cười của đám ti tiện các ngươi kia vốn dĩ đang bóp chết vinh dự của đế quốc
Các ngươi đã mang danh tội phạm đế quốc rồi
Trong mắt Bạch Thiển Tuyết lộ ra sát ý
Trương Uy và Mã Hán không nói gì thêm nữa
Hai người chỉ lẳng lặng đứng sóng vai cạnh nhau, ánh mắt bình tĩnh, đứng sừng sững trước đường hướng về nhà tù, không nói một lời, dùng sự im lặng để biểu hiện thái độ của bản thân
Lời hay đã nói hết cả rồi
Nhưng đối phương rõ ràng đến gây chuyện
Có khúm núm thêm nữa thì đúng thật là ném hết thể diện của lão đại đi
Chờ lão đại trở về, nhất định sẽ đánh chết bọn hắn
"Ha ha
Bạch Thiển Tuyết nhìn biểu cảm của hai người họ liền biết thái độ của hai người họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với sự kiêu ngạo và tôn nghiêm của loại nhân vật nho nhỏ này, nàng chỉ cảm thấy ngây thơ, ngu xuẩn lại còn buồn cười thôi
Trong mắt vị nữ quan tòa này lóe lên sự khinh thường, sự kiên nhẫn cuối cùng đã hết, nàng ta phất tay, thản nhiên hạ lệnh: “Thanh Tuyền, Minh Nguyệt, Lục Trúc, Bạch Chú, bốn người các ngươi ngay lập tức tóm người ra khỏi nhà tù
Nếu kẻ nào cản trở, giết chết không luận tội
Vèo vèo vèo vèo
Kiếm quang chói mắt, xé rách không gian
Bốn nữ tử đeo kiếm không chờ đợi nổi nữa, đồng loạt xuất thủ
Máu tươi bắt đầu lan ra khắp đại sảnh Đặc Pháp Cục
Trương Uy và Mã Hán không nhịn thêm được nữa, đồng thời xuất thủ trong chớp mắt
“Kiếm trận"
Hai người hét to, đồng thời xuất kiếm, nghênh đón đỡ lấy
“Thủ vững ngục giam
“Muốn đưa người đi sao, bước qua xác của bọn ta trước đã
“Tồn tại cùng nhà giam
Mặc dù khẩu hiệu có hơi là lạ, nhưng đám người đặc vụ khí thể mãnh liệt như thủy triều, đục không sợ chết, hoàn toàn khác so với bất kỳ đặc vụ Đặc Pháp Cục nào mà Bạch Thiển Tuyết từng gặp qua
1241 chữ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.