“Bà bà, ngươi..
Không đi tìm hắn sao?” Nhạc Hồng Hương lại hỏi
Lâm bà bà nói: “Tất nhiên là có đi tìm, dù sao cũng là người mình thích
Tiếc là ta tìm khắp toàn bộ thế giới, cũng không tìm thấy hắn đâu
Có người nói hắn đi qua rất nhiều địa phương, nhưng ta cũng không tìm thấy dấu chân của hắn ở những nơi đó, sau này ta đi không nổi, chỉ có thể trở về, tiếp tục ở chỗ này chờ hắn
Nhạc Hồng Hương nghĩ thầm, như thế chắc chắn rất vất vả
Mỗi một lần đều mang hy vọng đi tìm, cuối cùng lại thất vọng tràn trề mà về
Nàng không biết nên an ủi Lâm bà bà như thế nào
Đối với một bà già đã cao tuổi, cơ hội giải quyết nỗi nuối tiếc này đã bị thời gian tàn nhẫn tước đoạt, cho dù nói nhiều lời an ủi thế nào, cũng đều có vẻ hời hợt và dối trá
Lâm bà bà lại không hao tốn quá nhiều thời gian trong sự tiếc nuối
Nàng đặt cái bọc lên trên bàn đá, nói: “Ta đã không nhớ rõ rốt cuộc đã bao nhiêu lâu không mở ra cái bọc này rồi
Vốn dĩ muốn tặng thứ này cho hắn, nhưng hình như đã không còn cơ hội đưa đi, không bằng tặng cho ngươi đi
Nói xong, đẩy cái bọc tới trước mặt Nhạc Hồng Hương
“Hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Này sao được, quá quý trọng"
Nhạc Hồng Hương hoảng sợ, vội vàng từ chối
Tuy rằng nàng không biết trong cái bọc có cái gì, nhưng không thể nghi ngờ, nó chính là vật chứng kiến cho tình yêu đã mất đi của Lâm bà bà, nàng sao có thể nhận lấy
Lâm Bắc Thần lại cười, kiên trì nói: “Bé, không cần từ chối, ngươi có tư cách đạt được nó
Ngươi là người duy nhất có tư cách có được nó trong Hồng Hoang vũ trụ này"
Nhạc Hồng Hương không tiện lại từ chối
Nàng do dự một chút, nhận lấy cái bọc, nói: “Bà bà, rốt cuộc bên trong có cái gì?” Tín vật tình yêu ngày xưa muốn tặng cho người yêu, là đồ may vá thêu thùa, áo khoác túi thơm, quần áo chống lạnh, hoặc là trang sức ngọc ngà, hay là đao kiếm đai lưng đây
“Mở ra nhìn xem sẽ biết"
Lâm bà bà vẻ mặt kỳ quái mỉm cười
Nhạc Hồng Hương theo bản năng mở ra cái bọc, duỗi tay bóc ra mấy tờ giấy vẽ hoa văn kỳ dị màu vàng kim chỗ thắt nút của cái bọc, hoàn toàn mở ra cái bọc vải màu đen..
Một cái đồ vật giống như một tấm bia đá kỷ niệm thu nhỏ xuất hiện ở trong tầm nhìn của Nhạc Hồng Hương
“Đây là cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng tò mò ra mặt, nhìn kỹ lại thấy mặt phải của tấm bia đá thu nhỏ có khắc một loạt hình ảnh và chữ viết rậm rạp, rất nhỏ rất nhỏ, cần phải sử dụng thị lực hết cỡ mới có thể mơ hồ nhìn thấy rõ ràng
Bốn chữ ở góc trên cùng mặt phải của tấm bia đá thu nhỏ có chút quen mặt
Nhạc Hồng Hương cúi sát người nhìn xem, theo bản năng đọc ra thành tiếng: “Tinh Thần Khắc Trụy..
Thì ra là bốn chữ này, thể nào cảm thấy quen mặt, khoan đã
Bia đá này là
Tinh Thần Khắc Trụy
Đây chẳng phải là tên của áo nghĩa chung cực mà Thiên Trận Thủy Tổ lưu lại nhân gian sao
Vậy bia đá này..
Nhạc Hồng Hương ngẩng đầu nhìn về phía Lâm bà bà
Vừa nhìn, nàng lại bị giật nảy cả mình
Lâm bà bà vốn dĩ ngồi đối diện với mình, vậy mà lại không thấy nữa
Người đâu
Nhạc Hồng Hương lấy làm kinh hãi
Lâm bà bà chẳng qua là một lão nhân bình thường, tu vi không cao, đã tuổi cao sức yếu, tiếng bước chân đi đường căn bản không thể giấu qua được nàng, vừa rồi lại không phát giác được chút động tĩnh nào, một lão nhân như vậy đã không thấy tăm hơi
"Bà bà
Nhạc Hồng Hương đứng lên, quan sát tứ phía
Thật sự không thấy nữa
Lúc này, cho dù có não tàn, cũng phản ứng lại được, vị Lâm bà bà này không phải người bình thường
Nhạc Hồng Hương tìm khắp cả tiểu viện, không thấy bóng dáng của bà bà
Sự chú ý của nàng lại quay về trên tiểu trận bia bên trong kiện hàng
Vận dụng hết thị lực, nhìn kỹ những chữ viết lít nha lít nhít kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Càng xem càng kích động
Càng xem càng hưng phấn
"Không sai, đây cũng là áo nghĩa chân chính của Tinh Thần Khắc Trụy chi thuật.
Tài nghệ Thiên Trận Thuật của Nhạc Hồng Hương bây giờ đã đạt đến cảnh giới trở lại nguyên trạng, là thật là giả, liếc mắt cũng có thể nhìn ra được
Nàng nằm mơ cũng không ngờ tới, bảo bối mà bản thân ngàn cực vạn khổ tìm mà không thấy, vậy mà cuối cùng lại lấy phương thức như vậy, xuất hiện ở trước mặt mình
Đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu
"Không phải nói, sự tồn tại của trận bia, là thiên đạo không cho phép sao
Tại sao nội dung trên tấm bia nhỏ bé này, tỉ mỉ xác thực như thế, nhưng lại không hề kích thích bất kỳ dị biến nào của trời đất
Trong lòng của Nhạc Hồng Hương hiện ra một dấu chấm hỏi.Sau đó nàng ý thức được, vải đen bao phủ lấy trận bia này, có thể không đơn giản, còn có tờ giấy phù văn kim sắc xé mở ra trước đó..
Như vậy vấn đề tới rồi
Lâm bà bà rốt cuộc là ai
Không lẽ là..
Trong đầu của Nhạc Hồng Hương, hiện ra một suy đoán to gan
Không lẽ là Thiên Trận Thủy tổ
Năm đó trận bia khổng lồ kia, vì thiên đạo không cho phép, cuối cùng sau khi Thiên Trận Thủy tổ rời đi, mài dũa đạo tắc khó địch nổi, cuối cùng vỡ vụn không tồn tại ở thế gian
Những người khác cũng khó có thể hoàn toàn lý giải được áo nghĩa trên đó
Đương nhiên cũng không cách nào đem thác ấn bảo tồn tiếp được nữa
Cho tới bây giờ, người còn có thể xuất ra trận bia hoàn chỉnh tiểu xảo đẹp đẽ như vậy, ngoại trừ Thiên Trận Thủy tổ còn có ai chứ
Nếu như Lâm bà bà là Thiên Trận tổ sư, vậy đoạn câu chuyện tình yêu mà bà nói vừa rồi kia, nhân vật nam chính trong đó là ai chứ
1085 chữ