Kiêu Hùng Trọng Sinh Hongkong 1950

Chương 26: Thế giới thay đổi?




Chương 26: Thế giới thay đổi
Triệu Văn Nghiệp cảm thấy từ sáng nay trên bến tàu, sau khi biểu ca Tống Thiên Diệu liên tục đưa cho mình bao thuốc lá kia, dường như toàn bộ thế giới có chút khác với trước kia
Hắn vốn trở lại thuyền dỡ hàng, kết quả chưa kịp dỡ vài bao gạo Thái Lan, thì đại ca cám đã vội vã chạy tới, gọi hắn lên bờ
“A Nghiệp, sao hôm nay không thấy dượng ngươi đến bến làm việc
Có phải lớn tuổi nên người không khỏe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật là, phải nói với ta một tiếng chứ, đây là tiền công ngày hôm qua của ông ấy, chạy quên lấy, hôm nay ngươi giúp ta đưa cho ông, tiện thể báo với ông, để ông nghỉ ngơi dưỡng sức, thời gian này vẫn sẽ tính công, nếu khỏe thì đúng hạn đi làm, ông bá lớn tuổi, phụ giúp mấy anh em quản kho thường hay tính sai, nên ta chuẩn bị cho dượng ngươi hỗ trợ quản kho cho anh em.” Cám ca hai mươi tư tuổi kéo Triệu Văn Nghiệp đến nơi vắng vẻ, lấy ra một đống tiền giấy lẻ trong túi nhét vào tay Triệu Văn Nghiệp, ngữ khí thành khẩn tha thiết nói
Triệu Văn Nghiệp nhìn chồng tiền lẻ cỡ hơn trăm đồng trong tay, rất muốn hỏi một câu, rõ ràng hôm qua là đại ca vì biểu ca bị trường cảnh sát từ chối, nên đã đuổi dượng khỏi bến tàu, sao hôm nay lại thành dượng không khỏe, ở nhà nghỉ ngơi, hơn nữa trong lúc nghỉ ngơi còn có lương
Cả bến tàu, đừng nói là phu khuân vác, ngay cả loại thủ lĩnh như Cám ca của Triều Dũng Nghĩa, nếu một ngày không đi làm, cũng không có lương, hắn là thủ lĩnh, việc duy nhất có thể làm là sắp xếp chút việc nhẹ nhàng, rồi nhờ lão quản kho tính cho mình nhiều hơn mấy cọng lúa thôi
Hơn nữa nghe lời Cám ca nói… dượng mình quay lại bến làm việc, trực tiếp làm lão quản kho
“Cám ca, ta...” Triệu Văn Nghiệp không biết nói gì trước thiện ý đột ngột của đại ca
Cám ca nhìn xung quanh không có ai, hạ giọng nói: “A Nghiệp, ngươi đi theo ta, ta đối với ngươi thế nào?”
“Đại ca chiếu cố ta rất nhiều, thật tình mà nói.” Triệu Văn Nghiệp nói thật, vị đại ca này cũng xem như chiếu cố mình, biết mẹ hắn chỉ có một mình hắn là con trai, thỉnh thoảng lúc phát lúa, đều nhờ quản kho chiếu cố Triệu Văn Nghiệp, tính cho Triệu Văn Nghiệp nhiều hơn mấy cọng lúa lớn
Cám ca thở dài: “Hôm qua không phải ngươi nói, cái vị biểu ca của ngươi tên A Diệu bị trường cảnh sát từ chối thi sao, hôm nay thì là đại ca ta, ngươi nghĩ xem ca chuyên ở bến tàu chờ hắn, trợ lý Thập ca tiếp hắn vào phòng riêng của Lợi Hanh thương hội gặp quản gia Ân thúc, ca còn hỏi ta rốt cuộc có phải quỷ nhập không, Tống thư ký ruột thịt biểu đệ theo hắn mà hắn chẳng có ấn tượng, ta thấy mặt đại ca khó coi, để phòng nếu hắn gọi ngươi hỏi chuyện, xem như nể ta đối xử với ngươi không tệ, đừng nói ra chuyện hôm qua, nếu đại ca biết hôm qua ta đuổi lão đậu của Tống thư ký khỏi bến tàu, chắc có thể dùng hai con d.ao mổ thịt ta.”
“Tống thư ký
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi nói Diệu ca?” Triệu Văn Nghiệp nhắc lại danh xưng này: “Diệu ca làm thư ký từ bao giờ
Ta cũng không biết.”
“Huynh đệ, giờ dù ngươi có biết hay không, chuyện hôm qua nhất định phải giúp ta chống đỡ, cùng lắm lần sau băng nhóm tuyển chọn người, ta tiến cử ngươi lên làm hồng côn.” Cám ca mặt mày ủ dột nói
Triệu Văn Nghiệp nắm chặt tiền mặt trong tay, nói với Cám ca: “Đại ca yên tâm, ta tuyệt đối không nói lung tung, Diệu ca bảo tối nay đến nhà hắn ăn cơm, ta sẽ giúp anh giải thích mọi chuyện.”
“Ngươi nói vậy ta yên tâm rồi.” Cám ca thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ cũng may ngày thường đối xử với Triệu Văn Nghiệp không tệ, nếu gây khó dễ cho hắn, có lẽ hôm nay sẽ đến lúc mình bị quả báo, ai có thể ngờ, hôm qua còn bị từ chối thi tuyển trai quê, hôm nay đã thành thư ký của Lợi Hanh thương hội Chử gia
Triệu Văn Nghiệp thu tiền trở lại thuyền hàng, quả nhiên chưa được nửa tiếng đã thấy Lạn Mệnh Câu đến, một thân áo lụa, cổ đeo sợi dây chuyền vàng, ngón cái đeo nhẫn ngọc bích
Những đại ca giang hồ gần đây hay đeo dây chuyền vàng và nhẫn, mặc kệ có gửi ngân hàng không, dù vay mượn cũng sẽ mua một sợi dây chuyền nhỏ đeo lên cổ, sợi dây chuyền vàng này không phải để khoe mẽ, mà là để phòng thân, ví dụ như khi băng nhóm gặp chuyện, cần tạm thời bỏ chạy không kịp kiếm tiền, thì sợi dây chuyền này có thể mang đến tiệm cầm đồ hoặc cửa hàng vàng, đổi thành tiền mặt cứu nguy
“A Nghiệp, đến đây nói chuyện.” Lạn Mệnh Câu đứng trên bờ, cười tủm tỉm gọi Triệu Văn Nghiệp đang vác bao gạo trên thuyền
“Câu ca.” Triệu Văn Nghiệp vội vàng nhảy lên bờ, cung kính đứng trước mặt Lạn Mệnh Câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy rằng Cám ca đã nói biểu ca mình là thư ký của Lợi Hanh thương hội Chử gia, nhưng việc này chưa nghe chính miệng Tống Thiên Diệu nói, nên hắn cũng không dám hoàn toàn tin, hôm qua chính vì tin tưởng rằng biểu ca mình chắc chắn thi được vào trường cảnh sát quốc gia, sớm tung tin ra, cuối cùng lại hại biểu ca và dượng dì thành trò cười của xóm, nên giờ đã có kinh nghiệm, chuyện gì cũng không thể làm đến khi nào chắc chắn
Lạn Mệnh Câu lấy trong túi một điếu thuốc xịn ném cho Triệu Văn Nghiệp, vẫy tay với đám phu khuân vác hiếu kỳ đang nhìn qua, bảo họ tránh xa một chút, mới nói với Triệu Văn Nghiệp:
“Ngươi gia nhập Triều Dũng Nghĩa được bao lâu rồi?”
Triệu Văn Nghiệp cầm điếu thuốc trên tay không hút, trả lời Lạn Mệnh Câu: “Câu ca, bảy tháng.”
“Nghe A Cám nói, nhà ngươi chỉ có một mình con trai, nếu gặp khó khăn thì nhớ nói với băng nhóm, khi đã gia nhập thì đều là anh em, cha mẹ của mày chính là cha mẹ ta, lời thề này không phải nói cho vui.” Lạn Mệnh Câu nhìn Triệu Văn Nghiệp, cố gắng hạ giọng, nhưng bản tính của một người thô lỗ, dù cố nén cũng khiến cho người khác cảm thấy lời nói có chút nóng nảy
“Câu ca, Cám ca và các anh em đều rất chiếu cố ta, ta luôn ghi nhớ trong lòng.”
“Ta hỏi qua A Cám rồi, A Cám nói ngươi rất trượng nghĩa, mỗi lần băng nhóm tranh giành địa bàn đều xông lên trước, băng nhóm rất công bằng, có đóng góp thì có công, từ ngày mai, ngươi dẫn theo sáu anh em đi theo tàu chở dầu của Lợi Hanh thương hội hộ tống cảng.” Lạn Mệnh Câu nói xong, cúi đầu lấy một điếu thuốc ngậm trong miệng, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Triệu Văn Nghiệp
Đầu Triệu Văn Nghiệp ù đi, thương nhân thích nhất là buôn lậu, vì buôn lậu có lợi nhuận cao, nhưng đối với những người giang hồ trong các băng nhóm thì vất vả nhất chính là đi theo tàu buôn lậu, vùng biển Hong Kong không an toàn, hiện tại dù hải quân Anh tuyên bố không có hải tặc, nhưng tuyến đường giữa Hong Kong và Macao vẫn có mấy nhóm được gọi là "đại thiên nhị", là tàn quân Quốc Dân Đảng cấu thành tội phạm trên biển, không giống các băng đảng xã hội đen, những "đại thiên nhị" này không nói đạo nghĩa, không tuân thủ luật lệ, dù là thuyền của chủ tịch thương hội Triều Châu Chử gia, gặp bọn chúng cũng cướp không sai, nếu dám phản kháng thì lập tức tàn sát cả thuyền, không để một ai sống
Nên trong các băng nhóm, đi theo tàu buôn lậu là công việc nguy hiểm nhất
Còn vị trí an toàn nhất, có nhiều lợi nhất là đi theo tàu hàng của thương hội hộ tống cảng, cái gọi là hộ tống cảng chính là khi tàu chở hàng hóa đã kiểm kê đầy đủ, đến các cảng giao hàng, ví dụ từ bến tàu Trung Hoàn giao một nghìn bao gạo hoặc 500 thùng dầu ăn đến bến Thâm Thủy Bộ Cửu Long, v.v..., công việc lặt vặt này không có rủi ro, vì hoàn toàn không cần ra biển, chỉ cần giao hàng ở vài bến tàu trong Hong Kong, nhiều nhất là đề phòng các băng nhóm khác gây phiền phức, mà lợi nhuận lại rất lớn, những người theo tàu chỉ cần lấy một phần nhỏ, nghĩa là thương hội giao một ngàn bao gạo thì trong đó có một bao là của người đi cùng tàu, một ngày làm việc chịu khó có thể kiếm được ba bốn ngàn bao gạo hoặc dầu ăn, dù tính luôn Triệu Văn Nghiệp và sáu anh em cộng lại là bảy người thì so với việc làm phu khuân vác đơn thuần ở bến tàu cũng nhiều hơn, hơn nữa Lạn Mệnh Câu đã giao hắn dẫn đội thì chắc chắn phần của hắn là nhiều nhất
Loại công việc béo bở này, ngay cả đại ca Cám của hắn cũng không giành được, chỉ có những người đã bán mạng đổ máu cho Triều Dũng Nghĩa mới được trợ lý Thập ca sắp xếp, dù sao loại tàu hàng cần hộ tống cảng này cũng chỉ có một số lượng cố định, Triều Dũng Nghĩa chỉ phụ trách hộ tống hơn mười chiếc tàu thôi
Thế giới này chẳng lẽ thật sự thay đổi
Chẳng lẽ người lao động vất vả như mình cũng có ngày đổi đời?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.