Kiêu Hùng Trọng Sinh Hongkong 1950

Chương 35: Ta sẽ nhớ rõ uống rượu mừng




Chương 35: Ta sẽ nhớ rõ uống rượu mừng
Hôm nay ở bên ngoài phát sinh hết thảy, Lý lão thực đều thấy rõ mồn một, bất luận là Hắc Tâm Hoa đến nhà đòi nợ Triệu Mỹ Trân, hay là Tống Thiên Diệu dùng dao thịt của mình đâm đối phương, thậm chí là ngay trước mặt hai cảnh sát, Lạn Mệnh Câu song đao chém ngã mười tên thành viên Phúc Nghĩa Hưng
Điều quan trọng nhất là, nghe được cả sai lão hay Lạn Mệnh Câu, đều gọi Tống Thiên Diệu là Tống thư ký, hơn nữa còn là thư ký của chủ gia Triều Phong thương hội, chỉ mới một buổi tối không gặp, tên tiểu tử nghèo ngày hôm qua còn là hàng xóm đã xoay người hóa rồng
Ngoài việc kinh hồn chưa định, trong lòng Lý lão thực còn cảm thấy khổ sở, không nên nghe lão bà kích động, ngày hôm qua đã vội vàng đến nhà từ hôn, nếu ngày hôm qua không nói câu đó, con gái của mình đã là bà lớn thư ký, còn mình hai vợ chồng là nhạc phụ nhạc mẫu của thư ký chủ gia..
Nhưng bây giờ, theo tờ giấy bạc ngàn đô la Hồng Kông mà Triệu Mỹ Trân vỗ vào trước mặt, tất cả đều tan thành mây khói
Lý lão thực không tin Triệu Mỹ Trân có thể lấy ra một nghìn đô la Hồng Kông, lùi một bước mà nói, hiện tại nhà Tống có thể lấy ra một tờ trăm đồng cũng khó chứ đừng nói ngàn đồng, vậy cái tờ một ngàn này quá rõ ràng, là Tống Thiên Diệu đưa cho Triệu Mỹ Trân
"Trân tẩu..
Lý lão thực ngơ ngác kinh ngạc nhìn tờ giấy bạc ngàn đô la Hồng Kông không biết nên nói gì, ngược lại bên cạnh hắn lão bà A Hồng sau khi trải qua lúc đầu xấu hổ, bài ra cái mặt tươi cười mở miệng: "Trân tẩu, A Diệu..
"Phi
Im miệng
Lão nương không muốn lại nói thêm một câu với hai người đáng khinh các ngươi
Cho dù không phải thân thích, mọi người là hàng xóm, xem cái tình nghĩa ngày thường rảnh rỗi ta giúp các người dọn dẹp món kho, các ngươi đều nên ra giúp ta ngăn cản bọn họ, nhưng các ngươi đâu
Trơ mắt nhìn Hắc Tâm Hoa muốn bắt đi Văn Văn nhà ta
Trả tiền
Về sau chúng ta không qua lại nữa
Triệu Mỹ Trân nổi giận đùng đùng quát hai người
Lý lão thực bị Triệu Mỹ Trân mắng đến cúi đầu, lão bà hắn lại càng cười tươi rói, làm hàng xóm nhiều năm như vậy, đã sớm hiểu rõ tính cách của Triệu Mỹ Trân, nếu nàng mắng một hồi, cơn giận này chỉ là tạm thời, để nàng xả giận xong, đợi đến khi hết giận, còn có thể giống như bình thường
Sợ nhất Triệu Mỹ Trân không tức giận mắng chửi, chỉ trầm mặt ném tiền rồi đi, đó mới là không còn cơ hội lui tới sau này
Cho nên A Hồng bước tới, không để ý ánh mắt chán ghét của Triệu Mỹ Trân, giúp đối phương vỗ nhẹ sau lưng: "Trân tẩu, bớt giận, ta vừa mới ở trong phòng thu dọn, chuyện bên ngoài đều không rõ lắm, ông nhà ta ngươi cũng biết, kẻ vô dụng, nếu ta ở ngoài thì đã đứng ra giúp ngươi chặn cửa rồi, Trọng Hữu, tối qua Tố Trinh khóc cả đêm..
"Mẹ, con trễ nên không về nhà ăn cơm, con vừa nghe A Nghiệp nói, mẹ lại để mấy huynh đệ bên ngoài kia ở lại ăn cơm tối nay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thanh âm Tống Thiên Diệu cùng người cùng nhau từ bên ngoài đi vào, sắc mặt vẫn như ngày thường, ôn hòa, không thấy bất kỳ sự nóng nảy nào, phảng phất người trước kia ra tay đánh người không phải hắn
Thấy Lý lão thực và hồng thẩm, Tống Thiên Diệu còn cười chào hỏi: "Trọng Thực thúc, hồng tẩu, con đến tìm mẹ nói mấy lời
"Các con cứ nói chuyện, các con cứ nói chuyện, A Diệu, ngồi xuống đi, ta đi pha trà
Lý lão thực phản ứng chậm chạp, nhưng hồng thẩm lại rất lanh lợi, đứng lên giúp Tống Thiên Diệu chuyển ghế đến cạnh hắn, lại vội vàng muốn đi nấu nước
"Không cần phiền, hồng thẩm, con đi ngay
Tống Thiên Diệu cười với hồng thẩm, sau đó tiếp tục nói với Triệu Mỹ Trân: "Tiền đây, đợi buổi tối ăn cơm xong, để cho mấy huynh đệ A Nghiệp ở ngoài kia cùng mẹ đến nhà trả tiền, nếu không khu nhà gỗ này rất loạn, mình mẹ cầm số tiền kia coi chừng bị dân nghiện cướp
"Tối hôm qua không về nhà, tối nay lại không ăn cơm
Triệu Mỹ Trân đứng lên, có chút lo lắng hỏi Tống Thiên Diệu
Tống Thiên Diệu cười với Triệu Mỹ Trân: "Đi đưa tiễn một người bạn cảnh sát sắp đổi chỗ làm, hôm nay anh ta đi nơi khác, con mời anh ta ăn bữa cơm tiễn đưa
Sau đó đem tiền trong ví và mấy tờ lẻ hơn trăm đồng gom lại đưa cho Triệu Mỹ Trân: "Mấy tiền này đừng keo, mua chút đồ ăn, không phải mẹ giúp con chống mặt mũi, mấy anh em A Nghiệp là người giúp đỡ của con, vậy đi, con đi trước, Trọng Hữu, trong thời gian này nếu con không về ăn cơm và ngủ buổi tối, không cần lo cho con, cũng đừng giúp con giữ cửa, con có chỗ ngủ, mấy hôm nữa con sẽ giúp mẹ thuê một căn nhà lớn gần miếu Thiên Hậu Đồng La Loan, khi nào không có việc gì, thì qua dọn dẹp nhà cửa, mẹ cũng sắp chuyển đi được rồi, cuối cùng cũng không phải lo mỗi đêm xảy ra hỏa hoạn nữa
Nói xong, Tống Thiên Diệu liền đi ra ngoài, đi hai bước, hắn quay đầu cười với Lý lão thực và hồng thẩm: "Hôn sự của Tố Trinh nhớ báo cho ta biết, rượu mừng ta nhất định sẽ đi uống
Đợi Tống Thiên Diệu vừa đi khỏi nhà Lý lão thực, hai chân hồng thẩm liền mềm nhũn, ngồi phịch xuống cái ghế mà cô vừa mang đến cho Tống Thiên Diệu
Thằng A Diệu này dường như không còn chất phác như trước, vừa nãy một câu, đã phá hỏng hết tất cả suy nghĩ nhỏ của cô
Cô lén nhìn về phía Triệu Mỹ Trân, phát hiện Triệu Mỹ Trân cũng bởi vì câu cuối cùng của con trai mà sắc mặt lần nữa trầm xuống
..
Tống Thiên Diệu ra cửa, đối với Triệu Văn Nghiệp, người đang cùng lão đậu của mình phát thuốc lá cho các huynh đệ trong bang, nói: "A Nghiệp, đi với ta tới nhà hàng hải sản Thái Bạch, tối nay ta hẹn sai lão Hùng cùng trợ lý Kim Nha Lôi của Phúc Nghĩa Hưng ăn cơm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"A, Diệu ca, vậy để em đi gọi hai chiếc xe kéo
Triệu Văn Nghiệp đem cả gói thuốc lá đưa cho một người huynh đệ, xoay người nói với Tống Thiên Diệu
Tống Thiên Diệu nhìn Lạn Mệnh Câu: "Câu ca, tối nay cùng đi nhà hàng hải sản Thái Bạch uống rượu, hôm nay nhờ có anh ở đây
"Gọi ba chiếc xe kéo
Nói xong, cũng không đợi Lạn Mệnh Câu lên tiếng, liền trực tiếp nói với Triệu Văn Nghiệp
Triệu Văn Nghiệp đáp lời, chạy về phía ngoài khu nhà gỗ, Tống Thiên Diệu cúi đầu lấy một điếu thuốc, nhìn Lạn Mệnh Câu đang bị mình làm cho không rõ ý nghĩ, cười nói: "Câu ca có phải cảm thấy hôm nay ta hơi lạ không
"Tống thư ký..
Ta là người thô tục, ngươi..
Lạn Mệnh Câu có thể một mình chém ngã hai mươi người, nhưng đối với suy nghĩ của lòng người lại không giỏi, lúc này có chút xấu hổ nói với Tống Thiên Diệu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nếu không có anh xuất hiện cứu ta hôm nay, tôi sẽ không nói đâu, bây giờ anh có thể sắp xếp người liên lạc Trần A Thập, tín thiếu của hắn tối hôm qua có chút không vui, ngoài ra thương hội và tín thiếu của chủ gia không kiểm soát được, nhưng những mối làm ăn của chính Lợi Khang thương hội của hắn ở bến tàu, sau này chuẩn bị giao cho Phúc Nghĩa Hưng
Tống Thiên Diệu nhả ra một làn khói, nói với Lạn Mệnh Câu: "Tín thiếu thật là một cậu hai không được coi trọng, nhưng dù không được coi trọng cũng là người của chủ gia, Trần A Thập, tính sai rồi
"Đa tạ, đa tạ Tống thư ký
Một phen này của Tống Thiên Diệu khiến cho Lạn Mệnh Câu sau lưng đều đổ mồ hôi lạnh, chuyện mấy mối làm ăn của Lợi Khang thương hội chỉ là chuyện nhỏ, nhưng địa bàn trung tâm của mình đột nhiên nhiều thêm một miếng của Phúc Nghĩa Hưng mới là đại sự, chuyện của chủ gia ở bến tàu trước nay đều do Triều Dũng Nghĩa phụ trách, hiện tại thêm Phúc Nghĩa Hưng, người ngoài sẽ nhìn bọn Triều Dũng Nghĩa thế nào
"Đi thôi, đi ăn cơm với ta, bất quá tôi đoán lão đại đêm nay hẳn phải hảo miệng
Tống Thiên Diệu thấy ba chiếc xe kéo đang chạy về phía này, vỗ vai Lạn Mệnh Câu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.